Nhảy đến nội dung

Đèn - Đấu - Đêm

ĐÈN và ĐẤU

(Suy tư Mc 4:21-25)

Một khi đèn đã được đốt

Đâu ai để nó dưới thùng

Hoặc để nó dưới gầm giường

Phải để trên cao cho sáng

          Chẳng gì có thể giấu giếm

          Bí ẩn sẽ được tỏ bày

          Kim trong bọc lòi ra ngay

          Hoặc ánh sáng sẽ soi thấu

Người ta thường đong bằng đấu

Để biết số lượng ít nhiều

Tình yêu ta dành cho nhau

Bao nhiêu thì Chúa biết hết

          Lòng giả dối hay chân thật

          Làm sao che giấu Chúa Trời?

          Đấu nào mình đong cho người

          Chúa đong lại bằng đấu đó

Có rồi sẽ được thêm nữa

Không có thì chẳng có chi

Cái có cũng bị lấy mất

Có tai thì hãy lắng nghe!

          Đèn con, xin Ngài thắp sáng

          Để soi lối bước cuộc đời

          Tim con xin dằn lắc xuống

          Đong đầy Tình Chúa, tình người


TRẦM THIÊN THU

Tháng Mười Một – 2014

*******************

ĐÊM ĐỢI CHỜ

(CN XXXII TN, năm A – Mt 25:1-13)

Người khôn biết mở mắt nhìn

Kẻ khờ dại bước trong miền tối tăm (1)

Phiền nhiều bởi lắm khôn ngoan

Biết nhiều, hiểu rộng, càng thêm khổ sầu (2)

Đường đời một chuyến bể dâu

Khổ nhiều, sướng ít, sớm chiều tân toan

Nên luôn cần đức khôn ngoan

Phải luôn tỉnh thức kẻo oan trái đời!

Dụ ngôn trinh nữ mười người

Năm cô chuẩn bị rạch ròi phòng thân

Liệu lo dự trữ dầu cần

Sao cho đốt đủ một đêm đợi chờ

Năm cô khác chỉ mộng mơ

Sống trong ảo tưởng, chẳng lo sợ gì

Vui chơi cho thỏa đam mê

Hưởng cho hết những thứ mà ta mong

Cuối cùng, xôi hỏng, bỏng không

Giờ G chợt điểm, chạy vòng đường mô?

Cửa Trời vừa khép lại kìa

Chẳng kịp chạy về, đành ở ngoài thôi!

Trăm năm một khoảng cuộc đời

Ai khôn ngoan sẽ cười tươi vui mừng

Ai khờ dại ắt khổ thôi

Khốn nạn đời đời, bất biến còn đâu!

Lạy Thiên Chúa, Đấng thương yêu

Giúp con tỉnh thức sớm chiều tới khuya

Để khi Chúa đến bất ngờ

Con vẫn sẵn chờ vâng Ý Chúa ngay!

TRẦM THIÊN THU

(1) Gv 2:14. (2) Gv 1:18.

Tác giả: