Nhảy đến nội dung

Thơ Phúc Âm CN XXV TN-B

BẬT MÍ
[Niệm ý Mc 9:30-37 ≈ Mt 17:22-23; 18:1-5; Lc 9:43-48]

Chúa Giê-su cho môn đệ biết rõ
Chứ không muốn cho người ngoài biết đâu
Rằng: Con Người bị nộp cho nhân thế
Ngài bị giết, sống lại ba ngày sau

Họ không hiểu nhưng không ai dám hỏi
Họ thắc mắc, bàn về điều khác thường
Về tới nhà, Chúa Giê-su hỏi họ
Bàn tán gì khi đang đi dọc đường

Họ làm thinh, vì họ đã tranh cãi
Để biết được ai là người lớn hơn
Chúa bảo họ: “Muốn lớn phải làm nhỏ
Phải phục vụ mọi người, phải dấn thân”

Ngài ôm một em nhỏ rồi Ngài nói:
“Vì danh Thầy, ai tiếp đón trẻ thơ
Đó là họ tiếp đón chính Thầy đấy
Tiếp đón Thầy là tiếp đón Chúa Cha”

Xin cho con biết phận mình nhỏ mọn
Không ảo tưởng, không kiêu ngạo, hợm mình
Vui đón nhận những gì Chúa đã định
Đủ nhiệt huyết phục vụ và hy sinh


TRẦM THIÊN THU

*************

ẦU Ơ TRẺ THƠ

[Niệm ý Mc 9:30-37 ≈ Mt 17:22-23; 18:1-5; Lc 9:43-48]


Nếu không nên giống trẻ thơ
Đừng mơ mình được bước vô Thiên Đàng
Đó là ý tưởng hoang đường
Chúa không bóng gió, chẳng vòng vo chi
Ngài yêu quý đức đơn sơ
Hãy nên bé nhỏ và mơ Nước Trời
Chúa Giê-su sẽ tươi cười
Đón người hèn mọn vui đời trường sinh
Ầu ơ… khúc hát ân tình
Từ trần thế đến Thiên Đình vẫn ru…
Ầu ơ… khúc hát trẻ thơ
Hồn nhiên, chân thật, đơn sơ làm người

TRẦM THIÊN THU

Tác giả: