Tôi tớ đáng ao ước - Những bước chân đon đả
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Minh Anh
TÔI TỚ ĐÁNG AO ƯỚC
“Này tôi là tôi tớ Chúa”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật là bất ngờ khi phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay mời gọi chúng ta chiêm ngắm những tôi tớ nhưng là những ‘tôi tớ đáng ao ước’. Chính miệng Thiên Chúa gọi Đavít là tôi tớ; Mẹ Maria cũng xưng mình là tôi tớ của Người, “Này tôi là tôi tớ Chúa”.
Bài đọc Samuel nói đến trăn trở của Đavít. Khi đã bằng yên tư bề, vua nghĩ đến việc xây cho Thiên Chúa một ngôi nhà vì hòm bia của Người đang ở trong lều bạt; Chúa phán với Nathan, “Hãy đi nói với Đavít tôi tớ Ta rằng, ‘Chúa phán, có phải ngươi sẽ xây cho Ta một ngôi nhà để ở chăng?’”; “Chính Ta sẽ tạo lập cho ngươi một nhà. Nhà của ngươi sẽ vững chắc đến muôn đời trước mặt Ta”. Và Đavít, người ‘tôi tớ đáng ao ước’ ấy sẽ ngợi khen danh Chúa mãi mãi như lời Thánh Vịnh đáp ca tỏ bày, “Lạy Chúa, con sẽ ca ngợi tình thương của Chúa tới muôn đời”.
Thế nhưng, trở thành “tôi tớ Chúa” nghĩa là gì? Từ ngữ ‘tôi tớ’ có nghĩa là ‘đầy tớ’, ‘giúp việc’, ‘người hầu’. Mẹ Maria tự nhận mình là một đầy tớ, người giúp việc và cụ thể là một nữ tỳ, một người hầu gái của Thiên Chúa. Trong suốt lịch sử, một số ‘hầu gái’ là nô lệ, họ không có bất kỳ một quyền nào; họ là tài sản của chủ sở hữu, và được yêu cầu làm những gì chủ họ yêu cầu; chủ có thể bán, trao đổi họ cho người khác. Trong các thời đại và các nền văn hoá khác, hầu gái là một ‘người giúp việc’ mà họ tự chọn cho mình nhiều hơn, họ được hưởng một số quyền nhất định. Và dẫu sao, tất cả các hầu gái đều thuộc hạng thấp kém, chuyên phục vụ cấp trên.
Tuy thế, Mẹ Maria là một kiểu thức hầu gái ‘hoàn toàn mới’, ‘hoàn toàn khác’ so với quan niệm về người hầu gái của mọi thời. Tại sao như thế? Vì Đấng mời gọi Mẹ phục vụ là một Đấng hoàn toàn khác, đó là Thiên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh. Và như thế, chắc chắn Mẹ là một người ‘hầu gái vượt trội’, một ‘tôi tớ thượng lưu’, cao hơn mọi tôi tớ thuộc mọi tầng lớp; Đấng Mẹ phục vụ là Đấng toàn thánh, toàn năng, hoàn hảo, Vua các vua, Chúa các chúa; Đấng dành một tình yêu hoàn hảo và thánh thiện cho Mẹ; Đấng giữ gìn Mẹ trong ân sủng, dẫn dắt Mẹ theo những cách thức của Thánh Thần để tôn tạo Mẹ, nâng cao phẩm giá của Mẹ và biến đổi người nữ tỳ của Người vốn đã được bảo bọc trong ân sủng càng được chìm đắm trong đó, ngày càng sâu thẳm hơn. Vì thế, những ai khôn ngoan, sẽ không chỉ chọn cho mình làm người phục vụ Đấng bề trên này mà còn tự do, tự nguyện và xin cho được trở thành nô lệ, tôi tớ, một ‘tôi tớ đáng ao ước’ hạ mình càng sâu càng tốt trước một cấp trên như vậy. Noi gương Mẹ Maria, chúng ta không nên do dự để hạ mình trong chiều kích sâu sắc nhất của hình thức tôi tớ và nô lệ này!
Vì thế, sự phục vụ, sự tòng thuộc của Mẹ Maria vào Đấng Mẹ phó dâng đời mình thật là mới mẻ, mới ở chỗ nó là hình thức làm tôi tớ triệt để nhất, tận căn nhất; đồng thời, nó cũng được tự do chọn lựa nhất. Tác động hỗ tương đối với Mẹ từ Thiên Chúa Ba Ngôi Chí Thánh là Mẹ luôn hướng mọi suy nghĩ và hành động, mọi đam mê và ước muốn cùng những gì nhỏ nhất trong cuộc sống Mẹ đến vinh quang, viên mãn và thánh thiện của đời sống làm tôi Chúa.
Charles Simeon, nhà giảng thuyết vĩ đại người Anh ở thế kỷ 19, sống trong hy vọng cho đến phút cuối. Những ngày sau cùng, ông hớn hở thấy thời gian trôi thật nhanh; ông chia sẻ, “Tôi tìm thấy một niềm an ủi vô bờ khi sắp về bên Chúa”. Các bạn ông hỏi tại sao? Ông trả lời, “Vì thoạt đầu, Chúa đã tạo dựng trời đất”. Bạn bè ông càng thắc mắc, tại sao suy nghĩ đó có thể mang cho ông niềm vui đến thế khi ông đang đối mặt với cái chết. Với sự tự tin của một người sắp được gặp Chúa của mình, ông nói, “Tại sao ư? Nếu từ hư vô, Thiên Chúa có thể làm nên tất cả sự kỳ diệu của thế giới này, thì Ngài vẫn có thể tạo ra một điều gì đó kỳ diệu hơn từ tôi, một tôi tớ của Ngài!”.
Anh Chị em,
Charles Simeon, Đavít, những tôi tớ của Chúa, những ‘tôi tớ đáng ao ước’; và Đức Mẹ, một kiểu mẫu tôi tớ càng cho chúng ta ao ước hơn. Lời “xin vâng” của Mẹ chứa đựng tiếng “xin vâng” của toàn bộ lịch sử cứu độ; nó khởi đầu cho lời “xin vâng” của một Thiên Chúa làm người nơi hang đá Bêlem cho đến lời “xin vâng” của Ngài để cứu chuộc cả nhân loại trên Núi Sọ. Cũng thế, chính sự tuỳ thuộc vào Thiên Chúa, như một tôi tớ thuộc trọn về Người, những lời “xin vâng” mỗi ngày của chúng ta trong cuộc sống, như Con Thiên Chúa, cũng có thể cứu độ cả thế giới loài người.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Mẹ Maria, ‘tôi tớ đáng ao ước’, xin cầu cho con được trở nên một tôi tớ của Chúa như Mẹ, trở nên một công cụ cứu rỗi của Chúa bằng việc không chối từ “xin vâng” mỗi ngày trước Thiên Chúa; và như thế, con sẽ cưu mang và sinh hạ Chúa Giêsu trong các tâm hồn”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
**********
NHỮNG BƯỚC CHÂN ĐON ĐẢ
“Kìa chàng đang tới, tung tăng trên núi, nhảy nhót trên đồi”.
Kính thưa Anh Chị em,
Ngạc nhiên thay, Lời Chúa hôm nay thật lãng mạn, cái lãng mạn của ‘những bước chân đon đả’, bước chân của những người đang yêu. Sách Diễm Ca nói đến những bước chân hớn hở của một người tình tìm đến chỗ hẹn với người mình yêu; Tin Mừng nói đến những bước chân yêu thương hối hả của Đức Maria, ‘nữ tỳ’ đầy phúc lộc, đang ngược lên miền sơn cước.
Đọc lại những lời trữ tình của sách Diễm Ca, chớ gì chúng ta cũng biết nôn nóng đợi chờ và chuẩn bị nhiều hơn cho ngày mừng Chúa giáng thế; cùng lúc, ao ước cho mình có được ‘những bước chân đon đả’ tin yêu, vì “Kìa chàng đang tới, tung tăng trên núi, nhảy nhót trên đồi”. Thánh Vịnh đáp ca hôm nay cũng diễn tả niềm vui của những ai mong chờ Chúa, “Người hiền đức, hãy hân hoan trong Chúa, hãy ca mừng Người bài ca mới!”.
‘Những bước chân đon đả’ tin yêu đó, một lần nữa, được gặp thấy nơi Đức Maria khi Mẹ từ miền xuôi ngược lên vùng cao Giuđêa và ở lại đó để giúp người chị họ. Đó là những bước chân đầy niềm tin. Chúng ta đừng quên, Mẹ Maria chỉ biết việc bà Elisabeth mang thai được sáu tháng qua thông tin duy nhất của sứ thần Gabriel; vậy mà Mẹ vẫn tin cũng như Mẹ đã tin một hài nhi đang lớn lên mỗi ngày trong lòng mình. Thật là tuyệt vời! Chính niềm tin này không cho phép Mẹ chần chờ để lên đường thăm người chị họ. Thánh sử Luca thật ý tứ khi ghi chú một chi tiết nhỏ nhặt nhưng hết sức quan trọng, đó là “Maria ‘chỗi dậy’, ‘vội vã’ ‘ra đi’ tiến lên miền núi”; ‘chỗi dậy’, ‘vội vã’, ‘ra đi’ diễn tả một ý nghĩa súc tích nhất tâm tình của một trái tim cháy lửa yêu thương.
Những bước chân của Mẹ Maria là ‘những bước chân đon đả’ thật đẹp mà Isaia đã loan báo từ ngàn xưa, “Đẹp thay trên núi, trên đồi! Bước chân của người loan báo tin mừng, công bố bình an”. Mang Hài Nhi Giêsu trong lòng, Mẹ đã trở thành nhà truyền giáo đầu tiên, vị thừa sai tiên khởi mang Tin Mừng Giêsu vốn sẽ thay đổi toàn bộ lịch sử nhân loại. Chúng ta sẽ không ngạc nhiên khi Hội Thánh gọi Mẹ là “Nữ Vương Các Thánh Tông Đồ”.
Và cao điểm của ‘những bước chân đon đả’ đó chính là bước chân mang Chúa Giêsu, Quà Tặng của các quà tặng. Để mang lại niềm vui cho người khác, như Mẹ Maria, chúng ta thực sự phải mang đến cho anh chị em mình chính Chúa Giêsu Kitô, Ngài là món quà lớn nhất mà chúng ta có thể trao tặng; như những quà tặng, tất cả của cải vật chất trên thế giới này đều phải giảm thiểu thứ bậc giá trị của chúng khi so với Quà Tặng Giêsu. Trao tặng thật nhiều nhưng không trao tặng Giêsu, xem ra chúng ta chưa tặng trao gì cả; bởi lẽ, tất cả chỉ là vật chất vốn sẽ phôi phai theo thời gian, lãng quên cùng năm tháng; đang khi Quà Tặng Giêsu mới thật sự là một quà tặng lâu dài đến vĩnh cửu, cũng là quà tặng ban hạnh phúc và sự sống đời đời.
Một thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp chia sẻ, “Hồi mới quen nhau, khi hẹn hò, chúng tôi bắt đầu tặng nhau những nụ hoa, những thỏi kẹo chocolate; khi gần đính hôn, chúng tôi tặng nhau những đồ trang sức đắt tiền, những vòng bạc xinh xắn; khi cưới nhau, chúng tôi trao nhau những gì quý nhất của chính mình, toàn bộ bản thân hết mức có thể. Nhưng một khi đã trở nên con cái Chúa, chúng tôi cùng đem quà tặng quý nhất của đời mình, của gia đình mình tặng trao cho những người khác; đó chính là Quà Tặng Giêsu và chúng tôi, ‘vợ chồng, con cái’ là một trong những gia đình hạnh phúc nhất của những người được làm con Chúa”.
Anh Chị em,
Cả chúng ta, hãy ước ao trở nên những môn đệ của Chúa Giêsu, những con người được lòng thương xót Chúa thiêu đốt; chúng ta đang được mời gọi ‘chỗi dậy’, ‘vội vã’, ‘ra đi’ như Đức Mẹ, như người thiếu nữ tóc vàng xinh đẹp. Cách riêng trong những ngày hôm nay khi thời tiết lạnh giá dai dẳng trong những ngày dịch bệnh hết sức khó khăn. Hãy bước ‘những bước chân đon đả’ thật đẹp, đến với những anh chị em đang khó khăn, đói ăn và lạnh lẽo. Hãy trao tặng Chúa Giêsu cho họ kèm theo những gì thiết thực nhất.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin đừng để con ngủ yên trong chăn êm nệm ấm, xin cứ quấy rầy con hầu con biết ‘chỗi dậy’, ‘vội vã’, ‘ra đi’ với ‘những bước chân đon đả’ thắm tình Chúa, đượm tình người, đến với những ai đang thiếu thốn trăm bề, nhất là thiếu Quà Tặng Giêsu”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)