Nhảy đến nội dung

Mảnh vụn suy tư 23 /12 năm 2024

Vâng Phục Và Khiêm Nhường

Câu chuyện đặt tên cho đứa trẻ Gioan trong Tin Mừng Luca hôm nay không chỉ đơn giản là một sự kiện trong gia đình ông bà Dacaria và Êlisabét, mà còn là một dấu chỉ quan trọng về cách Thiên Chúa hành động trong lịch sử cứu độ của loài người. Sự ngạc nhiên của những người chứng kiến khi họ thấy ông Dacaria và bà Êlisabét không đặt tên cho con theo truyền thống trong dòng họ, mà lại chọn tên Gioan, một cái tên không quen thuộc, là một dấu hiệu rõ ràng của sự can thiệp đặc biệt của Thiên Chúa. Họ ngạc nhiên và kính sợ khi thấy ông Dacaria đột nhiên nói được trở lại sau khi đã câm lặng suốt một thời gian dài. Và tất cả những điều này khiến cho người ta nhận ra rằng "đứa trẻ này có Thiên Chúa ở cùng" (Lc 1,66).

Trong Tin Mừng Luca, khi người ta đối diện với những việc Thiên Chúa thực hiện, họ không thể không ngạc nhiên, kính sợ và ca tụng Ngài. Lời ca tụng Thiên Chúa là sự phản ánh tự nhiên khi chúng ta nhận ra những công trình kỳ diệu của Ngài trong cuộc sống. Đó là sự ngạc nhiên, sự kính trọng trước quyền năng và sự kỳ diệu của Thiên Chúa, là những dấu hiệu của Ngài trong thế gian. Qua câu chuyện này, chúng ta được mời gọi để nhận ra rằng, khi làm việc trong tên của Thiên Chúa, chúng ta phải khiêm tốn và lùi lại phía sau, để Thiên Chúa là Đấng duy nhất được tôn vinh và ca tụng.

Điều này rất quan trọng đối với mỗi người trong công việc tông đồ và mục vụ. Trong cuộc sống, chúng ta có thể làm được nhiều việc đáng ngạc nhiên, nhiều việc có vẻ rất thành công và mang lại lợi ích cho cộng đoàn, nhưng nếu những việc đó không dẫn người ta đến với Thiên Chúa, không làm cho người ta nhìn thấy Thiên Chúa, thì đó không phải là việc của Thiên Chúa. Thật dễ dàng để chúng ta lấn vào vị trí của Thiên Chúa, muốn nổi bật, muốn được người khác nhìn nhận và khen ngợi. Nhưng khi chúng ta làm như vậy, chúng ta chỉ khiến cho mình trở thành trung tâm, và Thiên Chúa không còn là Đấng thực hiện những công việc vĩ đại trong cuộc sống của chúng ta. Điều quan trọng là chúng ta phải biết “lùi lại” phía sau, để cho Thiên Chúa hành động qua chúng ta, để người ta thấy Thiên Chúa trong những việc chúng ta làm, chứ không phải là thấy chúng ta.

Đôi khi trong công việc tông đồ, chúng ta dễ dàng rơi vào cạm bẫy của sự tự kiêu, khi chúng ta nghĩ rằng mình là người thực hiện tất cả. Chúng ta có thể làm được những việc đáng ngạc nhiên, nhưng nếu chúng ta làm việc mà không có sự giúp đỡ của Thiên Chúa, nếu chúng ta không đặt mình trong sự khiêm nhường và tín thác vào Ngài, thì những công việc đó không mang lại trái ngọt đích thực. Thiên Chúa là Đấng ban ơn, là Đấng thực hiện công trình cứu độ, và nếu chúng ta làm việc mà không có sự cộng tác của Ngài, thì công việc đó sẽ chỉ là những nỗ lực vô ích.

Vì vậy, trong cuộc sống và trong công việc mục vụ, chúng ta cần luôn nhớ rằng chúng ta chỉ là những công cụ trong tay Thiên Chúa, và công việc chúng ta làm không phải để làm nổi bật bản thân mình, mà là để tôn vinh Ngài. Câu chuyện đặt tên cho Gioan cho chúng ta một bài học quan trọng về sự khiêm nhường và sự vâng phục ý Thiên Chúa. Ông Dacaria và bà Êlisabét không theo ý riêng của mình, không làm theo truyền thống, mà đã vâng phục ý muốn của Thiên Chúa và đặt tên cho con là Gioan, như Thiên Chúa đã chỉ định. Đây là một sự vâng phục hoàn toàn, không chỉ trong hành động mà còn trong sự tín thác và lắng nghe ý Chúa.

Chúng ta có thể học được rất nhiều từ sự vâng phục của ông Dacaria và bà Êlisabét. Không phải lúc nào chúng ta cũng có thể hiểu rõ kế hoạch của Thiên Chúa, nhưng điều quan trọng là chúng ta phải tin tưởng và vâng phục. Đôi khi Thiên Chúa yêu cầu chúng ta làm những điều vượt qua sự hiểu biết của chúng ta, nhưng nếu chúng ta có lòng khiêm nhường và tín thác vào Ngài, Ngài sẽ dẫn dắt chúng ta theo con đường đúng đắn.

Câu chuyện hôm nay cũng mời gọi chúng ta suy nghĩ về công việc của Thiên Chúa trong cuộc sống của chúng ta. Chúng ta có thể làm nhiều việc tốt, có thể có những thành tựu lớn lao trong cuộc sống, nhưng điều quan trọng là làm sao để mọi công việc đó dẫn dắt chúng ta và những người xung quanh đến với Thiên Chúa, để họ có thể nhận ra sự hiện diện và quyền năng của Thiên Chúa trong cuộc đời mình. Khi chúng ta làm việc trong tên của Thiên Chúa, chúng ta phải biết rằng công việc đó không phải để vinh danh bản thân mà là để vinh danh Thiên Chúa, Đấng là nguồn mọi sự tốt lành và là mục đích cuối cùng của mọi công việc.

Khi ông Dacaria cất tiếng ca tụng Thiên Chúa, ông không chỉ ca tụng vì những gì Thiên Chúa đã làm cho gia đình ông mà còn vì Thiên Chúa đang thực hiện lời hứa cứu độ cho toàn dân. Cùng với ông, chúng ta cũng được mời gọi để ca tụng Thiên Chúa vì những điều Ngài đã và đang làm trong cuộc sống của chúng ta. Cảm nhận được sự hiện diện và quyền năng của Thiên Chúa, chúng ta không thể không ca ngợi Ngài, vì Ngài là Đấng ban sự sống, Đấng cứu độ, và là Đấng luôn trung tín thực hiện lời hứa của Ngài.

Cuối cùng, bài học mà chúng ta nhận được từ câu chuyện hôm nay là bài học về sự vâng phục và khiêm nhường. Chúng ta không làm việc vì bản thân mình, mà vì Thiên Chúa. Chúng ta không muốn mình nổi bật, mà muốn Thiên Chúa được vinh danh qua mọi công việc chúng ta làm. Đó là ý nghĩa sâu xa của công việc tông đồ, của cuộc sống Kitô hữu, khi chúng ta đặt Thiên Chúa lên trên hết và sống cuộc đời mình để làm sáng danh Ngài trong mọi hành động.

Lm. Anmai, CSsR


 

Sống Xứng Đáng Với Tình Yêu Của Chúa

Tin Mừng hôm nay đầy ý nghĩa và lời mời gọi quan trọng đối với mỗi người chúng ta trong hành trình đón nhận ơn cứu độ của Thiên Chúa. Đoạn Tin Mừng mà chúng ta lắng nghe hôm nay không chỉ kể về một sự kiện quan trọng trong lịch sử cứu độ, mà còn là một lời mời gọi để chúng ta nhận ra sự hiện diện và công trình cứu độ của Thiên Chúa trong cuộc đời của mình. Khi Gio-an Tẩy Giả được sinh ra, những sự kiện đó không chỉ là một cột mốc trong lịch sử, mà còn là dấu chỉ cho thấy Chúa đang dần thực hiện lời hứa cứu độ đối với nhân loại.

Mở đầu bài đọc, chúng ta nghe lời tiên tri trong sách Malakia, nơi Thiên Chúa phán rằng Ngài sẽ sai sứ giả của mình đến để dọn đường cho Ngài, và đó chính là công việc của Gio-an Tẩy Giả. Gio-an không chỉ là một tiên tri, mà còn là người trực tiếp chuẩn bị cho sự đến của Đấng Cứu Thế. Đoạn văn này cũng khẳng định rằng, Gio-an là "tiếng nói" kêu gọi trong hoang mạc, kêu gọi mọi người sẵn sàng đón nhận Chúa. Như vậy, Gio-an là người mang sứ điệp của Thiên Chúa, ông không chỉ là người làm chứng cho ánh sáng mà là một phần không thể thiếu trong công trình cứu độ của Thiên Chúa.

Lời tiên tri từ sách Malakia nói rằng "Người sẽ đến như lửa của thợ luyện kim, như thuốc tẩy của thợ giặt". Hình ảnh này gợi lên sự thanh tẩy và tinh luyện mà Thiên Chúa sẽ thực hiện đối với con cái Israel. Chúa sẽ đến và thanh tẩy mọi sự để làm đẹp lòng Ngài. Sự thanh tẩy này không chỉ là một công việc mang tính tạm thời, mà là công việc xuyên suốt, giúp nhân loại trở nên xứng đáng với ơn cứu độ của Thiên Chúa. Chúa đến như một ngọn lửa, đốt cháy mọi tội lỗi và mọi sự không xứng đáng, để con cái Ngài trở thành những người trong sạch và công chính.

Nhưng trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta cũng thấy một điều quan trọng khác đó là việc sinh hạ của Gio-an Tẩy Giả, một sự kiện mà các ngài trong gia đình đã chuẩn bị từ lâu, nhưng đến khi sinh ra, mọi người không ngờ rằng cái tên Gio-an sẽ được đặt cho đứa trẻ này, vì đây là tên mà Thiên Chúa đã chọn. Đặt tên cho con là một hành động mang tính truyền thống, nhưng đối với bà Ê-li-sa-bét, việc đặt tên cho con theo sự chỉ dạy của Thiên Chúa là một hành động thể hiện lòng vâng phục và sự tin tưởng vào Thiên Chúa. Hành động này không chỉ là một hành động về tên gọi mà còn là hành động thể hiện sự cộng tác với chương trình cứu độ của Thiên Chúa.

Điều này làm tôi nhớ đến chính mình trong cuộc sống hằng ngày. Trong cuộc sống hiện tại, chúng ta cũng phải đối diện với nhiều sự lựa chọn, từ những quyết định nhỏ trong công việc, gia đình, đến những quyết định quan trọng liên quan đến đức tin. Đôi khi, chúng ta quá dễ dàng để cho cái tôi và sự cứng đầu chi phối, thay vì lắng nghe và làm theo tiếng gọi của Thiên Chúa. Giống như bà Ê-li-sa-bét, chúng ta cũng được mời gọi vâng phục ý Chúa, không chỉ trong những điều lớn lao mà còn trong những việc nhỏ nhặt trong cuộc sống.

Khi Gio-an được sinh ra, lời tiên tri cũng được thực hiện, và ông trở thành người công bố sự đến của Đấng Cứu Thế. Cái tên Gio-an, theo nghĩa của nó, là "Thiên Chúa là ân sủng", một lời nhắc nhở về ơn cứu độ mà Thiên Chúa đã dành cho nhân loại. Chúng ta được mời gọi sống trong ân sủng ấy, để trở thành chứng nhân của tình yêu và sự tha thứ mà Thiên Chúa ban tặng cho chúng ta. Sự kiện Gio-an ra đời không chỉ là niềm vui của gia đình, mà là niềm vui của cả dân tộc, của toàn thể nhân loại.

Chúa Giêsu đã đến không phải để trừng phạt, mà để mang lại ơn cứu độ. Lời tiên tri của Malakia và câu chuyện về Gio-an Tẩy Giả mời gọi chúng ta mở rộng lòng đón nhận sự cứu độ của Thiên Chúa. Chúng ta cần phải chuẩn bị tâm hồn mình, thanh tẩy và làm mới lại trong mỗi dịp mừng lễ Chúa Giáng Sinh, để đón nhận ơn cứu độ mà Chúa đã ban tặng cho chúng ta qua Chúa Giêsu Kitô. Sự chuẩn bị này không chỉ là sự chuẩn bị bề ngoài, mà là sự chuẩn bị trong lòng, để khi Chúa đến, chúng ta có thể đón Ngài trong niềm vui và sự hân hoan.

Với cái nhìn đức tin, chúng ta cũng được mời gọi trở thành những "tiếng nói" trong thời đại của mình, như Gio-an đã làm. Mỗi người chúng ta, qua lời nói và hành động của mình, có thể trở thành chứng nhân cho ánh sáng của Chúa trong một thế giới đầy bóng tối và sự lầm lạc. Đó là nhiệm vụ của mỗi người Kitô hữu trong thế giới hôm nay.

Cuối cùng, chúng ta hãy cầu xin Chúa giúp chúng ta biết sống xứng đáng với tình yêu và ơn cứu độ mà Ngài đã ban cho chúng ta. Cầu xin Chúa ban cho chúng ta lòng vâng phục và sự khiêm nhường như bà Ê-li-sa-bét, để chúng ta có thể trở thành những công cụ của tình yêu Chúa, làm chứng cho Ngài trong mọi hoàn cảnh của cuộc sống. Cầu xin cho mỗi người chúng ta biết sống với niềm hy vọng và sự chuẩn bị tinh thần để đón nhận Chúa Giêsu, Đấng Cứu Thế của chúng ta.

Lm. Anmai, CSsR


 

Vâng Phục

Hôm nay, chúng ta lại tiếp tục suy niệm về ông Da-ca-ri-a, cha của thánh Gio-an Tẩy Giả, một nhân vật trong Kinh Thánh mang đến cho chúng ta nhiều bài học về đức tin, sự vâng phục và sự sửa sai trong cuộc đời. Câu chuyện của ông không chỉ là một minh chứng cho sự vững lòng tin vào Thiên Chúa, mà còn là một bài học quý giá về cách vượt qua những nghi ngờ và sợ hãi để đón nhận và thực thi Thánh Ý của Chúa.

Trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta được biết về cách ông Da-ca-ri-a tháo bỏ những nút thắt trong lòng mình. Trước đây, ông đã không tin vào lời sứ thần Gabriel khi ông báo tin về sự sinh hạ của đứa con mà ông và vợ, bà Ê-li-sa-bét, mong mỏi. Ông nghi ngờ vì điều này quá kỳ diệu đối với ông, một người già, đã không còn hy vọng có con. Chính vì thế, ông đã bị câm cho đến khi đứa trẻ ra đời. Tuy nhiên, hôm nay, khi ông được phép nói lại, ông đã không chỉ nói, mà còn chúc tụng Thiên Chúa, tôn vinh Ngài vì đã thực hiện lời hứa của Ngài qua sự ra đời của Gio-an.

Câu chuyện này là một bài học cho chúng ta về cách Thiên Chúa dùng những khó khăn và thử thách trong cuộc sống để làm tăng trưởng đức tin của chúng ta. Da-ca-ri-a, một người công chính và đạo đức, nhưng khi đối diện với điều không thể tin được, ông đã hoài nghi và thiếu đức tin. Chúa không bỏ mặc ông mà lại cho ông cơ hội để sửa sai, để ông nhận ra sự hiện diện và quyền năng của Thiên Chúa. Ngày ông có thể nói lại, ông không chỉ nói bình thường mà đã thể hiện lòng tôn kính Thiên Chúa một cách mạnh mẽ, qua đó, ông trở thành chứng nhân sống động về quyền năng của Thiên Chúa.

Trong cuộc sống, không ít lần chúng ta cũng vấp ngã trong đức tin, cũng cảm thấy nghi ngờ, thậm chí không tin vào những lời hứa của Chúa. Có thể là khi gặp khó khăn, đau khổ, hay thử thách, chúng ta không hiểu tại sao mình lại phải chịu đựng những điều đó. Đôi khi chúng ta cảm thấy như Thiên Chúa dường như đã quên mình, hoặc chúng ta không đủ sức để đối diện với thử thách. Tuy nhiên, qua bài học của Da-ca-ri-a, chúng ta hiểu rằng, mọi thử thách và khó khăn trong đời đều là cơ hội để chúng ta củng cố đức tin, để chúng ta nhận ra rằng Thiên Chúa luôn hiện diện và dẫn dắt chúng ta, ngay cả khi chúng ta không thể nhìn thấy Ngài.

Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi chúng ta, Ngài luôn ở bên, dùng mọi phương cách để chúng ta nhận ra tình yêu vô bờ bến của Ngài. Như trong Tin Mừng hôm nay, khi Da-ca-ri-a câm miệng vì sự nghi ngờ, Thiên Chúa không trừng phạt ông mà chỉ muốn ông hiểu rằng, có thể đôi khi chúng ta không thể hiểu hết kế hoạch của Ngài, nhưng Ngài luôn biết điều gì là tốt nhất cho chúng ta.

Và khi ông Da-ca-ri-a nghe theo lời của sứ thần, đặt tên cho đứa trẻ là Gio-an, ông không chỉ tuân theo mệnh lệnh mà còn thể hiện sự vâng phục và đức tin tuyệt đối vào Thánh Ý Chúa. Chính hành động này của ông đã khiến cho Thiên Chúa làm phép lạ cho ông, mở miệng ông ra để ông có thể chúc tụng và vinh danh Thiên Chúa.

Cũng như ông Da-ca-ri-a, trong những lúc cuộc sống thử thách, ta hãy không ngừng tin tưởng vào Thiên Chúa, vì Ngài là Đấng trung tín và không bao giờ để chúng ta phải chịu đựng một mình. Thiên Chúa luôn có kế hoạch tốt đẹp cho chúng ta, và những khó khăn chỉ là cách để Ngài giúp chúng ta trở nên mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn trong đức tin. Những lúc ta cảm thấy yếu đuối, ta hãy nhớ rằng Thiên Chúa luôn hiện diện, đang âm thầm giúp đỡ và dạy dỗ ta trưởng thành trong niềm tin.

Trong những giờ phút khó khăn, ta cũng hãy biết dâng lên Chúa những lời tôn vinh, như ông Da-ca-ri-a. Hãy nhớ rằng, dù thế gian có thay đổi, dù những thử thách có đến, Chúa vẫn luôn trung tín và yêu thương chúng ta. Những lời của ông Da-ca-ri-a khi mở miệng cũng là lời chúc tụng Thiên Chúa, và chúng ta cũng nên học theo, khi đối diện với thử thách, thay vì than vãn hay oán trách, hãy tôn vinh và cảm tạ Chúa vì Ngài luôn ở bên.

Cuối cùng, chúng ta hãy nhìn lại cuộc đời mình, nhìn lại những thử thách và khó khăn đã qua. Đừng coi đó là những thời khắc bị bỏ rơi hay trừng phạt, mà hãy thấy đó là những cơ hội để ta lớn lên trong đức tin, để ta nhận ra tình yêu của Chúa, để ta có thể mở miệng chúc tụng và vinh danh Thiên Chúa như ông Da-ca-ri-a, vì chỉ qua đức tin, chúng ta mới thấy được quyền năng và tình yêu vô biên của Ngài.

Lạy Chúa, xin giúp con như cách Ngài đã làm với ông Da-ca-ri-a, và xin dùng con như khí cụ để tôn vinh danh thánh Chúa, qua những thử thách và khó khăn trong cuộc sống. Amen.

Lm. Anmai, CSsR


 

Sứ Mạng Của Gioan Tẩy Giả

Hôm nay, trong Phụng vụ Lời Chúa, chúng ta được mời gọi suy ngẫm về vai trò và sứ mệnh đặc biệt của Gioan Tẩy Giả, người được sinh ra trong một hoàn cảnh đầy kỳ diệu và có một sứ mệnh vĩ đại mà Thiên Chúa đã trao cho. Qua những bài đọc trong Thánh Lễ hôm nay, chúng ta không chỉ nhìn nhận vai trò quan trọng của Gioan trong lịch sử cứu độ, mà còn có thể tìm thấy những bài học quý giá về cách chúng ta, mỗi người, có thể sống và chuẩn bị cho sự hiện diện của Thiên Chúa trong cuộc sống của chính mình.

Chúng ta bắt đầu với phần đầu tiên của bài giảng hôm nay, nhìn vào sứ điệp nguyên thủy từ Cựu Ước qua ngôn sứ Malakhi (Ml 3,1-4, 23-24) và kết nối với bài Tin Mừng hôm nay (Lc 1, 57-66). Trong Cựu Ước, ngôn sứ Malakhi đã tiên báo rằng trước khi Đấng Cứu Thế đến, sẽ có một sứ giả đi trước để dọn đường cho Ngài. Sứ giả này, như ngôn sứ Malakhi nói, sẽ có vai trò rất đặc biệt: như lửa của thợ luyện kim, thanh tẩy và tinh luyện con cái Lêvi, và như thuốc tẩy của thợ giặt. Điều này nhấn mạnh sự cần thiết của việc thanh tẩy và đổi mới tâm hồn con người trước khi Đấng Cứu Thế ngự đến.

Vai trò của Gioan Tẩy Giả được miêu tả trong sách Malakhi không chỉ là một người chuẩn bị con đường thể chất cho Chúa đến mà còn là một người giúp chuẩn bị con đường tâm linh, giúp con cái Israel nhận ra Đấng Cứu Thế khi Ngài đến. Gioan, với sứ mệnh này, sẽ là người làm sạch tâm hồn con người, giúp họ nhận ra tội lỗi của mình và quay trở lại với Thiên Chúa. Và, khi nhìn vào Lc 1,57-66, chúng ta thấy rằng tên gọi “Gioan” không phải do cha mẹ đặt, mà là một tên gọi được Thiên Chúa chỉ định qua sứ thần Gabriel. Đây là dấu hiệu rõ ràng cho thấy sứ mệnh của Gioan không phải do con người quyết định, mà hoàn toàn do Thiên Chúa đã chọn và định sẵn.

Sứ mệnh của Gioan, một sứ giả đi trước, là để làm sáng tỏ con đường cho Chúa Giêsu đến với con người. Tên Gioan, mang ý nghĩa “Giavê là Đấng thương xót”, là một sự nhắc nhở về tình yêu thương vô biên của Thiên Chúa đối với nhân loại. Khi Gioan được sinh ra, và khi tất cả những người xung quanh nhận ra bàn tay của Chúa đang tác động trong cuộc sống của em, họ không thể không tự hỏi: "Đứa trẻ này rồi ra sẽ thế nào?" Câu hỏi này phản ánh sự mong đợi và hy vọng vào sự cứu rỗi mà Gioan sẽ mang đến, không chỉ cho dân tộc Israel mà cho tất cả nhân loại.

Nhìn lại sứ điệp của bài đọc hôm nay, chúng ta được mời gọi suy nghĩ về vai trò của chính mình trong cuộc sống này. Câu hỏi đặt ra cho mỗi người trong chúng ta là: Tôi có phải là con đường để Chúa đến với mọi người không? Hay, trong những lúc thiếu sót và yếu đuối của mình, tôi lại vô tình trở thành vật cản khiến anh chị em tôi không thể đến gần Thiên Chúa, không thể nhận được tình yêu thương của Ngài qua chính cuộc sống của tôi?

Chúng ta hãy nhìn lại cách chúng ta sống trong cộng đồng, cách chúng ta đối xử với tha nhân, cách chúng ta thực hiện những trách nhiệm của mình trong gia đình, nơi làm việc và trong xã hội. Liệu chúng ta có là những người làm gương sáng cho những người xung quanh hay không? Liệu chúng ta có thể trở thành những con đường giúp dẫn dắt người khác đến với Chúa qua tình yêu, sự tha thứ, và lòng kiên nhẫn của mình không?

Chúa Giêsu dạy chúng ta rằng “nếu ai yêu mến Ta, sẽ giữ lời Ta, và Cha Ta sẽ yêu mến người ấy” (Ga 14,23). Chúng ta, những người Kitô hữu, được mời gọi sống theo lời dạy của Chúa, để lời của Chúa được thể hiện qua hành động yêu thương của chúng ta. Bằng cách này, chúng ta trở thành những người dọn đường cho Chúa đến với người khác, không phải bằng lời nói suông mà bằng chính cách sống của mình.

Câu hỏi thứ hai mà chúng ta cần suy nghĩ là: Tôi cần phải thanh luyện và tẩy sạch những gì nơi tôi? Gioan Tẩy Giả đã được Thiên Chúa chọn để làm công việc thanh tẩy và tinh luyện con cái Israel, nhưng chúng ta cũng được mời gọi thanh tẩy chính bản thân mình mỗi ngày. Đời sống Kitô hữu không phải là một con đường dễ dàng, mà là một con đường cần sự chiến đấu liên tục với những yếu đuối, tội lỗi và cám dỗ. Chúng ta cần nhận ra những điều trong lòng mình cần phải thay đổi, những tật xấu và thói quen xấu mà chúng ta phải từ bỏ để có thể sống đúng với phẩm giá mà Thiên Chúa đã ban cho.

Thánh Gioan Tẩy Giả mời gọi chúng ta mỗi ngày ăn năn sám hối, thanh tẩy tâm hồn để làm gương sáng cho người khác và đón nhận Chúa trong cuộc đời mình. Cách chúng ta thanh tẩy cuộc sống không phải chỉ qua lời nói mà còn qua hành động, qua sự quyết tâm và sự can đảm để thay đổi bản thân. Như Gioan đã vâng phục và thực thi sứ mệnh của Thiên Chúa, chúng ta cũng được kêu gọi sống vâng phục trong mọi hoàn cảnh, để từ đó Thiên Chúa có thể hành động qua chúng ta, thanh tẩy thế giới xung quanh chúng ta.

Lạy Chúa Giêsu, con cảm tạ Chúa đã đến trong thế giới này để mang lại ơn cứu độ cho nhân loại. Xin cho chúng con biết dọn đường cho Chúa đến trong cuộc đời mình, không chỉ qua lời nói mà qua hành động, qua sự vâng phục và lòng yêu thương. Xin cho chúng con biết thanh tẩy và đổi mới chính mình mỗi ngày, để mỗi ngày sống của chúng con đều là một lời dâng lên Chúa. Amen.

Lm. Anmai. CSsR

Danh mục:
Tác giả: