Không cho phép bất cứ điều gì khác lấp đầy - Được lôi kéo
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Minh Anh
KHÔNG CHO PHÉP BẤT CỨ ĐIỀU GÌ KHÁC LẤP ĐẦY
“Tất cả những kẻ Chúa Cha đã ban cho Tôi, Tôi sẽ không để mất một ai!”.
“Tôi có cảm tưởng dường như trong trái tim tôi có một lỗ hổng lớn; và tôi không thể lấp đầy nó bằng bất cứ thứ gì!”. Đó là cảm thán của một cô gái trẻ đã trở lại với các Bí tích sau nhiều năm. Cô đang khao khát, một cơn khát cháy bỏng Chúa Kitô. May thay, Ngài đã ‘không cho phép bất cứ điều gì khác lấp đầy’lỗ hổng trong trái tim cô! Nó vốn đã thuộc về Ngài và chỉ một mình Ngài!
Kính thưa Anh Chị em,
Hẳn cô gái trẻ may mắn ấy đã hiểu rất rõ câu nói của Chúa Giêsu trong Tin Mừng hôm nay, “Tất cả những kẻ Chúa Cha đã ban cho Tôi, Tôi sẽ không để mất một ai!”. Gặp lại Chúa Kitô, ngụp lặn trong lòng thương xót của Ngài, côtrải nghiệm được những lợi ích Chúa Kitô đã hứa, “Ai thấy người Con, và tin vào người Con, thì được sống muôn đời!”.
Ai trong chúng ta,sang hay hèn, quyền thế hay cùng đinh…đều có một khát khao bên trong; khát khao đó còn được gọi là ‘lỗ hổng trong tim’. Dù nhỏ hay không quá nhỏ, đó là một lỗ hổng có kích cỡ bằng kích cỡ Chúa Kitô ! Nó thuộc về Ngài, chỉ một mình Ngài; và Chúa Kitô sẽ ‘không cho phép bất cứ điều gì khác lấp đầy’ nó. Như thiếu nữ kia, để chào đón Chúa Kitô trở lại trong tâm hồn mình, chúng ta cũng hãy tìm kiếm lòng thương xót và ân sủng nuôi dưỡng của Ngài.
Vậy nếu điều chúng ta cần là Chúa Kitô, điều chúng ta thực sự khao khát là Chúa Kitô, thì thử hỏi, điều gì có thể ngăn cản chúng ta đến với Ngài? Có thể đó là niềm kiêu hãnh, có thể đó là một sự lười biếng tinh thần, hoặc có thể là một sự hời hợt thiêng liêng? Nhưng đằng sau những lý do ấy, thường là một nỗi sợ hãi rằng, nếu mở lòng choChúa Kitô, thì cách nào đó, chúng ta sẽ thua cuộc; chính xác, đó là nỗi sợ đụng chạm đến cái tôi của mình ! Đức Thánh Cha Bênêđictô XVI đã đề cập đến nỗi sợ này trong bài giảng đầu tiên của ngài trên cương vị Giáo Hoàng, “Đừng sợ Chúa Kitô! Ngài không lấy gì đi, và Ngài ban cho bạn tất cả. Dâng mình cho Ngài, chúng ta sẽ nhận lại gấp trăm. Vâng, hãy mở ra, hãy mở rộng những cánh cửa cho Chúa Kitô và bạn sẽ tìm thấy sự sống đích thực!”.
Trải nghiệm ‘mở ra’ này cũng là trải nghiệm của thánh Phaolô. Bài đọc Công Vụ Tông Đồ hôm nay bóc trần người biệt phái này, đó là một con người đã từng lầm lạc, giết chóc Hội Thánh; một con người cuồng tín, hãnh tiến, kiêu ngạo và mù quáng. Thế nhưng, một khi biết Chúa Kitô, Phaolô không còn là mình, “Tôi sống nhưng không còn là tôi sống, mà Chúa Kitô sống trong tôi”. Phaolô đã trở nên lợi khí của Ngài, nên nguồn ân phúc cho các Giáo Hội non trẻ, và nên một trong những trụ cột đầu tiên của Kitô giáo. Hội Thánh vui mừng, dân ngoại vui mừng; một nỗi vui mừng được Thánh Vịnh đáp ca diễn tả, “Toàn trái đất, hãy tung hô mừng Chúa!”.
Anh Chị em,
“Tất cả những kẻ Chúa Cha đã ban cho Tôi, Tôi sẽ không để mất một ai!”. Không ai nói được như thế ngoài Đấng đã đổ máu mình để chuộc lấy một nhân loại đã hư mất ; không ai nói được như thế ngoài Đấng hiến mình để nên thần lương thoả mãn cơn đói của muôn triệu con tim. Được dựng nên giống hình ảnh Thiên Chúa, con người là một hữu thể vô biên, chỉ có thể thoả mãn với Đấng Vô Cùng, Đấng ‘không cho phép bất cứ điều gì khác lấp đầy’ trái tim nó! Thú vị thay, đây cũng là ước muốn và là giấc mơ của Thiên Chúa dành cho bạn và tôi, Ngài mơ lấp đầy chúng ta! Hãy để giấc mơ của Ngài thành hiện thực; đừng cố tìm bất cứ điều gì khác để lấp đầy nó ngoại trừ Đức Kitô. Hãy làm rỗng trái tim bạn,hãy để Ngài tự do yêu bạn, sử dụng bạn như Ngài kỳ vọng. Càng đến với Chúa Kitô, tương quan với Ngài càng sâu đậm, chúng ta càng khát khao Ngài. Đừng sợ đến gần Ngài, vì chỉ Ngài mới hoàn tất ơn gọi làm người nơi bạn!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa Giêsu, không được Chúa lấp đầy, trái tim con sẽ phải lấp đầy bằng những thứ khác; xin cho con biết,con thuộc về ai. Lạy Chúa, hãy lấp đầy con, con yêu mến Chúa!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
***********
ĐƯỢC LÔI KÉO
“Chẳng ai đến với Tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai Tôi, không lôi kéo người ấy”.
Một nhà chiêm niệm nói, “Lo lắng là lãng phí thời gian hôm nay, để làm lộn xộn các cơ hội của ngày mai, với những rắc rối của ngày hôm qua! Đang khi điều đáng lo nhất,là bạn nghĩ, bạn đang ở một mình ! Bạn quên Chúa, Đấng trợ giúp bạn; bạn đang ‘được lôi kéo’ về phía Ngài!”.
Kính thưa Anh Chị em,
“Bạn đang ‘được lôi kéo’ về phía Ngài!”, đó cũng là một trong những chủ đề của Lời Chúa hôm nay; qua đó, một nguyên tắc thiêng liêng tuyệt vời mà chúng ta cần hiểu, cần sống, nếu muốn đến gần Thiên Chúa. Đó là,bạn đang ‘được lôi kéo’ bởi Chúa Cha! Chúa Giêsu đã nói rõ điều đó, “Chẳng ai đến với Tôi được, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai Tôi, không lôi kéo người ấy”.
Khi nói, “Chẳng ai đến với Tôi được”, Chúa Giêsu muốn nói, việc đến với Ngài trong đức tin, lớn lên trong đức tin đó, lớn lên trong tình yêu đối với Thiên Chúa để bước theo Ngài,không phải là điều mà con người có thể làm một mình. Chúa Cha luôn đi bước trước; Ngài khơi lên cơn khát tâm linh trong trái tim con người . Phần chúng ta,là đáp lại.Tất nhiên, chúng ta không thụ động chờ Chúa ra tay, không! Thiên Chúa không ngừng vươn tới, không ngừng nói và không ngừng lôi kéo chúng ta về phía Ngài. Vì vậy, biết mình ‘được lôi kéo’, trách nhiệm của chúng ta là hoà mình vào lời ‘tán tỉnh’ nhẹ nhàng của Ngài; điều này xảy ra dưới hình thức ân sủng, vốn tinh tế,thúc giục, mời gọi chúng ta hướng về Ngài, phó thác trọn vẹn cho Ngài.
Trong một thế giới bận rộn, chúng ta dễ phân tâm bởi nhiều tiếng nói cạnh tranh. Thế giới khá giỏi trong việc thâm nhập những khoảng thời gian chú ý ngắn ngủi của chúng ta; nó đưa ra những thoả mãn tức thời đầy mê hoặc, nhưng rốt cuộc, chỉkhiến chúng ta trống rỗng.Tiếng nói của Chúa Cha và lời mời của Ngài hoàn toàn khác! Chúng được tìm thấy qua sự im lặng bên trong, dẫu chúng ta không cần ở trong một tu viện; thay vào đó, nhờ trung thành cầu nguyện mỗi ngày và hình thành thói quen hướng về Chúa trong mọi sự, chúng ta sẽ cảm nhận mình ‘được lôi kéo’ và nghe được tiếng Ngài. Điều này đạt được khi chúng ta làm đi làm lại điều đó!
Câu chuyện viên thái giám trong bài đọc hôm nay là một ví dụ. Ngồi trên xe, ông đọc sách Isaia. Thần Khí nói với Philipphê, “Tiến lên, theo kịp xe kia!”. Những gì xảy ra sau đó quả là việc của Thánh Thần. Philipphê giảng giải, nói về Chúa Giêsu cho ông… sau cùng, làm phép rửa. Rõ ràng, vị quan này ‘được lôi kéo’ bởi Chúa Cha qua Chúa Thánh Thần và vị tông đồ. Thật thú vị, bản thân Philipphê cũng ‘được lôi kéo’;ông tiếp tục hành trình, lòng hỷ hoan ; mọi thành ông đi qua được nghe Tin Mừng. Thánh Vịnh đáp ca diễn tả, “Toàn trái đất, hãy tung hô mừng Chúa!”.
Anh Chị em,
“Chẳng ai đến được với Tôi, nếu Chúa Cha là Đấng đã sai Tôi, không lôi kéo người ấy”. Được Chúa Cha lôi kéo đến với Chúa Giêsu, con người được ăn bánh thần linh, bánh ban sự sống đời đời, thoả mãn mọi khát khao mà nó không thể tìm ở đâu khác. Tiến trình này vẫn cần được Thiên Chúa thúc đẩy, ban ơn, lôi kéo. Tại sao? Rất dễ hiểu!Tiếng nói của dễ dãi, của vật chất bao giờ cũng hấp dẫn hơn tiếng nói của hy sinh, thiêng thánh; tiếng của thần dữ bao giờ cũng dễ nghe hơn tiếng của thần lành. Vì thế, Thiên Chúa phải đi bước trước, Ngài không ngừng vươn tới, không ngừng nói và không ngừng lôi kéo chúng ta về phía Ngài. Vấn đề là liệu chúng ta có lắng đọng đủ để nghe ngóng và hoà mình trong lời ‘tán tỉnh’ của Ngài không; lời ‘tán tỉnh’ này có khi êm ái, nhẹ nhàng, nhưng lắm lúc lại nổ tung như tiếng sấm. Chớ gì chúng ta bình tâm đủ trước mọi biến cố, mọi vấn đề;luôn ý thức, “tôi không bao giờ ở một mình”, hầu có thể cảm nghiệm được sự chèo kéo của Ngài.Hãy tin tôi, nếu bạn không cảm nhận ‘được lôi kéo’ bởi Chúa Cha, bạn sẽ dễ dàng buông mình cho vô vàn chèo kéo thế tục!
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin hãy lôi con, kéo con gần Chúa mỗi ngày. Xin giúp con đáp lại tiếng Chúa với lòng quảng đại. Cuộc sống của con sẽ sinh ích biết bao khi con ‘được lôi kéo’ bởi Ngài!”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)