Đóng mở thiên đàng - Bài giảng về sự khổ đau
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Minh Anh
ĐÓNG MỞ THIÊN ĐÀNG
“Chúc anh em được ân sủng và bình an!”.
Hải ly, động vật có vú, sống lưỡng cư, nghĩa là nửa nước nửa cạn. Nó có tài đắp đập, tạo những con đê kiên cố, khống chế mực nước. Nguyên liệu là cành cây và sỏi đá; chỗ có kẽ hở, hải ly dùng đuôi đập nát đất rồi trát kín. Những con đê này thường rất kiên cố, 5-6 người có thể đi qua mà không sập; đôi khi, những đập chắn của hải ly dài hơn cả 100 mét.
Kính thưa Anh Chị em,
Lời Chúa hôm nay không nói đến việc đóng mở các đập nước của loài hải ly, nhưng nói đến việc ‘đóng mở thiên đàng’ của bạn và tôi! Việc chúng ta ‘mở’ hay ‘đóng’ cửa thiên đàng, một phần, tuỳ thuộc việc ‘đóng’ hay ‘mở’ dòng chảy ân sủng và bình an của Chúa!
Khởi đầu thư Thessalonica hôm nay, Phaolô viết, “Chúc anh em được ân sủng và bình an!”; tiếp đến, ngài dâng lời tạ ơn về ‘những việc làm vì lòng tin, những nỗi khó nhọc vì lòng mến, và những gì kiên nhẫn chịu đựng’ của giáo đoàn này. Đó là một giáo đoàn đã ‘mở’ cho dòng chảy ân sủng của Chúa trào tràn không chỉ trên họ, nhưng trên cả các giáo đoàn non trẻ khác, vì “Chúa mến chuộng dân Người!” như lời Thánh Vịnh đáp ca.
Tương phản với các tín hữu Thessalonica tốt lành là những con người không mấy tốt lành trong Tin Mừng hôm nay. Chúa Giêsu gọi họ là những kẻ ‘đóng cửa’ thiên đàng, khiến cho ân sủng và bình an của Thiên Chúa tắc nghẽn không chỉ với họ mà còn với những người khác. Thấy các vị lãnh đạo tôn giáo lúc bấy giờ như những con hải ly ngăn chận suối nguồn ân phúc, Chúa Giêsu buộc lòng lên tiếng, “Khốn cho các người, hỡi các kinh sư và người Pharisêu đạo đức giả! Các người khoá cửa Nước Trời không cho thiên hạ vào! Chính các người không vào, mà những kẻ muốn vào, các người cũng không để họ vào!”.
Tại sao Chúa Giêsu nặng lời đến thế? Ngài nặng lời, vì họ đang nhân danh Thiên Chúa mà lôi kéo người khác đi vào con đường lầm lạc; họ không nhận biết Ngài và chối nhận giáo huấn của Ngài! Những lời quở trách của Chúa Giêsu không hàm ý một sự tức giận hay ác ý vô cớ; đúng hơn, những lời này được nói ra với lòng thương xót và đợi chờ. Ngài hy vọng sự thật trần trụi này sẽ chìm sâu vào trong, khiến họ suy nghĩ và sẽ ăn năn; nhờ đó, ân sủng và bình an của Chúa có thể đổ xuống trên họ và qua họ, đổ xuống người khác.
Anh Chị em,
“Chúc anh em được ân sủng và bình an!”. Ước gì bạn và tôi không là những chú hải ly chuyên xây đập cản ngăn ân sủng của Chúa cho bản thân và cho anh chị em mình. Chúng ta hãy trở nên những máng thông ơn, những con người ‘mở’ thiên đàng cho mình và cho tha nhân; nói cách khác, bạn và tôi mở ra niềm vui, trao tặng hạnh phúc, cống hiến yêu thương. Không đâu và không ai khác mà chúng ta có thể kín múc sức mạnh thực sự ngoài Thánh Thể, Lời Chúa và các Bí tích. Đừng như những biệt phái, bạn và tôi hãy nhìn lại mình, thống hối và ăn năn hầu được biến đổi và đứng lên, trở thành một người tạo cảm hứng cho tha nhân, băng bó họ, nhất là những anh chị em dễ bị tổn thương nhất!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, cho con trở nên máng thông ơn thánh, khí cụ bình an của Chúa. Đừng để con xây đập đắp tường mà vì đó, chính con và anh chị em con phải cằn cỗi, héo úa!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
**********
BÀI GIẢNG VỀ SỰ KHỔ ĐAU
“Miệng con sẽ tường thuật ơn cứu độ Ngài ban!”.
Billy Graham nói, “Một số người đáng thương nhất trên thế giới là những người, giữa nghịch cảnh, buông thả bản thân bằng cách đắm mình trong sự tủi thân và cay đắng; đồng thời, lại vui vẻ đổ lỗi cho Chúa về những vấn đề của họ!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Gioan Tẩy Giả không vui vẻ đổ lỗi cho Chúa về cuộc tử đạo của ngài! Cuộc trảm quyết của Gioan Giáo Hội kính nhớ hôm nay là một ‘bài giảng về sự khổ đau’ tiết lộ mầu nhiệm sự ác trong thế giới và ý muốn của Thiên Chúa khi Ngài để cho nó một đôi khi xảy ra.
Tại sao Thiên Chúa lại cho phép người ta chặt đầu Gioan, một con người vĩ đại? Chính Chúa Giêsu đã nói về sự vĩ đại này, “Trong tất cả con cái người nữ sinh ra, không ai cao trọng hơn Gioan”; vậy mà Ngài vẫn để Gioan chịu sự bất công lớn lao! Đúng thế, rõ ràng Thiên Chúa đã cho phép những người Ngài yêu thương chịu khổ đau rất nhiều trong suốt dòng lịch sử. Điều này cho biết điều gì?
Trước hết, sự thật hiển nhiên là Chúa Cha đã để Chúa Con chịu nhiều đau khổ và bị sát hại một cách thảm khốc. Phải chăng điều này có nghĩa là Cha không yêu Con? Không! Vậy nó có ý nghĩa gì? Thực tế, đau khổ không phải là dấu hiệu của sự ghét bỏ nơi Thiên Chúa! Nếu bạn đau khổ và không được đỡ nâng thì đó không phải là vì Chúa bỏ rơi bạn, không yêu bạn; ngược lại có lẽ đúng hơn! Ngài muốn bạn dùng sự đau khổ của mình để “tường thuật ơn cứu độ” của Ngài. Thánh Vịnh đáp ca thật sâu sắc!
Trên thực tế, đau khổ của Gioan là bài tường thuật hùng hồn, bài giảng vĩ đại nhất mà Gioan có thể giảng. Đó là chứng từ của một tình yêu bền vững đối với Thiên Chúa và sự cam kết hết lòng của Gioan đối với ý muốn của Ngài. ‘Bài giảng về sự khổ đau’ của Gioan thật mạnh mẽ vì lẽ, Gioan chọn trung thành, bất chấp sự bách hại phải trải qua. Và, theo quan điểm của Thiên Chúa, lòng trung thành của Gioan có giá trị hơn vô cùng so với cuộc sống thể xác tiếp tục của Gioan hoặc những khổ đau mà Gioan có thể chịu.
Bài đọc Giêrêmia hôm nay cho thấy sự quyết đoán tương tự nơi Thiên Chúa khi Ngài sai Giêrêmia đến với dân, “Hãy thắt lưng. Hãy trỗi dậy! Hãy nói với chúng tất cả những gì Ta truyền cho ngươi!”. Giêrêmia bị dân chống đối, thậm chí có lần, người ta định chôn sống ông. Thế nhưng, có Chúa ở cùng, Giêrêmia đã trung thành chu tất sứ vụ!
Anh Chị em,
“Miệng con sẽ tường thuật ơn cứu độ Ngài ban!”. Trong cuộc sống, trước những khổ đau bạn có thể tường thuật ơn cứu độ của Chúa? Hoặc không ít lần, gặp một thánh giá nào đó, bạn chỉ cầu xin Chúa cất nó đi. Vậy mà, thay vào đó, Chúa sẽ nói với chúng ta rằng, ân sủng của Ngài luôn đủ và Ngài muốn chúng ta dùng ‘bài giảng về sự khổ đau’ của mình để tường thuật ơn cứu độ của Ngài và chứng tỏ lòng trung thành đối với Ngài. Vì thế, câu trả lời của Chúa Cha dành cho Chúa Giêsu, dành cho Giêrêmia, dành cho Gioan và dành cho cả bạn và tôi là lời mời gọi mỗi người bước vào mầu nhiệm thập giá của chính mình trong cuộc sống với đức tin, niềm hy vọng và lòng trung thành.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, con sẽ không vui vẻ đổ lỗi cho Chúa về thập giá của con; với ơn Chúa, con sẽ ôm lấy nó, biến nó thành Bí tích cứu độ chính con, cứu độ anh em con!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)