Nhảy đến nội dung

ĐGH Leo công nhận tử vì đạo của 2 linh mục bị Đức Quốc xã sát hại

  • T7, 22/11/2025 - 21:32
  • admin2

ĐGH Leo công nhận tử vì đạo của 2 linh mục bị Đức Quốc xã sát hại

Image

Cha Ubaldo Marchioni đang lần hạt Mân Côi với một giáo dân đang sợ hãi tại Nhà thờ Santa Maria Assunta ở ngoại ô Bologna, Ý, thì quân Đức Quốc xã phá cửa xông vào và bắn vào đầu ngài, ngày 29 tháng Chín năm 1944.

197 người còn lại đang lánh nạn trong nhà thờ đã bị buộc phải ra ngoài nghĩa trang và bị thảm sát, trong đó có 52 trẻ em. Vụ thảm sát này đánh dấu ngày đầu tiên của sự kiện ngày nay được gọi là Thảm sát Marzabotto, một cuộc thảm sát thường dân quy mô lớn, trong đó các đơn vị Waffen-SS đã sát hại ít nhất 770 thường dân từ ngày 29 tháng Chín đến ngày 5 tháng Mười năm 1944, gồm trẻ em, phụ nữ và người già để trả thù cho sự ủng hộ của địa phương đối với chiến binh kháng chiến Ý.

Marchioni, một linh mục giáo phận mới được thụ phong hai năm trước đó, lúc đó mới 26 tuổi.

Vào ngày 21 tháng Mười Một, Đức Thánh Cha Leo XIV chính thức công nhận Marchioni là một vị tử đạo bị giết “vì lòng căm thù đức tin,” cùng với một linh mục người Ý khác bị sát hại trong cùng làn sóng bạo lực, Cha Nicola Capelli.

Cha Capelli, ngài đã lấy tên dòng là Martino Đức Mẹ Sầu Bi khi tuyên khấn với Dòng Linh mục Thánh Tâm Chúa Giêsu vào năm 1930, từ lâu đã mơ ước được phục vụ với tư cách là một nhà truyền giáo ở Trung Quốc. Dưới sự vâng lời, ngài ở lại Ý. Khi tin tức về những vụ tấn công gần Marzabotto lan truyền, ngài đã vội vã đến khu vực đó để cử hành những nghi thức cuối cùng.

Ngài bị bắt vào ngày 29 tháng Chín năm 1944, cùng ngày Marchioni bị giết, và bị giam giữ trong hai ngày. Vào ngày 1 tháng Mười, quân SS đã hành quyết ngài cùng với 44 tù nhân khác. Các nhân chứng cho biết ngài đã giơ tay chúc lành cuối cùng cho các bạn tù trước khi họ bị bắn. Lúc đó ngài 32 tuổi.

Với sắc lệnh của Đức Thánh Cha, cả hai linh mục giờ đây có thể được phong chân phước.

4 người Công giáo tiến bước trên con đường nên thánh

Trong buổi tiếp kiến ​​Đức Hồng y Marcello Semeraro, Tổng trưởng Bộ Phong thánh, Đức Thánh Cha Leo cũng đã phê chuẩn các sắc lệnh công nhận các nhân đức anh hùng của bốn người Công giáo khác, tuyên bố họ là bậc đáng kính: bác sỹ và nữ tu người Úc Mary Glowrey (1887–1957), nữ giáo dân thánh hiến người Ba Tây Maria de Lourdes Guarda (1926–1996), Đức Tổng Giám mục người Ý Enrico Bartoletti (1916–1976), và linh mục người Ý Gaspare Goggi (1877–1908).

Glowrey, sau này được gọi là Nữ tu Mary Thánh Tâm, rời Úc vào năm 1920 để hành nghề bác sỹ và nhà truyền giáo tại Ấn Độ. Bà chữa trị cho hàng trăm bệnh nhân nghèo mỗi ngày, học ngôn ngữ địa phương và thành lập Hiệp hội Bệnh viện Công giáo. Đức Giáo hoàng Benedict XIV đã ban cho bà đặc quyền thực hiện công việc y tế “in bonum animarum”, khiến bà trở thành nữ tu, bác sỹ và nhà truyền giáo đầu tiên, theo Bộ Tuyên thánh của Vatican.

De Lourdes Guarda, thành viên của Viện Caritas Christi tại Ba Tây, đã trải qua nhiều thập kỷ bị liệt và nằm liệt giường sau một cơn bệnh đột ngột ở tuổi 21. Bà đã dâng hiến nỗi đau khổ của mình trong lời cầu nguyện và trở thành một nhà lãnh đạo quốc gia trong việc thúc đẩy phẩm giá và quyền của người khuyết tật, ngay cả khi sức khỏe của bà suy yếu vì bệnh thận, hoại tử, và cuối cùng là ung thư.

Bartoletti, sau này là Tổng Giám mục Lucca và Tổng thư ký Hội đồng Giám mục Ý, là một học giả Kinh Thánh, ngài đã công khai phản đối cuộc đàn áp người Do Thái của Đức Quốc xã và hợp tác với các nhóm cứu trợ Do Thái trong chiến tranh. Sau khi Đức Giáo hoàng Pius XII bổ nhiệm ngài làm giám mục, Bartoletti đã đóng góp cho Công đồng Vatican II và dẫn dắt Giáo hội Ý vượt qua những cải cách xã hội quan trọng.

Goggi, một linh mục thuộc Dòng Công trình Nhỏ của Chúa Quan phòng do Thánh Luigi Orione sáng lập, từng là cha sở đầu tiên của Nhà thờ Sant’Anna bên trong Thành phố Vatican. Nổi tiếng với lòng tận tụy với giáo dân và danh tiếng thánh thiện, ngài thường được mọi người tìm đến để xưng tội. Ngài bị suy nhược nghiêm trọng về thể chất và tinh thần trong những tháng cuối đời và qua đời năm 1908, 31 tuổi.

Mỗi vị trong bốn vị đáng kính sẽ cần hai phép lạ được cho là do lời chuyển cầu của họ để được phong thánh.

Nguyễn Minh Sơn