Nhảy đến nội dung

Nổ

NỔ

 

[CN XXVIII TN, năm C – Lc 17:11-19]

 

Có mười người phong cùi

Đều được Chúa chữa khỏi

Chỉ một người trở lại

Để dâng lời tạ ơn

Trên con đường đau thương

Chúa ngã rồi đứng dậy

Chỉ có một người ngoại

Vác khổ giá giúp Ngài (1)

Trên Can-vê u hoài

Chỉ có một tên cướp

Dám lên tiếng bênh vực

Dù chẳng quen Giêsu (2)

Ba người xa lạ kia

Đều là người ngoại giáo

Nhưng họ không sống láo

Kitô hữu đâu rồi?

Cái danh nghĩa hóa tồi

Chỉ hữu danh, vô thực

Đừng vội chê người khác

Không biết mình giả hình

Lạy Thiên Chúa công bình

Cúi xin Ngài tha thứ

Con nói hay, làm dở

Thật khốn nạn cho con!

Lạy Ngài, xin xót thương

Con lỡ miệng quá nổ

Ôi, thật là mắc cở

Xin chữa hồn con cùi

TRẦM THIÊN THU

Chúa Nhật 9-9-2016

(1) Mc 15:21-22. (2) Lc 23:39-43.

*********************

ĐÈN CÙ

Đèn Cù ai vẽ, ai chơi

Mà sao kẻ khổ, kẻ rơi lệ sầu!

Cuộc đời luôn sẵn khổ đau

Không thương cũng chớ làm nhau khổ hoài!

Người, xe chạy mãi tháng ngày

Lòng vòng xoay tít đắng cay cuộc đời

Người vui cười, kẻ lệ rơi

Cớ sao tương phản, hỡi ơi, Đèn Cù!

Xuân qua, Hạ tới, sang Thu

Rồi Đông nối tiếp, bốn mùa luân phiên

Vòng đời xoay tít truân chuyên

Trong veo nước mắt mà men cay đầy

Đèn Cù cứ tít mù xoay

Ai đứng bên này, ai đứng bên kia?

Vòng đời cũng tựa Đèn Cù

Người vui, kẻ khổ, bao giờ gặp nhau?

TRẦM THIÊN THU

Tác giả: