Chuyện đời chuyện đạo 30 - Gắn kết mật thiết không rời
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Lm Xuân Hy Vọng
CHUYỆN ĐỜI - CHUYỆN ĐẠO (30)
Chuyện đời:
Hai tờ tiền giấy mệnh giá 1.000đ và 500.000đ tình cờ gặp nhau, tờ 1.000đ liền ngỏ lời hỏi tờ 500.000đ rằng: “Lâu lắm rồi chúng ta không gặp nhau nhỉ, cậu bôn ba những đâu vậy?”
Tờ 500.000đ thở dài như thể mỏi mệt đáp: “Tớ phiêu bạt khắp chốn, nào là vũ trường, quán bar sang trọng, các canh bạc thâu đêm, nào là những trận cá cược bóng đá, ăn nhậu triền miên…, đại loại là thế. Còn cậu thì sao?”
Tờ 1.000đ mỉm cười nói rằng: “Tớ không có cơ hội đi nhiều như cậu. Tớ chỉ ở những quán chuối chiên vỉa hè, quán hủ tiếu gõ trong ngõ hẹp, trong chiếc giỏ cũ mèm của lão ăn xin, đôi khi rơi vãi trên mặt đường nhựa nhỏ kia, chẳng ai buồn nhặt lên, nhưng mấy người thu gom đồng nát thấy tớ thì mừng lắm. Tớ còn được đến với những mảnh đời bất hạnh, các thùng quyên góp...Tuy tớ không cao sang như cậu, nhưng khi thấy tớ, người nghèo đều mỉm cười hạnh phúc!”
Lời bàn: Trên đời này, đâu phải cứ ‘cao thì sang’, ‘hèn thì yếu’, ‘suy thì tàn’....
Giá trị con người hệ tại ở tư cách sống, chứ không phải ở giá trị đồng tiền.
Chuyện đạo:
Một quý bà giàu sang kia mơ thấy mình được đưa vào thiên đàng. Bà đi một vòng và trông thấy tòa biệt thự tráng lệ nguy nga đang được xây dựng, bà bèn hỏi thiên thần dẫn đường: “Tòa biệt thự này được xây dựng cho ai thế ạ?”
Thiên thần trả lời: “Cho người làm vườn của bà đó!”
Bà ngạc nhiên quá đỗi vì ở trần gian, người làm vườn của bà chỉ chui ra chui vào một túp lều tranh xiêu vẹo, nhỏ bé đến nỗi không đủ chỗ cho cả gia đình bác ấy. Thấy phản ứng của bà, thiên thần liền nói: “Ở trần gian, bác ấy có thể khá hơn, nếu bác ấy không quá quảng đại và bác ái!”
Đi một quãng, nhìn thấy căn nhà lụp xụp cũng đang được cất lên, bà liền thắc mắc: “Căn nhà lụp xụp này được dựng lên cho ai vậy ạ?”
Thiên thần đáp: “Cho chính bà đó!”
Nghe vậy, bà không kiềm nén được sự bực tức buột miệng nói: “Tôi đã quen ở nhà cao cửa rộng rồi, làm sao chui rúc trong một mái nhà tồi tàn như thế được!!!!”
Thiên thần bộc bạch với bà ta: “Chúng tôi đã cố gắng hết sức, nhưng chỉ được vậy thôi, bởi vì vật liệu bà gửi lên quá ít!”
Lúc ấy, bà chợt tỉnh giấc, ngẫm nghĩ và tìm ra bài học cho bản thân, đó là: hạnh phúc mai sau tùy thuộc vào những hành động bác ái yêu thương mình làm khi còn sống ở trần gian. Vì vậy, kể từ ngày ấy trở đi, bà ta ra sức sống bác ái, tích lũy cho mình một kho tàng thiêng liêng trên trời.
Lm. Xuân Hy Vọng
**********
GẮN KẾT MẬT THIẾT KHÔNG RỜI
Kính thưa cộng đoàn Phụng vụ! Một trong những hình ảnh sống động mà Đức Giê-su dùng để mô tả về mối tương quan mật thiết giữa Người và chúng ta, đó là cây nho và nhành nho. Bởi lẽ, hình ảnh này gần gũi và quen thuộc đối với chúng ta.
Như vậy, dựa trên lời của Đức Giê-su hôm nay: “Thầy là cây nho thật, và Cha Thầy là người trồng nho…các con là nhành” (x. Ga 15, 1. 5), chúng ta học biết và sống mỗi ngày thế nào?
Trước hết, “nhành nho tự nó không thể sinh trái, nếu không dính liền với cây nho” (x. Ga 15, 4). Cũng vậy, nếu chúng ta không kết hợp với Thầy Giê-su, và không ở trong Người, thì chúng ta chẳng thể làm được gì, vì “không có Thầy, các con không thể làm gì được” (x. Ga 15, 5). Tuy nhiên, Đức Giê-su chẳng đợi chúng ta đến kết hiệp với Người; nhưng đúng hơn, Người đi bước trước, tiến tới chúng ta và trở nên một với chúng ta. Mỗi lúc chúng ta gắn kết với Chúa Ki-tô qua đời sống cầu nguyện thân tình, qua việc tham dự Thánh lễ tích cực, qua việc lãnh nhận các Bí tích, qua việc nghe-sống Lời Chúa, qua việc bác ái-tha thứ anh chị em, là khi chúng ta được đỡ nâng, được dưỡng nuôi nhờ nguồn dinh dưỡng vô bờ bến của Chúa, tựa như nhành nho hút lấy khoáng chất, nước từ thân cây nho, và cứ thế xanh tươi, trổ bông, rồi kết trái. Sự kết nối thân thiết này là một quá trình liên tục, thường xuyên, không ngắt quãng. Sự kết nối này phải luôn được bồi đắp mọi lúc, mọi nơi, trong mọi trạng huống của cuộc sống, khi vui cũng như buồn, khi thành công cũng như thất bại, khi hạnh phúc cũng như sầu khổ, khi vinh hoa cũng như nghèo khổ, khi được khen tặng cũng như bị chê bai, khi khoẻ mạnh cũng như khi bệnh hoạn, v.v…Như vậy, chúng ta đang sống như lời răn dạy của Thánh Gio-an Tông đồ được trích trong bài đọc II: “Các con thân mến, chúng ta đừng yêu bằng lời nói và miệng lưỡi (hoặc: đừng yêu thương nơi đầu môi chót lưỡi), nhưng bằng việc làm và chân thật” (1Ga 3, 18). Quả thật, chúng ta tin chắc Thiên Chúa ở trong chúng ta, nhờ Thần Khí Người ban tặng cho chúng ta, Thần Khí sự thật.
Tuy nhiên, “nhành nào trong Thầy không sinh trái thì Người chặt đi” (Ga 15, 2). Có phải Chúa quá khắt khe với chúng ta? Xin thưa liền: Nếu Người khắt khe, thì chúng ta đã bị tiêu diệt như thời Cựu ước từ lâu rồi! Thế nhưng, Người luôn chờ đợi chúng ta, luôn ban cho chúng ta cơ hội ‘trở về’, và luôn tuôn đổ ơn cần thiết giúp chúng ta dám thay đổi bản thân, hoán cải trở về. Cảm nghiệm cải hối hoàn toàn này được minh chứng một cách hùng hồn nơi Thánh Phao-lô Tông đồ. Từ một người năng nổ bắt bớ, cấp cách đạo Chúa, trở thành một người đầy nhiệt huyết làm chứng cho Chúa, và mở rộng Giáo hội, đặc biệt cho những ai không phải Do Thái: “Từ đó, ngài ra vào Giê-ru-sa-lem với các ông, và dạn dĩ xưng danh Chúa. Ngài cũng giảng dạy cho dân ngoại…Hội Thánh được bình an trong miền Giu-đê-a, Ga-li-lê-a và Sa-ma-ri-a, sống trong sự kính sợ Chúa, được xây dựng và đầy ơn an ủi của Thánh Thần” (Cv 9, 28.29.31). Nếu chúng ta thật sự ‘ở trong Thầy Giê-su’, chắc hẳn chúng ta để Người biến đổi con người chúng ta, và chúng ta mạnh dạn thay đổi bản thân, gan dạ để Người cắt tỉa. Biết rằng, khi bị cắt tỉa, chúng ta phải hy sinh, có khi đau đớn, mất mát, nhưng nếu so với hoa trái sau khi được tỉa sạch, thì tất cả những gì chúng ta bỏ ra hoặc bỏ đi chỉ là phần ít ỏi mà thôi. Ơn Chúa biến đổi chúng ta lớn lao hơn nhiều.
Sau cùng, “Nếu các con ở trong Thầy, và lời Thầy ở trong các con, thì các con muốn gì cứ xin, và sẽ được” (Ga 15, 7). Niềm tin tưởng giữa con người với nhau luôn khởi đầu từ mối tương quan chân thật và chân thành. Khi mối quan hệ bền chặt, đủ lớn thì lòng tin sẽ được sinh ra, rồi dần dần mạnh mẽ. Hơn thế, lúc chúng ta sống kết hiệp với Chúa Giê-su, giữ Lời Người, dĩ nhiên, Người sẽ ở trong chúng ta, và chúng ta thuộc về sự thật, vì Người là ‘chân lý’. Nói cách khác, chúng ta trở nên tín thác, cậy trông hoàn toàn nơi Chúa, phó dâng mọi điều cho Người, ngõ hầu để Người thực hiện kế hoạch yêu thương nơi chúng ta. Khi ấy, chẳng phải chúng ta xin những gì theo ý riêng nữa, mà luôn theo Thánh ý Chúa. Chẳng phải chúng ta nài van ơn này ơn kia để thoả mãn nỗi khát vọng của bản thân nữa, mà luôn biết đặt niềm tin trọn vẹn nơi Chúa, vì Người thấu tỏ mọi điều, và biết rõ chúng ta hơn chúng ta biết ta.
Như nhành nho kết hợp với thân nho
Xin Ngài luôn nên một với con thơ
Để con thơ sống mãi trong tình Chúa
Và cuộc đời trổ sinh hoa trái lành. Amen!
Lm. Xuân Hy Vọng