Không thuộc về thế gian
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Huệ Minh
Lễ kính Thánh Anphongso
Mt 5,13-19
KHÔNG THUỘC VỀ THẾ GIAN
Trong lời mở đầu trang Tin mừng Ga 17, 11b-19, Chúa Giêsu đã cất lời cầu xin cùng Cha Ngài hãy gìn giữ các môn đệ mà Cha đã trao cho Ngài. Vì thế trước khi rời bỏ thế gian, Chúa Giêsu đã thấy trước những tương lai sắp đến với các môn đệ và những người theo Ngài: những thử thách, có cả những môn đệ rời bỏ Ngài, sự chia rẽ của các đồ đệ, của các người tin Ngài... có cả người rời bỏ niềm tin. Ngài cất lời cầu xin khẩn thiết đến Chúa Cha, cho môn đệ, cho thế giới hiệp nhất: “Lạy Cha chí thánh, xin gìn giữ các môn đệ trong danh Cha mà Cha đã ban cho con, để họ nên một như chúng ta”. Chúa Giêsu luôn tin tưởng các môn đệ sẽ trung thành thi hành sứ mạng của các ông.
Chúa Giêsu biết các môn đệ của mình ở trong một hoàn cảnh hết sứ đặc biệt và tế nhị:
Họ phải sống giữa thế gian. Mà thế gian là một thế gian thù nghịch đối với Chúa Giêsu và các môn đệ của Chúa Giêsu. Thế gian này đã ghét Chúa Giêsu nên cũng ghét các môn đệ của Ngài, thế gian này còn rất xảo quyệt, luôn tìm cách quyến rũ để các môn đệ đi lệch khỏi đường của Chúa Giêsu mà ngả sang phía thế gian.
Ở trong một thế gian như thế, người môn đệ luôn phải đứng trước hai cám dỗ: Một là cám dỗ trốn tránh, xa lánh thế gian; hai là cám dỗ thỏa hiệp với thế gian. Nhưng xa lánh thì làm sao cho chu toàn sứ mạng thánh hoá thế gian, còn thoả hiệp với thế gian thì đánh mất căn tính của mình và cũng đánh mất sứ mạng của mình.
Trong lời cầu nguyện cho các môn đệ, chúng ta thấy, Chúa Giêsu không cầu xin Chúa Cha miễn cho các môn đệ khỏi những đau khổ gian truân, khi họ thi hành sứ mạng tông đồ. Bởi vì Ngài biết thế nào họ cũng sẽ gặp căm thù, ghen ghét, hành hạ, thử thách, cực khổ. Nhưng Ngài chỉ xin Chúa Cha gìn giữ họ khỏi bị nhiễm lây tội lỗi và sống trong sự thật của lời Ngài. Nói rõ hơn, Chúa Giêsu xin Chúa Cha thánh hoá các môn đệ của Ngài, để trong lúc sống giữa đời, họ vẫn giữ được sự thánh thiện nguyên tuyền.
Ngược dòng lịch sử, ta bắt gặp một con người sống giữa, sống trong thế gian nhưng không thuộc về thế gian sau biến cố tại phiên tòa lịch sử. Con người ấy - Thánh Anphongsô – đã nghiệm ra cuộc đời này để rồi Ngài thay đổi hoàn toàn về suy nghĩ và cách sống.
Chuyện kể về cuộc đời Thánh Anphongsô.
Anphongsô Đệ Ligoriô sinh ngày 27 tháng 9 năm 1696 tại Marrinella gần thị trấn Naples.
Cha mẹ cậu thuộc dòng quí tộc: quyền uy cũng như của cải đều dư thừa nhưng không vì thế mà kém sút về đạo hạnh. Chính vì vậy, mà Thiên Chúa đã đoái thương cho hai ông bà được phúc sinh hạ một đấng thánh.
Nhờ được một bà mẹ đạo đức giáo huấn nên ngay từ hồi còn thơ ấu, Anphongsô đã là một thiếu nhi nết na và có một tâm hồn mến Chúa sâu xa, có lòng kính mến Chúa Giêsu ngự trong phép Thánh Thể và Đức Mẹ Maria đồng trinh rất đặc biệt.
Anphongsô được đi học rất sớm và vì siêng năng nên có thể nói cậu trội đã vượt về hết mọi môn học, đặc biệt môn văn chương và âm nhạc. Mới mười sáu tuổi, sinh viên ưu tú Anphongsô đã giật bằng tiến sĩ giáo luật và dân luật. Thân phụ Anphongsô cho con theo đuổi nghề luật sư và chỉ sau một thời gian ngắn, ngài trở thành một trạng sư lỗi lạc tại kinh thành Naples. Suốt mười năm trường sống trong nghề luật sư, Anphongsô đã tỏ ra là một người công bình liêm khiết và quãng thời gian đó Thiên Chúa như muốn dùng Ngài làm một tấm gương phản chiếu cho sự đạo đức thánh thiện giữa một thế giới ham chuộng danh lợi.
Rồi một biến cố xảy đến làm thay đổi hoàn toàn cuộc đời của Anphongsô. Năm 1723, Ngài nhận cãi cho một vụ kiện mà bị cáo là hầu tước miền Toscane. Ngài dành hẳn một tháng trời để nghiên cứu vấn đề, và với sự xác tín thế nào cũng thắng, Ngài hùng hồn biện hộ trước tòa án với những lý chứng vững vàng. Dứt lời, mọi thính giả đều vỗ tay vang rền và chính ông chánh án cũng tưởng phải xử án theo lời vị luật sư trẻ tuổi. Nhưng trong khi mọi người cũng như chính Anphongsô tưởng sẽ đắc thắng thì vị luật sư cãi cho nguyên cáo đứng dậy. Miệng mở một nụ cười kiêu hãnh, ông lên tiếng bênh vực cho thân chủ và cho Anphongsô thấy một khía cạnh chính yếu mà Ngài đã quên không xét đến. Chính cái khía cạnh quan trọng ấy đã đánh đổ tất cả những lý luận hùng hồn của Anphongsô và dĩ nhiên kết quả vụ kiện đã xoay chiều hẳn.
Trước tình thế ấy, Anphongsô như người bị sét đánh. Tuy nhiên với tâm hồn chính trực, Ngài không hề cãi lại và vui lòng nhận sự thất bại. Ngài chỉ đáp lại một cách khiêm tốn:
- Thưa quí vị, tôi đã lầm trong vụ này, xin quí vị tha lỗi.
Và bước ra khỏi tòa án ngài lẩm bẩm:
- Ôi thế gian giả dối, ta đã biết cái mặt thật của ngươi... !
Chúa nhật 28 tháng 8 năm 1723 trong khi tận tâm săn sóc các bệnh nhân trong một phòng bệnh, Anphongsô nghe như có tiếng Chúa thúc giục trong lòng :
- Con còn ở thế gian làm gì nữa ?
Anphongsô mau mắn đáp lại:
- Lạy Chúa, xin Chúa hãy dạy con làm tất cả những gì Chúa muốn.
Ra khỏi bệnh viện, Anphongsô vào nhà thờ các cha dòng Chuộc Kẻ Làm Tôi gần đấy. Ngài sấp mình thờ lạy Mình Thánh Chúa. Để tỏ lòng thành thật, Ngài rút gươm ra đem đặt trên bàn thờ Đức Mẹ.
Thế gian ơi ! Ta biết mi rồi đó là câu nói về cuộc đời này khi biết sự thật của nó để rồi từ đó Thánh Anphongsô đã từ bỏ tất cả mọi vinh hoa phú quý của cuộc đời để dâng hiến cuộc đời cho Chúa. Cách đặc biệt, Thánh Anphongsô đã sáng lập Dòng Chúa Cứu Thế để mời gọi các sĩ tử trong dòng loan báo Tin Mừng cứu độ cho muôn dân.
Chúng ta dù biết sự thật của thế gian nhưng rồi chúng ta cứ mãi bám víu vào thế gian để rồi cuộc đời của chúng ta cứ mãi lao đao.
Ta cứ tưởng trần gian là cõi thật
Thế cho nên tất bật đến bây giờ!
Ta cứ ngỡ xuống trần chỉ một chốc
Nào ngờ đâu ở mãi đến hôm nay!
Bạn thân ơi! Có bao giờ bạn nghĩ
Cuộc đời này chỉ tạm bợ mà thôi
Anh và tôi giàu sang hay nghèo khổ
Khi trở về cát bụi cũng trắng tay
Cuộc đời ta phù du như cát bụi
Sống hôm nay và đâu biết ngày mai?
Dù đời ta có dài hay ngắn ngủi
Rồi cũng về với cát bụi mà thôi
Thì người ơi! Xin đừng ganh đừng ghét
Ðừng hận thù tranh chấp với một ai
Hãy vui sống với tháng ngày ta có
Giữ cho nhau những giây phút tươi vui
Khi ra đi cũng không còn nuối tiếc
Vì đời ta đã sống trọn kiếp người
Với tất cả tấm lòng thành thương mến
Ðến mọi người xa lạ cũng như quen
Ta là Cát ta sẽ về với Bụi
Trả trần gian những cay đắng muộn phiền
Hồn ta sẽ về nơi cao xanh ấy
Không còn buồn lo lắng chốn trần ai! (Bùi Giáng)
Cuộc đời này dẫu sao cũng chỉ là tạm bợ. Chớ gì mỗi chúng ta biết minh định điều đó để cân chỉnh đời mình như Thánh Anphongsô là sống giữa thế gian nhưng không thuộc về thế gian này.
Giữa thế gian, Thánh Anphongsô đã trở nên men muối cho đời. Mừng Lễ Thánh Anphongsô xin qua lời chuyển cầu của Ngài cho mỗi chúng ta trở nên men muối cho đời qua đời sống chứng tá Tin Mừng của mỗi người chúng ta.