Nhảy đến nội dung

Lòng Chúa thương xót

LÒNG CHÚA THƯƠNG XÓT

Thưa quý ông bà và anh chị em, tất cả các bài đọc hôm nay mời gọi mỗi người chúng ta chiêm ngắm lòng thương xót vô bờ của Thiên Chúa, và từ đó ước gì tất cả chúng ta được nghiệm ra và trở nên nhân hậu, xót thương và tha thứ cho nhau, đặc biệt những ai lầm đường lạc lối, xa lìa Thiên Chúa và Giáo Hội. Trên hết, điều này duy chỉ bắt đầu từ việc nhìn nhận con người yếu hèn của bản thân chúng ta, do đó, hơn ai hết, chúng ta cần được Thiên Chúa xót thương, và tha thứ.

Lòng thương xót Chúa bắt nguồn từ tình yêu nhưng không của Người. Ngài yêu thương nhân loại đến nỗi chẳng tiếc gì, kể cả trao ban chính Con Một yêu dấu của mình làm giá chuộc cứu độ chúng ta – những con người tội lỗi, đáng phải chết. Thêm nữa, lòng xót thương của Ngài biểu lộ cụ thể qua Bí tích Thánh Thể - Bí tích Tình yêu – nơi đó Thiên Chúa hiến trao sự sống thần tính của Ngài làm của ăn nuôi sống chúng ta. Ông bà, anh chị em chúng ta thử hồi tưởng lại suốt dòng lịch sử của Giáo Hội, đặc biệt cuộc đời cá nhân, chúng ta sẽ nghiệm thấy rõ một điều: tình yêu, lòng thương xót của Thiên Chúa lớn lao hơn gấp bội lòng hận thù, ganh ghét, sự bất tuân phục, bất tín, bất trung và tội lỗi của con người. Điều này tỏ hiện cụ thể trong 3 bài đọc ngày hôm nay. Trong bài đọc Xuất Hành, trước sự phản bội, quay lưng, bội tín và khước từ của dân Is-ra-en, Thiên Chúa đã không trừng phạt họ theo như họ đáng phải bị trừng phạt, mà trái lại, Thiên Chúa thương xót và hứa sẽ không giáng phạt dân Người (x. Xh 32,14).

Lòng thương xót của Chúa không dừng lại nơi lời hứa, mà được diễn tả một cách cụ thể, sống động qua lời nhắn nhủ của Thánh Phao-lô cho ông Ti-mô-thê: “...Đức Giê-su Ki-tô đã đến trong thế gian này đcu đnhng ngưi ti li, trong số ấy, cha là ngưi thnht. Vì thế, cha đưc hưng nhơn thương xót, là Đc Ki-tô tra tt clòng khoan dung trong cha trưc hết, đnêu gương cho nhng ai stin vào Ngưi hu đưc sng đi đi” (1Tm 1,15-16). Lòng xót thương của Thiên Chúa không dựa trên công trạng, thành tựu, thành công, cái gọi là nhân đức của chúng ta, nhưng lòng khoan dung vô bờ bến ấy đặt trên ước muốn, thánh ý của Thiên Chúa, đó là: cứu độ nhân loại tội lỗi lầm lạc biết quay về, ăn năn sám hối và tin vào lòng yêu thương vô điều kiện của Người.

Lòng thương xót của Thiên Chúa không dựa trên những con số có thể cân, đo, đong, đếm, nhưng đặt trên nền tảng quên mình, vị tha và chia san. Trong bài Phúc Âm, thánh Lu-ca trích dẫn 3 dụ ngôn (x. Lc 15,1-32) rất quen thuộc đối với chúng ta, và những dụ ngôn này dường như rất nghịch lý đối với lối suy nghĩ, tính toán của con người. Chẳng ai mà dại bỏ 99 con chiên mà đi tìm cho ra 1 con chiên lạc! Vả lại, tìm ra rồi, bỏ công sức, tiền bạc làm tiệc thếch đãi bạn bè, chia sẽ niềm vui mừng ấy! Rồi kế đến, chẳng ai mà bỏ công, lặn lội thắp đèn, tìm khắp cả nhà cho đến khi tìm ra 1 đồng quan bị mất trong khi còn 9 đồng quan! Và khi tìm được, mời bạn bè, hàng xóm chung vui với mình! Tuy nhiên, như chúng ta biết: đường lối, ước muốn của Thiên Chúa thì khác xa và cao vời so với cách thức, ước vọng của con người (x.Is 55,8-9). Lòng khoan dung của Thiên Chúa trải rộng, bao la hơn cả tâm tư con người. Tình yêu thương của Thiên Chúa thâm sâu, chẳng đặt ra điều kiện nào so với tình yêu vô vàn điều kiện của con người...và cao trào của lòng thương xót Thiên Chúa được diễn tả rõ ràng qua câu chuyện về người cha nhân hậu giang vòng tay yêu thương đón nhận đứa con hoang đàng trở về, cũng như hết mực khoan dung, tha thứ cho nó và dịu hiền với đứa con cả. Chúng ta thấy, kết thúc mỗi dụ ngôn, thánh sử Lu-ca đều khẳng định một điều, rằng: “Trên trời svui mng vì mt ngưi ti li hi ci hơn là chín mươi chín ngưi công chính không cn hi ci” (Lc 15, 7) hay “các Thiên Thần ca Thiên Chúa svui mng vì mt ngưi ti li hi ci” (Lc 15, 10) và “...nhưng chúng ta phải ăn mng, phi vui v, vì em con đây đã chết mà nay li sng, đã mt mà nay li tìm thy” (15,32). Lòng thương xót của Thiên Chúa chính là câu trả lời sống động trước thái độ ‘tự tôn, tự cao, tự tạo’ trước hết của nhóm Biệt phái (Pha-ri-sêu), sau nữa, của mỗi chúng ta – tự cho mình là người công chính, không cần ăn năn sám hối và do vậy không cần đến lòng tha thứ, xót thương bao dung của Thiên Chúa, và với thái độ ấy, chúng ta trở nên khắt khe, khép kín tâm hồn, bảo thủ, cố cựu, kết án, thành kiến...với anh chị em trong cộng đoàn!!!

Cảm nghiệm được lòng nhân hậu, thương xót của Thiên Chúa, hy vọng chúng ta trở nên khí cụ của sự khoan dung, tha thứ của Chúa Tình yêu, để rồi, mỗi chúng ta biết nhìn nhận tính ương hèn, yếu đuối của bản thân, mà biết ăn năn, sám hối, biết tha thiết lãnh nhận lòng thương xót, khoan nhân của Thiên Chúa, và trở nên bao dung hơn, cảm thông hơn với anh chị em. Xin Thiên Chúa đầy lòng lân tuất thương xót đến con cùng, và nâng đỡ đức tin yếu hèn của mỗi người chúng con. Amen!

Lm. Xuân Hy Vọng

Tác giả: