Hy Sinh - Tinh Thần Trẻ Thơ
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Huệ Minh
12.8
Thứ Hai trong tuần thứ Mười Chín Mùa Quanh Năm
Ed 1:2-5,24-28; Tv 148:1-2,11-12,12-14,14; Mt 17:22-27
HY SINH
Qua đoạn Tin mừng trên, Chúa Giêsu tiên báo cuộc thương khó lần thứ hai. Cũng giống như Chúa đã tiên báo cuộc thương khó lần thứ nhất, là Con Người sẽ bị đau khổ, chịu chết và sẽ sống lại.
Qua lời tiên báo lần này, một lần nữa Chúa Giêsu muốn mặc khải cho các tông đồ biết được Người đến thế gian để đem ơn cứu độ cho loài người bằng cuộc thương khó, chịu chết và sống lại. Qua cái chết của mình, Chúa Giêsu sẽ chiến thắng sự chết bằng cách là Người đã phục sinh.
Bằng cách này, hay cách khác Chúa Giêsu muốn mặc khải cho các tông đồ biết Người chính là Đấng Cứu Độ. Nhưng các ông vẫn không nhận ra. Do đó, khi Chúa tiên báo cuộc thương khó lần thứ hai thì các tông đồ buồn phiền như trang Tin mừng đã nói đến.
Có lẽ, cách nào đó, nếu đặt vị trí của mình vào trường hợp của các tông đồ, chúng ta cũng sẽ buồn khi nghe Chúa nói về cuộc thương khó.
Các tông đồ nói riêng, chúng ta nói chung, nỗi buồn của chúng ta vẫn mang tính cách của thế gian, với thân phận mỏng giòn của một kiếp người. Nhưng với Chúa Giêsu, Chúa muốn chúng ta sống bằng đức tin. Tin vào ơn cứu độ của Chúa đã đem lại cho chúng ta qua cuộc thương khó, sự chết và sự phục sinh của Người. Nhờ ánh sáng đức tin vào Đức Giêsu, chúng ta mới dễ dàng vượt qua được những chông gai thử thách, những cơn cám dỗ của thế gian.
Lời Chúa cho chúng ta biết hai sự kiện: sự kiện thứ nhất là việc Chúa Giêsu nộp cho Đền Thờ. Sự kiện thứ hai là việc Chúa Giêsu loan báo cho các môn đệ về cuộc thương khó. Qua hai sự kiện này, chúng ta có thể rút ra được một bài học về sự Hy sinh. Chúa Giêsu hy sinh nộp thuế cho Đền thờ, dù điều đó không phải là bổn của Người, bởi Đền thờ là nhà của Cha (x. Lc 2,49). Sở dĩ Người hy sinh nộp thuế như vậy để làm gương cho các môn đệ. Còn về cuộc thương khó, đó là một sự hy sinh lớn lao mà Chúa Giêsu dành cho nhân loại. Trong sự kiện này, Chúa Giêsu đã hy sinh chính mình để đổi lấy sự sống cho mỗi người chúng ta.
Trong cuộc đời của chúng ta, mỗi một ngày sống đều là một của lễ hy sinh dâng lên Thiên Chúa để đáp lại tình yêu cứu độ của Người. Của lễ mà thiếu đi sự hy sinh thì sự dâng hiến chỉ là hành vi giả dối đối với Thiên Chúa. Hy sinh càng lớn lao thì giá trị của hiến lễ càng cao cả. Hy sinh càng âm thầm thì hiến lễ càng được Thiên Chúa yêu thích.
Cuộc sống hằng ngày của chúng ta có rất nhiều cách thức để hy sinh. Chúng ta cùng nhau suy nghĩ một vài cách điển hình như sau:
Khi có được tinh thần hy sinh, thì chúng ta mới dám đón nhận và làm những công việc mà không ai muốn làm, nhưng có giá trị rất lớn đối với Thiên Chúa. Bởi lẽ, nó bắt nguồn từ một tâm hồn lương thiện và khiêm nhu chân thực.
Trong những ngày giãn cách xã hội này, có rất nhiều việc nhỏ bé và âm thầm để chúng ta có thể hy sinh như: “Hy sinh sống ở nhà, không đi ra đường, hạn chế tiếp xúc, thực hiện nghiêm túc những chỉ thị của nhà chức trách…. Chia sẻ thời gian, vật chất, lương thực, thực phẩm để giúp đỡ những người đang đau khổ” (Trích Bữa Ăn Thiêng Liêng, thứ năm 05/08/2021 của Cha sở Phaolô Trương Hoàng Phong).
Nói đến hy sinh là nói đến tình yêu. Không có tình yêu thì sự hy sinh chỉ là một hành vi cao hứng nhất thời, hay chỉ là tô thêm màu sắc cho cái tôi của mình. Các tông đồ là những người đã được Chúa Giêsu huấn luyện kỹ lưỡng và đã chứng kiến biết bao nhiêu phép lạ của Thầy mình. Thế nhưng khi nghe Chúa nói đến việc phải hy sinh, các ông đã tỏ ra “buồn phiền lắm”. Phải chăng tình yêu là điều rất quan trọng để có thể hy sinh?
Thật vậy, chính sự hy sinh mới nói lên một tình yêu chân thành, sâu thẳm đối với Thiên Chúa và tha nhân. Những ai tha thiết yêu mến Thiên Chúa cũng đều mong mỏi được hy sinh với Người và vì Người. Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu đã nói: “Không có tình yêu, các hành vi, dù sáng chói nhất, cũng không đáng kể gì”.
Ngang qua cuộc thương khó và tử nạn, Chúa Giêsu đã hoàn toàn vâng phục Thánh Ý của Chúa Cha. Qua việc nộp thếu cho Đền thờ, Chúa làm gương cho chúng ta trong việc vâng phục quyền bính dân sự. Đó là mẫu gương tuyệt hảo về sự vâng phục!
Là Kitô hữu, chúng ta hãy là những đầy tớ trung thành của Chúa. Điều đó làm cho chúng ta trở thành một “của lễ sống động, thánh thiện và đẹp lòng Thiên Chúa” (Rm 12,1). Điều đẹp lòng Thiên Chúa chính là việc chúng ta chu toàn những gì Người muốn, điều Chúa thích là “con thích làm theo thánh ý” (x.Tv 40, 9).
Nhờ Bí Tích Rửa Tội, chúng ta được thay đổi: từ tội lỗi sang công chính; từ bất tuân sang vâng phục. Sự vâng phục của chúng ta không phải là phục lụy mà là trở nên giống Chúa Kitô. Đấng luôn vâng phục vì yêu mến Chúa và tha nhân. Ơn gọi Kitô hữu là một ơn gọi vâng phục như Đức Kitô đối với Chúa Cha. Thế nên các tín hữu được định nghĩa là “những người con biết vâng phục” (x. 1Pr 1, 14).
Trước tình hình khó khăn và phức tạp như hiện nay, chúng ta cần có sự gắn kết mật thiết với Chúa để luôn được bình an trong vâng phục. Cần biết lắng nghe, bởi ý Chúa có thể nói qua mọi hạng người. Cần suy nghĩ và tìm hiểu xem Chúa muốn nói gì với chúng ta qua hoàn cảnh đó!
Chúng ta hãy nghĩ đến Mẹ Maria, Mẹ chẳng hiểu hết những gì Mẹ xin vâng, nhưng trong tin tưởng và lòng kính mến Thiên Chúa Mẹ đã đón nhận tất cả. Xin Vâng!
***********
13.8
Thứ Ba trong tuần thứ Mười Chín Mùa Quanh Năm
Ed 2:8; Ed 3:4; Tv 119:14,24,72,103,111,131; Mt 18:1-5,10,12-14
Tinh Thần Trẻ Thơ
Mặc dù về mặt tự nhiên, trẻ em có những hạn chế, khuyết điểm, nhưng những tính cách nổi bật của trẻ thơ: đơn sơ vô tội, không dối trá, không mưu mô xảo quyệt, luôn tin tưởng phó thác nơi cha mẹ, v.v… khiến truyền thống Thánh Kinh vẫn nhận ra nơi các em hình ảnh biểu trưng của những người luôn sống khiêm nhường tín thác vào Chúa và được Ngài đặc biệt yêu thương chăm sóc: “Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ, trong con hồn lặng lẽ an vui” (Tv 131,2). Chúa Giêsu tiếp tục nhấn mạnh rằng điều kiện thiết yếu để được ơn cứu độ là phải có tinh thần trẻ thơ: Chỉ những ai “trở lại mà hoá nên như trẻ nhỏ” mới được vào Nước Trời.
Tin Mừng Mátthêu được cấu trúc xoay quanh năm diễn từ dài của Chúa Giêsu, và diễn từ thứ tư bắt đầu với chương 18 nói về nếp sống của người môn đệ trong cộng đoàn. Tin Mừng hôm nay nhắc đến hai đặc điểm của nếp sống người môn đệ trong cộng đoàn.
Chúa Giêsu dường như muốn đưa ra một giải thích về mối phúc đầu tiên, khi Ngài gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các môn đệ và tuyên bố: “Nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con không được vào Nước trời”. Trong quan niệm người Do thái, trẻ em chưa được xem như một con người hoàn toàn, do đó trẻ em được coi là biểu tượng của thiếu sót, bất toàn, yếu đuối và bị khinh thường. Có lần các môn đệ đã tỏ ra khó chịu, khi thấy Chúa Giêsu để cho trẻ em đến gần Ngài.
Nơi trẻ em, Chúa Giêsu nhìn thấy hình bóng những người, mà Ngài gọi là những kẻ bé mọn. Hãy hoá nên như trẻ nhỏ có nghĩa là hãy trở nên trống rỗng, nghèo nàn để được Thiên Chúa lấp đầy. Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó. Nghèo khó chỉ có giá trị, khi nó là một cởi bỏ mọi ràng buộc có thể làm con người trở thành nô lệ trong cuộc sống. Hãy hoá nên như trẻ nhỏ cũng có nghĩa là chấp nhận thân phận mỏng dòn, tội lỗi của mình. Sự ràng buộc đầu tiên mà con người phải tháo gỡ chính là con người cũ tội lỗi, để Thiên Chúa có thể trở thành sức sống của con người.
Tâm hồn đơn sơ của con trẻ dễ dàng gần Chúa hơn. Con đường thơ ấu thiêng liêng của thánh nữ Têrêsa Hài Đồng nhắc nhở chúng ta điều này. Không lâu trước khi qua đời, thánh nữ đã viết lại bí quyết sống của mình như sau: “Tôi muốn tìm phương thế để lên trời qua con đường nhỏ, thật ngay thẳng, thật ngắn, một con đường nhỏ thật mới.
Chúng ta đang sống trong thiên niên kỷ của nhiều phát minh. Trong những nhà giàu, một thang máy thay thế cho những nấc thang thật tiện lợi. Tôi cũng muốn tìm gặp một thang máy để đưa tôi lên với Chúa Giêsu, bởi vì tôi quá nhỏ bé để leo lên cái thang của sự trọn lành”. Và theo thánh nữ, thì chiếc thang máy để đưa ta tới trời chính là đôi cánh tay của Chúa. Điều cần là chúng ta phải sống nhỏ bé và ở lại trong tình thương của Chúa.
Một tiểu thuyết gia nọ đã đưa ra nhận định: "Khi người lớn chúng ta không còn giữ liên hệ nào với các trẻ nhỏ, thì chúng ta không còn giữ được tính người nữa, mà đã trở thành như những chiếc máy chỉ biết ăn uống và kiếm tiền".
Lòng tin tưởng của trẻ thơ gợi lên cho chúng ta về sự tin tưởng mà Chúa Giêsu đã dạy chúng ta phải có đối với Thiên Chúa Cha, Ðấng ngự trên trời. Thái độ trẻ thơ khâm phục trước vũ trụ và thiên nhiên nhắc nhớ sự khâm phục mà chúng ta cần có đối với vũ trụ do Thiên Chúa Cha chúng ta dựng nên. Thái độ đáp trả của trẻ nhỏ trước tình yêu thương nhắc chúng ta phải đáp trả đối với tình yêu thương của Thiên Chúa.
Nhận định trên đây giúp chúng ta hiểu tại sao Chúa Giêsu muốn các môn đệ trong cộng đoàn mà Ngài thiết lập phải trở nên như những trẻ nhỏ: đơn sơ, tin tưởng phó thác, không có thái độ kẻ cả.
Khi kêu gọi chúng ta trở nên trẻ nhỏ, Chúa nhắc nhở chúng ta rằng Nước Trời không phải là một phần thưởng dễ được, phải thực hiện một đời sống toàn diện. Phải tìm lại vẻ cao đẹp của tuổi thơ, sự chân thật, sự hết mình và tính vui tươi của chúng. Không lo ngày mai, nhưng lúc này là giây phút đời đời. Không dễ dàng trở nên trẻ nhỏ, tìm lại được nhiệt tình hăng hái trước cuộc đời biết ngạc nhiên trước tình yêu đang bộc lộ ra hằng ngày cho chúng ta. Không dễ dàng trở nên trẻ nhỏ và cuộc sống đầy tràn sức sống mỗi ngày.
Nếu mọi việc chúng ta làm trong ngày mà đến cuối ngày chúng ta thấy mệt mỏi tinh thần, thì chắc chắn tất cả nhiệt tình chúng ta đổ vào công việc không còn mang được ách êm ái và gánh nhẹ nhàng của thánh ý Chúa nữa, như vậy cuộc sống của chúng ta đã trở thành thảm kịch bi đát rồi.
Những đức tính tốt của tuổi thơ sẽ giúp cho các thành phần trong cộng đoàn chấp nhận và phục vụ nhau, không kỳ thị phân biệt. Cộng đoàn những con người cụ thể dĩ nhiên có những khuyết điểm, những bất toàn, tội lỗi. Chúa Giêsu biết rõ điều đó, nhưng Ngài không muốn môn đệ Ngài có thái độ sống kỳ thị tách biệt khỏi những người khác, nhất là những người tội lỗi.
Trái lại, Chúa Giêsu đã mở ra một viễn tượng mới, Ngài mạc khải thái độ nhân từ thương xót của Thiên Chúa đối với những người tội lỗi, đến nỗi đã bỏ 99 con chiên để đi tìm một con chiên lạc, và vui mừng khi tìm được nó. Chúa Giêsu mời gọi con người ăn năn sám hối trở về với sự thật, với tình thương và với người anh em.