Nhảy đến nội dung

Sẵn sàng chiến đấu - Múa nhảy và than khóc

SẴN SÀNG CHIẾN ĐẤU

“Nước Trời phải dùng sức mạnh mà chiếm lấy”.

Kính thưa Anh Chị em,

Đang khi phục vụ như một nhà truyền giáo ở Lào, một thừa sai chia sẻ, “Tôi đã khám phá ra một minh hoạ lý thú về vương quốc của Thiên Chúa. Trước khi người Pháp áp đặt ranh giới cho hai quốc gia, các vị vua Lào và Việt Nam đã đạt được một thoả thuận về các vùng biên giới. Những người ăn gạo hạt ngắn, làm nhà sàn, trang trí nhà bằng ‘rắn, kiểu Ấn Độ’ được coi là người Lào; những người ăn gạo hạt dài, làm nhà trên đất, trang trí nhà bằng ‘rồng, kiểu Trung Hoa’ được coi là người Việt Nam. Vị trí nhà ở của một người không xác định quốc tịch của người ấy; thay vào đó, mỗi người thuộc về vương quốc mình có các giá trị văn hoá mà họ thể hiện. Cũng thế, với chúng ta, sống trong thế gian, nhưng chúng ta là công dân của vương quốc Thiên Chúa, chúng ta phải sống theo các tiêu chuẩn và ‘sẵn sàng chiến đấu’ cho các giá trị của vương quốc Người”.

Ngạc nhiên thay, phụng vụ Lời Chúa hôm nay toát lên một chủ đề tương thích, ‘Chiếm lĩnh Nước Trời’. Chúa Giêsu nói, “Từ thời ông Gioan Tẩy Giả đến giờ, Nước Trời phải dùng sức mạnh mà chiếm lấy; những ai mạnh mẽ, can đảm mới chiếm được”. Vậy chúng ta có nằm trong số mạnh mẽ, can đảm và ‘sẵn sàng chiến đấu’ đó không? Hy vọng câu trả lời là “Có”.

Với những gì Chúa Giêsu nói ở đây, Thánh Josemaría Escrivá cho rằng, những kẻ “dùng sức mạnh” là những Kitô hữu dũng cảm, chí khí, trong một môi trường mà họ thấy mình là thù địch vì đức tin; Thánh Clement Alexandria thì cho rằng, vương quốc Thiên Chúa “thuộc về những ai chiến đấu chống lại chính họ”. Nói cách khác, những kẻ “dùng sức mạnh” để chiếm lấy Nước Trời là những kẻ anh dũng ‘sẵn sàng chiến đấu’ đến cùng để chống lại kẻ thù của linh hồn họ.

Thế nhưng, kẻ thù của linh hồn là gì? Theo truyền thống, đó là thế gian, xác thịt và ma quỷ. Ba kẻ thù này đang gây xáo trộn và bạo lực trong linh hồn các Kitô hữu, những người đang chiến đấu để thuộc về vương quốc Thiên Chúa. Chiến đấu thế nào? ‘Bằng vũ lực!’. Điều này có nghĩa là, Kitô hữu không thể sống một đời sống hoàn toàn thụ động; họ không thể sống nhởn nhơ như những đứa trẻ chỉ biết vui đùa, đợi ngày vào thiên đàng. Không! Kẻ thù của linh hồn là có thật, chúng rất hung hãn; vì thế, Kitô hữu cũng phải trở nên ‘hung hãn, hiếu chiến’ theo nghĩa ‘sẵn sàng chiến đấu’ đến cùng với ba thù bằng sự dũng mãnh và sức mạnh của Chúa Kitô.

Chiến đấu làm sao? Kitô hữu chiến đấu với xác thịt bằng chay tịnh và bỏ mình; chiến đấu với thế gian bằng việc thả neo trong Chân Lý của Chúa Kitô và Lời Ngài; đối đầu với ma quỷ bằng cách nhận thức những kế hoạch thâm hiểm của nó vốn đang giăng bẫy, lừa phỉnh, khiến chúng ta bối rối và lầm lạc để không thể phơi trần và từ chối những hành động ma mãnh, kín kẽ của nó.

Sợ hãi là vô ích trong trận chiến này. Để có thể ‘sẵn sàng chiến đấu’ với thù trong giặc ngoài, chúng ta một chỉ tin cậy vào quyền năng và lòng thương xót Chúa vốn là vũ khí duy nhất; Mẹ Maria, triều thần thánh là liên quân sẵn sàng hỗ trợ chúng ta. Vì thế, với Chúa Phục Sinh, chúng ta không nhượng bộ kẻ thù với bất cứ giá nào; thà chết chẳng thà phạm tội, vì Satan đang làm đủ mọi cách để cướp đi sự bình an của Thánh Thần nơi chúng ta, cướp luôn linh hồn chúng ta.

An ủi biết bao, Thiên Chúa đang nói với chúng ta như đã nói với dân Người qua miệng ngôn sứ Isaia hôm nay, “Ta là Chúa, Thiên Chúa của ngươi, Ta cầm tay ngươi và nói cùng ngươi, ‘Đừng sợ gì, đã có Ta giúp’”. Để rồi, chúng ta cũng cảm nhận được Người là một Thiên Chúa yêu thương, gần gũi; một Thiên Chúa chở che như lời Thánh Vịnh đáp ca tuyên xưng, “Chúa nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng”. Từ đó, chúng ta đủ sức ‘sẵn sàng chiến đấu’ đến cùng.

Anh Chị em,

Carlo Acutis, vị chân phước trẻ thời 4.0 nói, “Ích lợi gì khi con người chiến thắng trong ngàn trận chiến mà không chiến thắng bản thân”. Thì ra, chiến đấu chống lại bản thân là trận chiến ác liệt nhất mà con người hôm nay dễ dàng thoả hiệp, dễ dàng đầu hàng; Satan luôn nắm phần thắng khi tạo cho chúng ta sự dễ chịu, thoải mái… sức mạnh của nó là thế. Thánh Phaolô thật chí lý khi khuyên bảo chúng ta, “Anh em hãy đội mũ chiến là ơn cứu độ, cầm gươm của Thần Khí ban cho, là Lời Thiên Chúa” mà ‘sẵn sàng chiến đấu’.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, con biết, thiên đàng không dành cho người yếu đuối, nhưng cho ai mạnh mẽ, dám chết cho chính mình và sống cho Thiên Chúa. Xin giúp con can trường trong Thánh Thần, để ‘sẵn sàng chiến đấu’ mỗi ngày cho cuộc chiến chiếm lĩnh vương quốc Người”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

*******************

MÚA NHẢY VÀ THAN KHÓC

“Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy;

chúng tôi ai oán, sao các bạn không than khóc!”.

Kính thưa Anh Chị em,

Cái chết của nhà độc tài Joseph Stalin đến nay vẫn là một ẩn số; một trong những giả thuyết được cho là do một cơn động kinh xảy ra tại một cuộc họp cấp cao của các lãnh đạo. Hôm ấy, Stalin giận tái người, nhảy ra khỏi chỗ, ngã xuống sàn và bất tỉnh. Trong khi các thành viên khác nhìn chằm chằm vào một đống thịt sóng soài sấp mặt, thì Laverenti Beria, một quan chức đầy mưu mô đã bật dậy, ‘nhảy múa’ vòng quanh Stalin và hét lên, “Cuối cùng, chúng ta cũng được tự do! Cuối cùng là tự do!”. Nhưng, khi Svetlana, con gái của Stalin xuất hiện; cô đến bên cha và quỳ xuống thì nhà độc tài đã cựa quậy và mở một mắt. Ngay lập tức Laverenti Beria ghé xuống bên cạnh, nắm lấy tay Stalin và che nó bằng những nụ hôn với những lời ‘than khóc’ sụt sùi.

Trùng hợp đến ngạc nhiên, Lời Chúa hôm nay cũng nói đến ‘múa nhảy và than khóc’, “Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn trẻ ngồi ngoài chợ, gọi lũ trẻ khác mà rằng, ‘Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy; chúng tôi ai oán, sao các bạn không than khóc!’”.

Các giáo phụ xác định “tiếng sáo” và “tiếng than” này là tất cả lời dạy và ý muốn của Chúa được các ngôn sứ báo trước để dọn đường cho Đấng Thiên Sai, vậy mà dân đã không nghe; lời Isaia hôm nay biểu hiện sự tiếc nuối đó, “Nếu ngươi lưu ý đến các giới răn của Ta, thì hạnh phúc của ngươi sẽ như dòng sông và sự công chính của ngươi sẽ như sóng biển”. Sang thời Gioan Tẩy Giả, ông kêu gọi ăn năn, cũng không mấy ai nghe. Chúa Giêsu đã chỉ ra sự thật bẽ bàng này.

Trong thời đại ngày nay, chúng ta may mắn hơn dân Chúa thời Cựu Ước và hiểu biết hơn Israel thời Tân Ước nhiều. Hơn cả sự có mặt của các ngôn sứ, chúng ta có bao chứng tá đáng kinh ngạc của các thánh cổ xưa cũng như hiện đại; Thánh Kinh, Thánh Truyền và những giáo huấn không thể sai lầm của Hội Thánh; bao quà tặng ân sủng của Chúa ‘lênh láng’ từ các bí tích, túi khôn của nhân loại ‘bỡn nhả’ trên đôi tay khi thế giới chỉ còn là một cái làng; và nhất là, sự dạy dỗ của Con Thiên Chúa trong các Tin Mừng… Dẫu thế, buồn thay, nhiều người vẫn từ chối lắng nghe; nhiều người không “nhảy múa và than khóc” để đáp lại sứ điệp Tin Mừng! Thay vào đó, chúng ta ‘nhảy múa và than khóc’, trước những sứ điệp của đất, những thần tượng như Diego Maradona, Paolo Rossi, Chí Tài… vốn xem ra không để lại gì sâu sắc trong tâm hồn con người.

Chúng ta phải “nhảy múa” trước ‘Quà Tặng’ vĩ đại nhất của Thiên Chúa, Con Một Người; không như Laverenti Beria, Chúa Giêsu đến bên từng người mọi lúc, mọi nơi, đỡ nâng chúng ta khi quỵ ngã; khơi lên hy vọng khi chúng ta thất vọng; sẻ chia thành công thất bại của mỗi người. Cảm nhận được điều đó, mỗi hơi thở, mỗi nhịp tim của chúng ta sẽ hoà vào trong Thánh Thần để nhảy lên vũ điệu thần linh của Thiên Chúa và bước đi trong ánh sáng Người ngay hôm nay, như lời Thánh Vịnh đáp ca tuyên xưng, “Lạy Chúa, ai theo Chúa sẽ được ánh sáng ban sự sống”.

Cùng lúc, chúng ta phải biết “than khóc” vì không nhận ra sự hiện diện gần gũi yêu thương của Chúa; không phải Ngài xa lạ, nhưng vì Ngài quá xa lạ với chúng ta. Chúng ta “than khóc” vì tội lỗi của mình và tội lỗi của nhân loại. Tội lỗi là có thật; tội lỗi đang ‘xát mặt’ Thiên Chúa hơn bao giờ hết; và ‘một nỗi buồn thánh’ lẽ ra phải có nơi chúng ta là cách đáp ứng thích hợp duy nhất. Sự cứu rỗi là có thật, hoả ngục là có thật và cả hai sự thật này đều đòi hỏi một sự phản hồi toàn diện từ chúng ta; chúng ta phải biết “nhảy múa và than khóc” trước những gì mà một Thiên Chúa giàu lòng thương xót đang ban, nhưng cũng là một Thiên Chúa đang bị xúc phạm nghiêm trọng.

 Anh Chị em,

Trong những ngày qua, thế giới nơm nớp với những biến thiên phức hợp của cuộc bầu cử tổng thống Mỹ; nó không đơn thuần là một cuộc bầu chọn nhưng còn là cuộc chiến giữa bóng tối và ánh sáng, giữa sự thiện và sự ác. Người ta đang ‘múa nhảy và than khóc’ trước những điên khùng của phe này, phe kia khi muốn truất phế người này, người kia… thì Chúa Giêsu, Đấng Cứu Độ thế giới lẽ ra phải đáng cho linh hồn chúng ta ‘múa nhảy và than khóc’ nhất; nhưng xem ra, Ngài đang bị truất phế; chưa nói bởi ai, trước hết, có lẽ bởi linh hồn của mỗi người chúng ta.

Chúng ta có thể cầu nguyện,

“Lạy Chúa, những ngày Mùa Vọng này, Chúa có vui không khi nhìn vào linh hồn con? Xin cho con biết làm cho Chúa ‘cười thật tươi’ khi linh hồn con luôn biết ‘múa nhảy’ trước bao ân huệ Chúa ban; đồng thời, biết ‘than khóc’ tội con và tội anh em con khắp cùng cõi đất”, Amen.

(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)

Tác giả: