Trải nghiệm bão tố - Điều phi thường giữa những gì bình thường
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Minh Anh
TRẢI NGHIỆM BÃO TỐ
“Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian!”.
Trong cuốn “Homemade”, tạm dịch, “Tự Tay Tôi”, Malcolm Muggeridge thú nhận, “Trái ngược với những gì có thể mong đợi, tôi nhìn lại với niềm biết ơn và sự hài lòng sâu sắc nơi những trải nghiệm mà vào những thời điểm xem ra chỉ có hoang tàn và đau đớn. Thật vậy, tôi có thể nói một cách trung thực rằng, tất cả những gì tôi học được trong 75 năm qua, tất cả những gì đã thực sự nâng cao và soi sáng kinh nghiệm cho tôi, đều trải qua khổ đau chứ không phải hạnh phúc!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Như trải nghiệm của Malcolm Muggeridge, phụng vụ Lời Chúa kính thánh Tôma tông đồ hôm nay cũng nói đến những trải nghiệm đức tin,‘trải nghiệm bão tố’ mà người môn đệ của Chúa Giêsu phải trải qua trong hành trình rao giảng Tin Mừng như lệnh truyền của Ngài trước khi Ngài về trời, “Hãy đi rao giảng Tin Mừng khắp thế gian!”; đó cũng là Thánh Vịnh đáp ca của ngày lễ.
Trong bài đọc thứ nhất, thánh Phaolô xác nhận nền tảng đức tin của chúng ta, “Anh em đã được xây dựng trên nền tảng các tông đồ”. Oái ăm thay ! Để có thể trở nên nền tảng, các tông đồ đã phải trải qua những sóng gió của mình. Rõ ràng, một số trong những khuôn mặt then chốt của Hội Thánh sơ khai đã phải khởi đầu một hành trình đức tin với không ít ‘trải nghiệm bão tố’. Phaolô, một người bắt bớ Hội Thánh,bị xô ngã trên đường Đamas,đã trở nên một tông đồ vĩ đại,đem Tin Mừng đến với thế giới dân ngoại; Phêrô, người công khai chối Thầy,ê chề trước một tớ gái,trở thành người giữ chìa khoá tháo cởi dưới đất và cả trên trời; Tôma, vị tông đồ nghi nan, cũng đã vượt qua một hành trình tương tự, mặc dù trong một khoảng thời gian ngắn hơn. Vậy mà chính Tôma, một con người đã khởi đi từ sự cứng cỏi, lại đạt đến một tuyên tín tuyệt vời nhất của Tin Mừng, “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!”.Đây là nền tảng của việc rao giảng Tin Mừng.
Cho đến hôm nay, Tôma vẫn là biểu tượng của sự nghi ngờ hơn là biểu tượng của một người tin; người ta nhớ đến Tôma ở chỗ bắt đầu,‘nghi ngờ’;hơn là ở chỗ kết thúc, ‘tuyên tín’. Qua đó, Tôma muốn nói rằng, hành trình đức tin luôn luôn có những khoảnh khắc khác nhau, không phải lúc nào cũng yên ả;trái lại, ít nhiều ‘trải nghiệm bão tố’ là điều không thể tránh khỏi.Trải nghiệm của Tôma giúp chúng ta ý thức rằng,mỗi người có thể vượt qua nghi ngờ để đến với một đức tin sâu sắc hơn. Tôma không thể tuyên xưngcách tuyệt vời,trừ khi lần đầu, vượt qua thập giá của nghi ngờ.
Trong thư gửi tín hữu Côrintô, Phaolô nói, “Giờ đây, chúng ta thấy lờ mờ như trong gương”. Những câu hỏi và nghi ngờ là một phần tất yếu của việc nhìn thấy một cách lờ mờ; nhưng đó không phải là kẻ thù của đức tin. Thay vào đó, những ngờ vực lại có thể dẫn đến việc đào sâu đức tin. Trong thông điệp “Đức tin và Lý trí”, thánh Gioan Phaolô II đã tuyên bố, “Giáo Hội vẫn tin chắc một cách sâu sắc rằng, đức tin và lý trí hỗ trợ lẫn nhau; chúng đưa ra cho nhau một sự phê bình thuần khiết và một sự kích thích lành mạnh để theo đuổi việc tìm kiếm một sự hiểu biết sâu sắc hơn”. Tất cả chúng ta đều có thể học cách tìm kiếm Thiên Chúa bằng sự khiêm nhường, chân thành và trung thực như Tôma. Nếu trung thực với việc tìm kiếm thiêng liêng của mình, Thiên Chúa vẫn có cách để gặp gỡ từng người chúng ta như cách Ngài đã làm với Tôma;và rồi, Ngài cũng sẽ mời chúng ta như đã mời Tôma, “Hỡi con, chớ cứng lòng, nhưng hãy tin!”.
Anh Chị em,
An ủi thay, Tin Mừng hôm nay cho biết, cả khi Tôma nghi ngờ, Chúa Giêsu vẫn chấp nhận ông;Ngài đã chịu khó trở lại một lần nữa, và thuận thảo với yêu sách của Tôma đến nỗi người môn đệ ‘đáng yêu nhiều hơn đáng ghét’ này có thể chạm vào vết thương của Thầy. Chúa Giêsu không đợi đến lúc Tôma hết ngờ vực; nhưng Ngài đến với Tôma ngay trong sự nghi nan của ông. Cũng thế, Chúa Giêsu luôn đến với chúng ta như những gì chúng ta đang có, đang trải nghiệm, kể cả những ‘trải nghiệm bão tố’.Trong Bí tích Thánh Thể, Chúa Giêsu đang đợi để nghe chúng ta; Ngài đang chờ chúng ta đến ‘nói khó’ với Ngài như Tôma, như Gióp, như Môisen. Nghi ngờ là chiếc cày mở ra những rãnh để hạt giống đức tin có thể rơi xuống và nảy mầm. Từ đó, cuối cùng, chúng ta cũng sẽ như Tôma, có thể tuyên tín, “Lạy Chúa của con, lạy Thiên Chúa của con!” và có thể xác tín,hầu kiên định ra đi làm chứng cho Tin Mừng của Ngài.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa Giêsu, xin giúp tất cả những ai đang choáng ngợp bởi những ‘trải nghiệm bão tố’, phiền nhiễu và nghi ngờ; đó cũng có thể là chính con,xin cho con biết bám chặt vào Chúa, Đấng có thể gây nghi ngờ,nhưng cũng là Đấng có cách để củng cố niềm tin của con, hầu con cũng có thể mạnh dạn ra đi loan báo Tin Mừng”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)
**********
ĐIỀU PHI THƯỜNG GIỮA NHỮNG GÌ BÌNH THƯỜNG
“Chúng sẽ biết, giữa chúng có một tiên tri!”.
Trong cuốn “Les Misérables”, “Những Người Khốn Khổ” của Victor Hugo, Jean Valjean ngồi tù 19 năm vì ăn cắp một ổ bánh mì. Được tự do, người tù cay đắng đến nhà một giám mục tốt bụng, Valjean được một bữa ăn ngon với bộ muỗng nĩa rất quý và một chiếc giường để ngủ qua đêm.Tối đó, Valjean lấy cắp bộ đồ ăn bằng bạc và bị bắt. Cảnh sát giao anh cho vị giám mục, anh đợi điều tồi tệ nhất; thế nhưng, chỉ để nghe nói, “Tôi đã tặng chúng cho anh ta. Và Jean, bạn quên lấy cái chân đèn!”. Valjean đã sốc,và sau đó,thực sự ăn năn vì lòng tốt phi thường của vị giám mục.
Kính thưa Anh Chị em,
Phụng vụ Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay cũng nói đến một điều phi thường;đồng thời, mời gọi chúng ta nhận ra ‘điều phi thường giữa những gì bình thường’.Suốt dòng lịch sử nhân loại, điều phi thường lớn lao nhất vẫn là “Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta!”.
Bài đọc thứ nhấtnói đến việc Thiên Chúa sai Êzêkiel đến với dân, một dân mà Ngài gọi là phản loạn, “Hỡi con người, Ta sai ngươi đến với con cái Israel”.Và Thiên Chúa bất chấp,“Họ nghe, hoặc không nghe”, điều quan trọng với Ngài vẫn là, “Chúng sẽ biết, giữa chúng có một tiên tri!”.
Ngạc nhiên thay, vị tiên tri Êzêkiel tiên báo đó, chính là Đức Giêsu, Con Thiên Chúa, Ngôi Lời làm người, hôm nay đang hồi hương, có mặt trong hội đường như Tin Mừng cho biết.Buồn thay, cuộc gặp gỡ của Ngài với những đồng hương thật đáng thất vọng!Thoạt tiên, dân chúng ngạc nhiên về sự khôn ngoan và những việc phi thường Ngài làm; thế nhưng, không lâu sau đó, bất chấp sự ngạc nhiên này về Ngài, họ “vấp phạm vì Ngài”; đúng hơn, ‘xúc phạm’ Ngài. Xúc phạm,bởi họ không hiểu làm thế nào, một người họ biết rõ đến thế, một người thân thích của họ, lại có thể trở thành một người phi thườngđến vậy! Họ để cho sự gần gũi và thân quen che phủ khả năng của một niềm tin lẽ ra phải có đối với Ngài, cùng với sự vui mừng trong sự vĩ đại của Con Thiên Chúa.
Con người và cuộc đời của Chúa Giêsu cho thấy một sự thật rằng, những người thân quen có thể bị buộc tội bởi sự kỳ diệu của một Thiên Chúa hiện diện bị từ chối; dẫu đó là sự thật phi thường nhất, “Ngôi Lời đã làm người và ở giữa chúng ta”;như thánh Gioan nói, “Ngài đã đến nhà của Ngài, nhưng người nhà của Ngài không tiếp nhận Ngài”. Gerard Manley Hopkins, một thi sĩ linh mục Dòng Tên, diễn tả chân lý này một cách tuyệt vời qua những vần thơ, “Thế giới bị buộc tội bởi sự vĩ đại của Thiên Chúa”;nhà thơ kết luận, “Trên một thế giới bị bẻ cong,Đức Thánh Linh vẫn ấp ủ nó với bầu ngực ấm áp và ôi, với đôi cánh sáng ngời!”; đó là một thế giới không nhận ra ‘điều phi thường giữa những gì bình thường’.
Như vậy, Tin Mừng hôm nay muốn nói rằng, Thiên Chúa có thể đến với chúng ta qua những con người thân quen, qua bất cứ ai hay bất cứ biến cố nào. Đôi khi, chúng ta coi những gì quen thuộc là hiển nhiên; vậy màchúngvẫn tiết lộ những bí ẩn về sự vĩ đại và phi thường của Thiên Chúa.Ngài vẫn có thể tạo nên những điều kỳ diệu ngay trong những gì chúng ta ước nó đừng bao giờ xảy ra. Và thú vị thay! Ngayở những con ngườivốn có thể gây ra đau đớn cho chúng ta, những con người mà chúng ta không mong chờ, thì phép lạ của Thiên Chúa vẫn thể hiện.
Đây là điều mà thánh Phaolô khám phá ra quabài đọc thứ hai hôm nay. Phaolô nói về một “cái gai đâm vào thịt”, được đánh đồng với những lăng mạ, gian khổ, bắt bớ và những gì được gọi là “yếu đuối”. Phaolô ám chỉ những người chống lại ngài. Tuy nhiên, trong cầu nguyện, Phaolô nhận ra ‘điều phi thường giữa những gì bình thường’, điều mà ngài coi là một trải nghiệm hoàn toàn tiêu cực,nay thực sự lại là một cơ hội để qua đó,ân sủng của Thiên Chúa hoạt động mạnh mẽ hơn; Phaolô nghe được rằng, “Ơn Ta đủ cho con, vì sức mạnh của Ta tỏ bày trong sự yếu đuối”. Như thế, Phaolô muốn nói rằng, hãy cậy trông vào Chúa, ngước mắt lên Ngài, như lời Thánh Vịnh đáp ca hôm nay nhắc nhở, “Mắt chúng ta hướng nhìn lên Chúa, tới khi Ngài xót thương chút phận!”.
Anh Chị em,
Chúng ta không có một cuộc đấu tranh nội tâm tương tự cuộc đấu tranh của những người cùng quan hệ huyết thống với Chúa Giêsu; thế nhưng, chúng ta vẫn có thể rơi vào cạm bẫy khiến Chúa Giêsu quay đi. Chúng ta không nhìn những con người gần gũi nhất bằng con mắt đức tin; vì thế, bao lần chúng ta đưa ra những phán đoán sai lầm về họ, và bao lầnchúng ta để mất ơn Chúa.Chúng ta quên rằng, chính những con người và biến cố đó là hồng ân Chúa đang gửi đến cho chúng ta. Các Bí tích, đặc biệt là Bí tích Thánh Thể, là những phép lạ hiển nhiên mỗi ngày Chúa dành chúng ta. Đó là ‘điều phi thường giữa những gì bình thường’mà Thiên Chúa đang ban.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, xin giúp con nhìn thấy Chúa qua những con người và các biến cố. Xin giúp con vui mừng trước sự hiện diện của Chúa và lớn lên trong tình yêu thương của tha nhân khi con nhận ra rằng, Chúa đang làm phép lạ cho con qua cuộc sống của họ, và qua cả các biến cố”, Amen.
(Lm. Minh Anh, Tgp. Huế)