Nhảy đến nội dung

Dụ ngôn người giàu có và ông Lazaro nghèo khó

DỤ NGÔN NGƯỜI GIÀU CÓ VÀ ÔNG LADA-RÔ NGHÈO KHÓ

Lc 16 19-31

Có một ông cuộc đời gìau có
Sống hưởng thụ tột độ xa hoa
Áo quần gấm vóc lụa là
Bao nhiêu yến tiệc diễn ra tưng bừng

Lại có người thuộc hàng đói khổ
Được đặt tên là LaĐa-Rô
Mình đầy ghé lở nằm co
Trước nhà người được ấm no sang giàu

Bụng đói meo thèm từng mảnh vụn
Rớt xuống từ bàn tiệc đầy tràn
Mấy con chó liếm tấm thân
Vết thương lở lói hôi tanh quá chừng

Và cuối cùng người nghèo nầy chết
Được thiên thần thương mến đem về
Trong lòng âu yếm tràn trề
Ap-Ra-Ham tổ phụ vỗ về nâng niu

Người phú hộ nhiều tiền cũng chết
Đám tang dù hết sức khoe khoang
Mồ chôn dù có đàng hoàng
Chỉ ba tấc đất lạnh lùng mà thôi

Dưới âm phủ người nầy quá cực
Ông ngước nhìn tổ phụ đàng xa
Trong lòng người LaĐa-Rô
Hưởng nguồn hạnh phúc ban cho tràn trề

Người giàu có kêu lên khe khẽ
Xin giọt nước mát mẻ ban cho
Lưỡi đang khát bỏng cháy khô
Bởi vì lửa nóng dày vò tấm thân

Ap-Ra-Ham ân cần từ chối:
Giữa hai người thế giới cách ngăn
Cuộc đời dương thế căn phần
Bây giờ dù có ăn năn muộn rồi

Người giàu có mới xin nhắn gửi
Bao người thân thế giới trần gian
Để cho họ biết ăn năn
Ngõ hầu khỏi kiếp dữ dằn nơi đây

Tổ phụ bảo khỏi bày vô ích
Những người nầy sách thánh đủ rồi
Bởi vì ngôn sứ, Mai-sen
Hãy nghe và hãy giữ gìn là xong

Cho chúng con cõi lòng tin tưởng
Lời Chúa là ánh đuốc dẫn soi
Thựa hành ý Chúa giữa đời
Sẽ là bảo chứng Nước Trời mai sau

Ngô xuân Tịnh
     
Tác giả: