Nhảy đến nội dung

Vị ngọt trong nước mắt

VỊ NGỌT TRONG NƯỚC MẮT

Tin mừng hôm nay thuật lại việc Chúa Giêsu biến hình trên núi. Có lẽ khi đọc thuật trình này, ai trong chúng ta cũng hiểu rằng, đó là việc Chúa Giêsu muốn mặc khải cho các tông đồ thân tín của Ngài biết sự thật về Ngài, là Con Một Thiên Chúa, nhằm củng cố niềm tin cho các ông: “Y phục Người trở nên rực rỡ, trắng tinh, không có thợ nào ở trần gian giặt trắng được như vậy.” (Mc 9, 3)

Và tâm tình của các tông đồ hôm nay cũng như tâm tình của chúng ta. Khi thấy được sự bảo vệ, chở che, khi thấy được quyền năng và sức mạnh, khi thấy được bình an và hạnh phúc, thường thì chúng ta muốn dừng lại, muốn ở mãi trong đó: “Thưa Thầy, chúng con ở đây, thật là hay! Chúng con xin dựng ba cái lều, Thầy một cái, ông Môsê một cái và ông Êlia một cái.” (Mc 9, 5)

Quan trọng hơn, chính là lời tuyên bố của Thiên Chúa Cha: “Đây là Con Ta yêu dấu, hãy vâng nghe lời Người.” (Mc 9, 7) Việc phải vâng lời Con Thiên Chúa là điều chúng ta nhất định phải tuân giữ, vì đó chính là lương thực nuôi sống linh hồn ta. Con người có tự do, có lương tâm thế nên Thiên Chúa luôn luôn tôn trọng quyết định của họ. Lương tâm sẽ dạy cho họ biết sống theo như thánh ý Thiên Chúa muốn nhưng tự do giúp họ biết chọn lựa sống có trách nhiệm và trưởng thành.

Ngày xưa khi còn trẻ, khi còn trên con đường tìm hiểu Thiên Chúa, tôi hay oán trách Ngài, tôi hay hoài nghi Ngài. Ngày nay tôi không còn biết hoài nghi Thiên Chúa là gì nữa nhưng tôi không dám tin Ngài yêu tôi. Đơn giản vì tôi có yêu Ngài nhiều đâu. Ai yêu nhiều mới được cho nhiều mà. Nhưng nói thế thôi, chứ làm sao tôi biết được thánh ý Ngài trên cuộc đời tôi. Làm sao tôi biết mình có thế sống đến khi nào và chết như thế nào. Làm sao tôi biết được ngày sau tôi sẽ ra sao. Tôi không còn oán trách Thiên Chúa nhưng tôi đã biết chấp nhận. Chấp nhận sự thật về mình và thừa nhận sự thật về Thiên Chúa. Tôi cũng không còn quá khắt khe với sự thật về tha nhân nữa. Cuộc sống đã mài giũa tôi trở nên kiên cường, vĩ đại hơn theo cách nghĩ của tôi. Không phải là người vĩ đại vì làm được những việc to lớn nhưng vĩ đại vì đã chiến thắng được chính mình.

Chiến thắng bạn hữu đã là chiến thắng vang dội nhưng chiến thắng chính mình lại là chiến thắng vĩ đại nhất. Chỉ cần bạn thắng được chính mình, bạn đã là người vĩ đại. Vì bạn không còn quá buồn, quá đau khổ bởi thách đố của cuộc sống nữa nhưng mà bạn đã biết biến đổi nó, thay thế cho những giọt nước mắt đau khổ, là những giọt nước mắt có vị ngọt của tình yêu thương và tha thứ.

Không biết từ bao giờ tôi thích làm người vĩ đại, mà cũng chả phải thích hay không. Tự nhiên tôi trở nên người vĩ đại lúc nào tôi cũng không hay. Đôi khi tôi còn ngạc nhiên với chính mình sao tôi có thể bình thản trước đau khổ và sóng gió đến vậy. À thì ra là ơn Chúa, có lẽ là Ngài đã tinh luyện tôi, không phải chai sạn trong đau khổ và tội lỗi mà dịu dàng hơn với thế giới này.

Nếu như có một điều ước duy nhất cho bản thân, có lẽ tôi chọn ước mình mãi trở nên xinh đẹp và dịu dàng. Tôi không cần nét đẹp “long trời lở đất”, nhưng tôi chỉ cần là tôi của hiện tại, chân thành, mộc mạc, bí ẩn và quyến rũ khiến cho người ta không say nhưng nhớ mãi... Tôi yêu thích sự dịu dàng vì trên đời này, hầu như những người tôi gặp gỡ tiếp xúc đều thích tôi dịu dàng. Thế nên, cho dù cuộc sống này có cay nghiệt với tôi, tôi cũng không hoảng sợ hay phản kháng nó, đối lại tôi sẽ rất điềm tĩnh đối xử dịu dàng với nó. Vì người dịu dàng với thế giới không phải là người được thế giới đối xử dịu dàng nhưng ngược lại đó lại là người bị thế giới ngược đãi nhất, đơn giản chỉ vì họ muốn trở nên dịu dàng.

Lạy Chúa, con đã từng ở trong tâm trạng của các tông đồ hôm nay, khi cảm nhận được hạnh phúc chân thành, con chỉ muốn mình được ở mãi trong nó, con chỉ muốn thời gian dừng lại, để hạnh phúc ấy không mất đi, nhưng Chúa dạy con phải biết sống cho hạnh phúc ngày sau. Con không biết hạnh phúc ngày sau ấy như thế nào nhưng chắc chắn đó phải là điều tốt nhất khi Thiên Chúa muốn. Xin giúp con, can đảm và dịu dàng sống cho hạnh phúc ngày sau. Xin giúp con mạnh mẽ và kiên cường, vững tin vào một hạnh phúc ngày sau...

M. Hoàng Thị Thùy Trang.