Nhảy đến nội dung

Tùy bút cuối năm 2024

Cuối Năm Tính Sổ …

        Người ta cuối năm ngồi tính sổ hay quyết toán ! Đơn giản mà  ! Phải tính để biết năm qua lời hay lỗ để cân nhắc cuộc sống chứ ! Thương những người cuối năm mà vẫn còn … nợ ngân hàng và người quen.

        Mình hả ? Cuối năm mình cũng tính sổ chứ  ! Mình đi tu dĩ nhiên không có tính toán làm ăn lời lỗ ! Tu mà ! Nhưng dù sao cũng phải tính chứ ! Không tính sổ tiền thì tính tinh thần, tính tình thương, tính ơn Chúa và ơn người.

        Nhiều năm qua và đặc biệt năm 2024 vừa qua, bảo tính cũng chẳng nhớ đâu mà tính. Đơn giản là cái tính của mình không có giữ được gì cả từ tiền đến tình thương. Ai thương cho cái gì từ tinh thần đến vật chất thì mình sang tay cho nó khỏe.

        Mỗi sáng thức dậy  là mình tạ ơn Chúa !

        Vào Nhà Nguyện thì hai bên cãi nhau. Mình gông cổ cãi nhau với Chúa : “Chúa ! Sao Chúa chơi kỳ vậy ! Con có là gì đâu mà sao Chúa thương con vậy ! Chúa biết con bất nhất và hay đổi thay mà ! Chúa biết con không trung thành và gian dối mà ! Con tội lỗi như thế sao Chúa lại thương con thế …”

        Cãi nhau một hồi, nói với Chúa một hồi, Chúa nói : “Đồ khờ ! Chính vì ngươi tội lỗi Ta mới thương chứ như ngươi ngon lành Ta đâu có thương ! Ở đâu tội lỗi lan tràn thì ân sủng chứa chan ! Biết chưa … Nói nhiều Ta nghe mệt lắm !”

        Ờ hen ! Mình khờ thiệt ! Chúa thương mình khi mình còn là tội nhân mà !     

        Ra khỏi nhà nguyện thì cãi nhau với người thân : “Cha đâu có gì đâu sao con (cô, dì, chú, bác, anh, chị …) thương Cha như vậy ! Cha không chức không quyền và Cha tội lỗi sao thương Cha nhiều vậy ?”.

        Mấy người đó nghe xong nói : “Chúa còn thương Cha thì tụi con thương Cha thôi ! Mệt quá ! Lo giữ sức mà viết bài giảng bài cho tụi con là được !”

        Ờ ! Hay hen ! Đúng là tình thương lai láng !

        Sáng ngày cuối năm, ghé trả xe honda mượn bữa giờ đi chữa bệnh để về nhà với gia đình, Chị lấy 1 gói cà phê, 1 hộp trà, 1 hộp mì tôm gửi cho “Cha em” về ăn Tết (trước đó thì cho chocolate và vài món nữa rồi). Thương nhất là trước khi lên xe ôm Chị hỏi : Cha cần gì nữa không ?

        Cái câu “Cha cần gì nữa không?” nó văng vẳng bên tai.

        Anh chị không giàu, đủ sống, đủ nuôi con ăn học nhưng anh chị thương cha lắm ! Cứ về Sài Gòn là ghé lấy xe đi (hôm nọ bị đóng 1,5 triệu ớn lắm ! Kỳ này 168 nên chạy xe kỹ lắm ! Trước khi gửi xe còn rửa sạch sẽ để giao cho gia chủ.

        Thương lắm cái cuộc đời này ! Chúa cũng thương và nhiều người cũng thương ! Chắc chắn cũng có khối người ghét.        

        Sáng trên đường qua Nhà Bè – Quận 7 để bấm huyệt bữa cuối, điện thoại đổ không nghe Đến nơi, cha em đang phục vụ ở ngoài Bắc gọi : Anh ơi ! Có fan hâm mộ lì xì cho Anh nè !

        Nghe cũng dzui dzui ! Ước gì có nhiều để chia sẻ cho người nghèo (như cái chú Th sáng nay ngồi ăn sáng cùng bàn).

        Vậy đó, tính sổ sao đây ? Năm qua Chúa ban cho nhiều ơn ! Nhiều người san sẻ bao tình thương.

        Giờ này đây gõ những dòng chữ của ngày cuối năm chỉ biết

        Tạ ơn Chúa ! Xin lỗi Chúa và xin phó thác đời mình tiếp tục trong tay Chúa

        Cảm ơn anh chị em đã thương chia sẻ ! Xin thương thứ lỗi cho những lần kẻ mọn này làm cho anh chị em không vui (vì cái tật thẳng tính). Xin anh chị em thương tiếp tục nâng đỡ cho kẻ mọn này trên hành trình về nhà Cha

        Chuyện khối u thì xin chia sẻ luôn : Đi bấm huyệt thì Thầy bấm phát hiện có khối u ở chân phải. Chụp X Quang thì phát hiện khối u. Phần còn lại là tương lai gần nhất đi MRI và sinh thiết để xem đó là u lành hay u dữ.   

        Khi thấy kết quả không vui thì lòng vẫn nhủ lòng xin vâng theo ý Chúa. U lành hay u dữ thì cũng tạ ơn Chúa. Giờ này thì chưa biết kết quả nên không nói gì

        Tính sổ thì tạ ơn Chúa và xin cảm ơn anh chị em

Linh mục của người nghèo và người đau khổ

Anmai, CSsR

(Xin anh chị em cứ mạnh dạn chia sẻ cuộc đời của mình dẫu đời đắng cay thế nào để nhẹ lòng. Xin anh chị em cứ mạnh dạn ghi ý nguyện để mỗi ngày dâng Lễ Cha sẽ dâng lên Chúa những ý nguyện đó)

 

CHÚA CHO …

        Chúa cho mình bệnh để mình biết thương người đau

        Chúa cho mình nghèo để mình biết thương người khổ

        Chúa cho mình đau khổ để mình biết thương người khổ đau

        Chúa cho mình còn sống để mình biết trân quý cuộc đời    

        Chúa cho mình biết và quen những người bội nghĩa vong ân để mình đừng vong ân bội nghĩa.

        Chúa cho mình nhiều lắm để mình biết cho đi cũng lắm người

Chút tâm tình cuối năm 2024

Lm. Anmai, CSsR

 

 

Về Nhà Ăn Tết, Gạt Hết Đi Âu Lo

Những ngày cuối năm luôn mang đến cho ta một cảm giác khó tả. Đó là sự bồi hồi khi nhìn lại chặng đường đã qua, xen lẫn niềm háo hức chờ đợi những điều mới mẻ phía trước. Nhưng giữa dòng chảy hối hả của cuộc sống, những lo toan bộn bề thường đeo bám tâm trí, làm chúng ta quên đi ý nghĩa thực sự của mùa Tết: đoàn tụ, yêu thương và cậy trông.

Về nhà, không chỉ để nghỉ ngơi, mà còn để ôm trọn lấy yêu thương từ những người thân yêu. Nơi đó có bàn tay mẹ gói bánh chưng, ánh mắt cha lo toan, và tiếng cười nói rộn ràng của anh chị em. Đó là nơi mọi âu lo có thể tạm gác lại, để trái tim được sưởi ấm trong vòng tay gia đình.

Cuộc sống dẫu có nhiều thử thách, nhưng hãy nhớ rằng chúng ta không phải đối diện với nó một mình. Mỗi năm mới là một khởi đầu mới, và trong từng bước đi, chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng vào kế hoạch yêu thương của Chúa. Như lời Thánh Phaolô đã nói: “Đức cậy trông không làm thất vọng” (Rm 5,5). Vậy nên, hãy để niềm hy vọng ngời sáng dẫn lối, dù con đường phía trước còn nhiều gian nan.

Tết không chỉ là khoảng thời gian để nghỉ ngơi, mà còn là dịp để làm mới lại tâm hồn. Hãy để những ngày này trở thành cơ hội để bạn tha thứ, bỏ qua mọi giận hờn, và nối lại những mối quan hệ tưởng chừng như đã phai nhạt. Đừng để những âu lo, những lỗi lầm của năm cũ níu chân bạn. Thay vào đó, hãy bước vào năm mới với một trái tim nhẹ nhàng và tràn đầy yêu thương.

Tết không cần phải là mâm cao cỗ đầy, cũng chẳng cần phô trương hay xa hoa. Đôi khi, niềm vui của Tết chỉ đơn giản là bữa cơm quây quần bên gia đình, là khoảnh khắc ngồi lặng yên ngắm nhìn nụ cười của cha mẹ, hay là giây phút bạn dành thời gian cảm tạ Chúa vì những điều nhỏ bé nhưng quý giá trong cuộc đời.

Những ngày cuối năm này, hãy để mọi âu lo tan biến trong niềm hy vọng và sự cậy trông. Dù thử thách vẫn còn đó, nhưng khi có Chúa đồng hành, chúng ta sẽ có sức mạnh để vượt qua tất cả. Chúc bạn một mùa Tết thật đầm ấm, hạnh phúc bên gia đình. Chúc bạn luôn an lành thánh đức, với niềm tin rằng Chúa vẫn ở cùng, và năm mới này sẽ là một năm tràn đầy ơn phúc.

Hãy về nhà, gạt hết đi âu lo, và để trái tim tràn ngập niềm vui Tết. 🌸

Lm. Anmai, CSsR

 

Khi Không Thể Nói Lời Tốt, Hãy Im Lặng Để Yêu Thương

Có câu nói rằng: "Lời nói là thanh gươm hai lưỡi – một lưỡi chữa lành, lưỡi còn lại gây thương tổn." Trong cuộc sống, chúng ta thường bị cuốn theo cảm xúc, đôi khi vô tình để những lời nói thiếu suy nghĩ làm tổn thương người khác. Nhưng bạn có bao giờ dừng lại để suy ngẫm rằng, đôi khi im lặng lại là cách yêu thương trọn vẹn nhất?

Im lặng trước những điều bạn không thể nói tốt không có nghĩa là bạn thua cuộc hay kém cỏi. Đó là sự lựa chọn cao cả, bởi bạn nhận ra rằng lời nói không đúng lúc, không đúng chỗ, có thể làm tan vỡ những mối quan hệ, tạo ra hiểu lầm và làm tổn thương những người mà bạn yêu quý.

Khi bị người đời hiểu lầm, phán xét và nhạo báng, Đức Giê-su không đáp trả bằng sự tức giận hay những lời cay nghiệt. Ngài chọn im lặng, một sự im lặng đầy quyền năng. Qua đó, Ngài dạy chúng ta bài học lớn lao về sự tha thứ, khiêm nhường và tình yêu. Im lặng không phải là sự từ chối, mà là cách để lắng nghe, suy ngẫm và trao đi yêu thương.

Khi bạn im lặng, bạn cho phép mình có thời gian để suy nghĩ và nhận định đúng đắn. Lời nói là thứ không thể rút lại, và những gì bạn thốt ra trong cơn giận dữ hay thiếu kiểm soát có thể để lại hậu quả không lường trước. Hãy nhớ rằng, im lặng đúng lúc là cách để gìn giữ sự bình an trong tâm hồn bạn và những người xung quanh.

Chúng ta thường nói quá nhiều mà quên rằng, đôi khi điều người khác cần chỉ là một người biết lắng nghe. Khi bạn chọn im lặng, bạn đang mở lòng để nghe trọn vẹn câu chuyện, cảm xúc và nỗi lòng của người khác. Chính sự lắng nghe này giúp xây dựng sự đồng cảm và kết nối thật sự giữa con người với con người.

Khi bạn bị tổn thương bởi lời nói của ai đó, điều đầu tiên bạn muốn làm là phản ứng lại. Nhưng hãy nhớ, đáp trả bằng lời nói cay nghiệt chỉ làm vết thương thêm sâu. Im lặng trong tình yêu thương là cách để bạn tha thứ và giúp mối quan hệ được hàn gắn. Sự im lặng này không phải là sự trốn tránh, mà là một sự chấp nhận đầy yêu thương, để cả bạn và đối phương đều có cơ hội thay đổi.

Tình yêu thương chân thành không nhất thiết phải biểu đạt qua những lời nói ngọt ngào. Đôi khi, một ánh mắt cảm thông, một cái ôm ấm áp hay sự hiện diện lặng lẽ bên cạnh lại mang đến sức mạnh và niềm an ủi lớn lao.

Im lặng không có nghĩa là bạn không bày tỏ được cảm xúc hay suy nghĩ của mình. Đôi lúc, trái tim bạn sẽ nói thay cho bạn qua những hành động nhỏ bé nhưng đầy ý nghĩa. Một cử chỉ giúp đỡ, một nụ cười động viên hay chỉ đơn giản là sự hiện diện chân thành đều là cách để yêu thương mà không cần đến lời nói.

Thế giới này đầy rẫy những lời phán xét, đố kỵ và hiểu lầm. Nếu bạn cứ mãi tranh cãi, chứng minh và đôi co, bạn sẽ tự đánh mất sự bình an trong tâm hồn mình. Chọn im lặng không phải là từ bỏ, mà là để giữ lấy giá trị của chính mình, để sống nhẹ nhàng và tràn đầy yêu thương.

Chúa Giê-su là tấm gương vĩ đại về sự im lặng đầy sức mạnh. Ngài không dùng lời nói để bảo vệ mình, nhưng Ngài đã dùng tình yêu và hành động để cứu chuộc thế giới. Hãy noi gương Ngài, chọn im lặng khi không thể nói lời tốt đẹp, để tình yêu thương dẫn lối, và để trái tim bạn trở thành nguồn bình an cho chính mình và những người xung quanh.

Vậy nên, bạn ơi, khi đối diện với những điều không thể nói tốt, hãy nhớ:

Im lặng để yêu thương.

Im lặng để lắng nghe.

Im lặng để sống bình an.

Và trong sự im lặng đó, hãy đặt niềm tin vào Chúa, để trái tim bạn luôn tràn đầy ánh sáng của tình yêu và sự tha thứ. 🌿

Lm. Anmai, CSsR

 

Biến Chanh Thành Cam, Biến Thử Thách Thành Cơ Hội

Cuộc sống không phải lúc nào cũng diễn ra theo cách ta mong muốn. Có những lúc, thay vì trao tặng ta những món quà ngọt ngào, nó lại đặt vào tay ta những "quả chanh" chua chát – biểu tượng của khó khăn, thất vọng, và nghịch cảnh. Nhưng điều quan trọng không nằm ở việc ta nhận được gì, mà là cách ta sử dụng những gì mình có.

Khi cuộc đời trao chanh, bạn có hai lựa chọn: phàn nàn, oán trách và cam chịu, hoặc sáng tạo, biến khó khăn thành cơ hội. Một ly nước cam thơm ngọt chẳng tự nhiên mà có, mà được tạo nên từ sự sáng tạo, nỗ lực và niềm tin vào khả năng thay đổi của bản thân.

Chúng ta không thể kiểm soát những gì cuộc đời mang đến, nhưng ta có toàn quyền kiểm soát cách phản ứng. Đôi khi, thử thách không phải là sự cản trở, mà là cơ hội để ta rèn giũa bản thân. Chính trong khó khăn, những phẩm chất như ý chí, kiên nhẫn và sự bền bỉ mới được tôi luyện.

Hãy nhớ rằng, Chúa luôn có kế hoạch tốt đẹp dành cho mỗi người. Ngài cho phép những nghịch cảnh xảy đến không phải để ta gục ngã, mà để ta lớn lên. Khi bạn bám vào Chúa, bạn sẽ nhận ra rằng những "quả chanh" ấy không phải là lời từ chối, mà là cách Ngài mời gọi bạn đặt niềm tin vào Ngài và hành động với tình yêu và hy vọng.

Đừng sợ thất bại, vì thất bại chỉ là bước đệm để dẫn đến thành công. Hãy nhìn những thử thách như một cách để mở ra cánh cửa mới. Từ những điều tưởng chừng như bất lợi, bạn có thể tìm ra hướng đi khác biệt, thậm chí vượt xa những gì bạn từng kỳ vọng.

Hãy nhớ rằng bạn không chỉ đơn thuần là người nhận "chanh" từ cuộc đời, mà bạn có thể tạo ra cả một vườn cam trĩu quả. Điều này không chỉ khẳng định giá trị của bạn, mà còn truyền cảm hứng cho những người xung quanh, cho họ thấy rằng vượt qua nghịch cảnh là hoàn toàn có thể.

Khi mọi thứ dường như trở nên khó khăn, hãy nhớ rằng bạn không một mình. Chúa luôn ở đó, sẵn sàng nâng đỡ và chỉ dẫn. Ngài không hứa rằng đường đời sẽ luôn dễ dàng, nhưng Ngài hứa rằng bạn sẽ không phải bước đi một mình. Bám vào Chúa, bạn sẽ có được sự bình an, dù mọi thứ xung quanh có thể đầy sóng gió.

Vậy nên, hãy sống sáng tạo, kiên nhẫn và lạc quan. Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng chính cách bạn vượt qua thử thách sẽ tạo nên con người bạn. Và hãy tin rằng, với Chúa đồng hành, bạn không chỉ biến chanh thành cam, mà còn có thể gieo trồng cả vườn cam ngọt lành cho đời. 🌟

Lm. Anmai, CSsR

 

Bằng Lòng Với Hiện Tại

Cuộc sống vốn dĩ như một dòng chảy bất tận, nơi mỗi người đều mang trong mình những hoài niệm về quá khứ và những mộng tưởng cho tương lai. Thế nhưng, bạn ơi, có bao giờ bạn tự hỏi: liệu những điều ấy có thực sự cần thiết để ta mãi trăn trở?

Quá khứ đã qua, dù đẹp hay buồn, cũng chỉ còn là ký ức. Ta không thể quay lại để thay đổi, càng không thể níu giữ nó mãi bên mình. Những sai lầm, những tổn thương hay cả những khoảnh khắc hạnh phúc đã lùi vào miền xa xăm, chỉ nên để lại như bài học quý giá, giúp ta trưởng thành và mạnh mẽ hơn.

Còn tương lai, dù mong chờ hay lo sợ, thì cũng chỉ là những điều chưa đến. Càng mải mê vẽ ra những kịch bản trong đầu, ta càng quên rằng hiện tại là món quà quý giá nhất mà Chúa ban tặng. Ai có thể chắc chắn rằng mình sẽ kiểm soát được tương lai? Chỉ có Chúa mới biết điều gì là tốt lành cho ta, và mọi điều Ngài định đoạt đều mang ý nghĩa tốt đẹp, dù đôi khi ta chưa nhận ra ngay.

Bằng lòng với hiện tại không có nghĩa là từ bỏ cố gắng hay cam chịu số phận. Đó là sự thấu hiểu rằng mỗi khoảnh khắc hiện tại đều đáng để trân trọng. Là biết rằng, thay vì chạy theo những gì ta không có, hãy cảm tạ những gì Chúa đã ban cho ta hôm nay: hơi thở, sức khỏe, gia đình, những người thân yêu, và cả những cơ hội để yêu thương, sẻ chia.

Bám vào Chúa, ta sẽ tìm thấy bình an giữa những bộn bề cuộc sống. Khi ta phó thác mọi lo lắng, sợ hãi, và cả những khát vọng vào tay Ngài, ta sẽ nhận ra rằng chẳng cần phải gồng mình lên để gánh vác tất cả. Ngài sẽ dẫn lối, sẽ ban cho ta sức mạnh và sự thanh thản để vượt qua mọi thử thách.

Vậy nên, hãy sống chậm lại, bạn nhé. Hãy tận hưởng ánh nắng ban mai, tiếng cười của con trẻ, những lời động viên chân thành, hay đơn giản chỉ là cảm giác an lành khi cầu nguyện cùng Chúa. Những điều giản dị ấy chính là hạnh phúc.

Cuộc sống tốt đẹp nhất không nằm ở những giấc mơ xa vời, mà ở việc ta biết yêu thương hiện tại, trân quý những gì mình đang có. Khi biết bằng lòng, ta sẽ thấy mình đủ đầy. Khi bám vào Chúa, ta sẽ thấy mình không bao giờ cô đơn.

Lm. Anmai, CSsR

 

 

Có Nên Chúc Tuổi Chúa Hay Mừng Tuổi Chúa Không?

Trong suốt lịch sử văn hóa và tôn giáo, từ Đông sang Tây, việc chúc mừng, chúc tuổi hay chúc phúc luôn là một phần không thể thiếu trong đời sống của con người. Các nghi thức này thường được thực hiện trong những dịp đặc biệt, chẳng hạn như sinh nhật, năm mới, hay các dịp lễ hội lớn. Tuy nhiên, câu hỏi "Có nên chúc tuổi Chúa hay mừng tuổi Chúa không?" lại là một vấn đề sâu sắc và cần được suy ngẫm kỹ lưỡng, nhất là khi nói đến Chúa trong đức tin Kitô giáo. Câu trả lời cho vấn đề này không đơn giản, mà còn đụng chạm đến những giá trị cốt lõi trong đức tin và sự tôn kính đối với Chúa.

Chúa, trong đức tin Kitô giáo, được hiểu là Đấng sáng tạo vũ trụ và mọi sinh linh, không chỉ là một vị thần quyền năng, mà còn là Đấng vĩnh cửu, vô hình và không bị giới hạn bởi thời gian. Trong Kinh Thánh, Chúa được miêu tả là "Alpha và Omega" (Khởi đầu và Kết thúc), có nghĩa là Ngài không có khởi đầu cũng không có kết thúc. Chính vì vậy, việc mừng tuổi Chúa có thể làm chúng ta dễ dàng quên đi rằng Ngài không phải là một con người, không có ngày sinh và tuổi tác như chúng ta. Việc chúc mừng sinh nhật hay chúc tuổi cho Chúa có thể không phù hợp vì Ngài không thuộc về khái niệm thời gian như chúng ta. Chúa không thay đổi và không cần những lời chúc tụng thông thường mà con người dành cho nhau.

Ở một góc độ khác, việc mừng tuổi, chúc mừng sinh nhật hay các dịp lễ tết thường xuất phát từ nhu cầu của con người để tạo sự gắn kết, bày tỏ lòng yêu mến và kính trọng đối với những người xung quanh. Nhưng khi chúng ta áp dụng những hình thức này vào việc đối diện với Chúa, có thể có sự hiểu nhầm trong việc đối xử với Ngài như một người phàm. Mừng tuổi hay chúc mừng tuổi Chúa có thể khiến chúng ta dễ dàng rơi vào một sự mơ hồ, không rõ ràng về sự khác biệt giữa con người và Đấng Tối Cao. Ngài không cần sự mừng tuổi, không cần những lời chúc sinh nhật như chúng ta, mà điều Ngài cần từ chúng ta là một tâm hồn khiêm nhường, sự yêu mến và tôn kính chân thành.

Thay vì mừng tuổi hay chúc sinh nhật Chúa, một cách thích hợp hơn để thể hiện lòng kính trọng và tình yêu đối với Ngài chính là qua những lời cầu nguyện, những hành động tôn kính. Trong Kinh Thánh, chúng ta học được rằng chúng ta không thể làm gì có ý nghĩa hay quan trọng hơn khi đến gần Chúa bằng sự chân thành trong cầu nguyện, khi làm theo lời Ngài dạy và khi sống một đời sống đạo đức, yêu thương. Việc cử hành các lễ nghi thờ phượng, tham dự Thánh lễ, dâng lên những lời cầu nguyện cảm tạ, và sống theo những lời Ngài dạy chính là cách thức thể hiện sự tôn kính đích thực đối với Chúa.

Chúa không cần sự chúc mừng về tuổi tác, nhưng Ngài rất cần sự hiện diện của chúng ta trong cuộc sống của Ngài. Chúa không phải là một vị thần xa vời, mà Ngài luôn hiện diện bên cạnh, trong mọi khoảnh khắc, từ những niềm vui nhỏ bé đến những thử thách, khó khăn lớn lao. Để kính trọng và mừng tuổi Chúa, chúng ta không cần phải tổ chức những buổi lễ riêng biệt hay mừng tuổi như những nghi thức trong thế gian. Thay vào đó, chúng ta có thể mừng Ngài bằng những hành động yêu thương, chia sẻ với những người xung quanh, làm việc thiện, sống cuộc đời nhân ái và chân thành. Những hành động này chính là cách thức đón nhận và kính trọng Chúa trong mọi thời điểm của cuộc đời.

Cuối cùng, cách tốt nhất để "mừng tuổi" Chúa chính là sống theo gương mẫu của Ngài, yêu thương và tha thứ cho người khác như Ngài đã làm. Chúng ta mừng Chúa bằng cách sống trong sự khiêm nhường, trong tình yêu và trong sự chia sẻ. Khi sống với một trái tim rộng mở, biết thương người và phục vụ cộng đồng, đó chính là lúc chúng ta đang "chúc mừng" Chúa một cách trọn vẹn nhất.

Việc mừng tuổi hay chúc mừng sinh nhật Chúa không phải là một điều cần thiết, bởi vì Ngài là Đấng vĩnh cửu và không bị chi phối bởi thời gian. Thay vào đó, chúng ta nên tôn kính Ngài thông qua đời sống đức tin, qua những hành động yêu thương và chân thành, và qua những lời cầu nguyện hướng về Chúa. Mừng tuổi Chúa không phải là việc chúc tụng về tuổi tác hay thời gian, mà là việc sống một cuộc đời đẹp đẽ, yêu thương và phục vụ, chính là cách chúng ta mừng Ngài trong mỗi giây phút cuộc sống.

Lm. Anmai, CSsR

 

Xuân Ất Tị, Xuân Yêu Thương

Xuân Ất Tị, xuân yêu thương,
Năm Thánh Hy Vọng hoa hương ngập tràn.
Chúa ban ơn phúc chứa chan,
Mẹ Hằng Cứu Giúp dịu dàng chở che.

Mùa xuân đến, hoa đua nở,
Cánh mai vàng, đào thắm tươi.
Chúa ban cho muôn điều hạnh phúc,
Mẹ giang tay, che chở mọi nơi.

Hy Vọng lên, như sóng vỗ bờ,
Từng lời kinh nguyện, ngập tràn thánh đường.
Năm mới đến, chúng con thưa Ngài,
Mong một cuộc sống an vui, bình an.

Xuân về rồi, khắp nơi vui vẻ,
Mọi người chúc tụng, đón mừng năm mới.
Nhưng trong lòng, chúng con nhớ mãi,
Ơn Chúa ban, và tình Mẹ yêu thương.

Dẫu phong ba, dẫu sóng gió đời,
Lòng con vững, vì có Chúa thôi.
Năm Thánh Hy Vọng, xuân tươi sáng,
Với Mẹ, với Chúa, mọi điều tuyệt vời.

Chúc mừng xuân, chúc mừng An Lành,
Chúc Chúa ban phúc, chúc Mẹ chở che.
Mùa xuân này, mùa của yêu thương,
Chúng con sống đời hạnh phúc, vẹn toàn.

Lm. Anmai, CSsR

 

Xuân An Nhiên

Năm cũ đã qua, bao nhiêu tháng ngày đã vội vã trôi qua. Và giờ đây, khi xuân đã về, khi những ngày Tết đang dần đến gần, niềm vui mùa xuân như lan tỏa khắp mọi nơi, rạo rực trong lòng mỗi người. Mọi người đều bận rộn chuẩn bị cho một khởi đầu mới, nhưng dù thế, tôi vẫn cảm nhận được một sự bình yên và an nhiên trong chính lòng mình.

Xuân đến, không phải để làm chúng ta mơ ước những điều xa vời, những khát vọng chưa đạt được. Có những mong muốn, ước ao trong lòng nhưng lại ẩn chứa những nỗi niềm, những đau thương chưa thể xoa dịu. Thế nhưng, giữa những nhọc nhằn của cuộc sống, tôi học được rằng, điều quan trọng nhất không phải là những gì ta có, mà là cách ta biết cảm nhận và sống với những gì mình có.

Và trong khoảnh khắc ấy, tôi nhận ra rằng hai chữ "Tri Túc" (biết đủ) chính là vàng. Người sống có "Tri Túc", sống với lòng bình an, biết hài lòng với hiện tại và trân trọng những gì mình đã có, đó chính là người giàu có. Không phải là người có tài sản nhiều, mà là người có thể sống yên bình, thanh thản trong tâm hồn, bất chấp bao sóng gió ngoài kia.

Xuân đến, tôi chẳng cầu mong người đời đối xử tốt với mình. Điều tôi mong mỏi chính là có thể mở lòng ra với mọi người, biết yêu thương và chia sẻ, biết sống nhẹ nhàng, không quá đặt nặng về bản thân. Chúng ta không phải là trung tâm của vũ trụ, đừng quá quan trọng hóa bản thân, vì mọi thứ trên đời đều chỉ là phù du. Sự sống này giống như làn khói nhẹ trong tách trà, thoảng qua rồi lại tan biến.

Tết đến, tôi lên chùa dâng nén hương, cầu mong không phải những điều phù phiếm, không phải là những ước muốn xa vời. Tôi chỉ cầu xin một điều giản dị: được sống biết yêu thương, được sống trọn vẹn với những gì mình có, với những người quanh mình. Không cần Vạn Sự như ý, mà chỉ mong chấp nhận sự vô thường của cuộc sống, và học cách an yên trong từng khoảnh khắc.

Mùa xuân đến, không phải để tôi thêu dệt những ước mơ hão huyền. Mộng ước trong cuộc đời như những đám mây bay qua, chẳng thể nắm bắt được. Những gì ta có lúc này, chính là hạnh phúc. Đừng đợi đến khi mọi thứ hoàn hảo mới cảm thấy hài lòng. Hạnh phúc thật sự nằm trong những giây phút bình dị, trong những niềm vui nhỏ bé mà ta vẫn vô tình bỏ qua mỗi ngày.

Và khi mùa xuân đến, tôi chẳng trông chờ vào những tiếng pháo vui, không cần những lời chúc tụng sáo rỗng. Điều quan trọng nhất là nguồn tâm thanh tịnh, đó là phúc lớn trong đời. Xuân về, xuân đi, nhưng điều quan trọng là ta biết sống với lòng từ bi, biết sống với sự yêu thương và chấp nhận mọi điều như nó vốn có.

Xuân vẫn luôn nở trên môi của những ai biết yêu đời, biết yêu người. Trong lòng tôi, một mùa xuân an yên, ấm áp và trọn vẹn, như lời Chúa từng dạy, vẫn luôn đọng lại. Nụ cười xuân tươi sáng sẽ mãi theo chúng ta trên hành trình của cuộc sống, để mỗi bước đi đều nhẹ nhàng và đầy yêu thương.

Lm. Anmai, CSsR

 

Ngày Cuối Năm

Ngày cuối năm đến thật rồi, chúng ta đều tất bật lo toan với những công việc còn dang dở, những cuộc gặp gỡ chưa kịp thực hiện, những lời hứa chưa hoàn thành. Dẫu vậy, bạn hiền ơi, trong khoảnh khắc này, đừng để lòng mình nặng trĩu nữa nhé! Đừng giận ai thêm nữa, đừng ghim những muộn phiền của năm cũ vào trong trái tim mình. Buông bỏ đi, để lòng ta được nhẹ nhõm, để có thể đón một năm mới với bao hi vọng và bình yên.

Ngày cuối năm, đất trời như cũng hiểu được tâm trạng của mỗi người. Mọi thứ đều trở nên thật đẹp, thật tươi mới. Hoa nở khoe sắc, lá cỏ xanh tươi mơn mởn, mang theo sự sống đầy sức trẻ. Mâm ngũ quả trên bàn thờ không chỉ là những món quà dâng lên trời đất mà còn là biểu tượng của sự sum vầy, của tình cảm gia đình, của niềm tin vào một năm mới an lành, đầy đủ. Tiệc Tất Niên không còn là bữa ăn đơn thuần, mà là dịp để ta mở lòng, để ôn lại những kỷ niệm, để tha thứ cho nhau, để gửi gắm những lời chúc tốt đẹp.

Trong không khí Tết rộn ràng, chợ Tết như một bức tranh sống động với những phiên chợ đông đúc, người nối người, mua bán tấp nập. Nhưng không chỉ là những món hàng được trao đổi, ở đó còn là những nụ cười, những ánh mắt lấp lánh hy vọng. Đào, Mai, Quất, Lá Dong và Gạo Nếp, tất cả đều mang trong mình những giá trị thiêng liêng, tượng trưng cho sự thịnh vượng, sự may mắn và những lời chúc tốt đẹp. Tết của người quê thật giản dị nhưng cũng đầy sâu sắc, khiến lòng ta không khỏi bồi hồi, nhớ về những ngày xưa.

Ngày cuối năm, hãy cùng nhau trở về bên Chúa, bên Mẹ, để cảm nhận những lời cầu nguyện, những ơn lành đang chảy tràn trong mỗi gia đình. Hãy thu xếp lại căn phòng, dọn dẹp tâm hồn mình, buông bỏ hết những lo toan, những buồn phiền, và để không khí Tết ngập tràn trong từng ngóc ngách. Cùng nhau nghe những bài nhạc Tết quen thuộc, để lòng mình cảm nhận được sự bình yên, hân hoan đón chào một năm mới đầy niềm vui và hi vọng.

Ngày cuối năm, ta có thể không làm được mọi thứ như mong muốn, nhưng ta vẫn có thể làm cho tâm hồn mình trở nên nhẹ nhàng, thanh thản. Chỉ cần ta biết buông bỏ những điều không vui, biết sống với lòng biết ơn và yêu thương, thì một năm mới thong dong, tràn đầy niềm vui sẽ chào đón chúng ta. Hãy để trái tim mình rộng mở, đón nhận những điều tốt đẹp, và bắt đầu một hành trình mới với niềm tin và hy vọng.

Lm. Anmai, CSsR

 

“Muốn Biết Dân Giàu Hay Nghèo, Hãy Ra Chợ Hoa Tết”

15 năm trước, tôi có cơ hội quen biết một nghệ nhân bonsai nổi tiếng ở làng hoa Gò Vấp, ông Bảy Bonsai. Dù giờ ông đã qua đời và nghề bonsai đã được truyền lại cho con trai, nhưng những câu chuyện ông kể về nghề, về cuộc sống lúc ấy vẫn còn vang vọng trong tôi. Tôi nhớ vào dịp Tết 2005, khi tôi đến nhà ông chơi, tôi đã chứng kiến một cảnh tượng mà đến nay vẫn không thể nào quên. Người ta móc túi lấy đến 2 tỷ đồng để mua 4 cây mai bonsai, với gốc cây to như bắp chuối, chân người lớn, vừa để trang trí, vừa để biếu tặng. Ông Bảy đã từng chia sẻ: "Tôi làm nghề này từ thuở còn trẻ, nhưng sau năm 1975, nghề bonsai gần như biến mất. Mọi người lúc đó chỉ lo mưu sinh, làm sao có đủ ăn, ai còn tâm trí đâu mà nghĩ đến hoa với cây cối. Nhưng những năm gần đây, nghề bonsai lại sống lại. Thực sự, muốn biết dân giàu hay nghèo, chỉ cần ra chợ hoa Tết là rõ. Người ta chỉ bắt đầu mua hoa, chơi cây cảnh khi đã đủ đầy, còn nghèo thì chẳng thể nghĩ đến chuyện ấy."

Với tôi, câu nói đó không chỉ đơn giản là một nhận xét về mặt vật chất. Nó cũng là một cái nhìn về cái đẹp và sự thịnh vượng trong lòng mỗi người. Chợ hoa Tết không chỉ là nơi để mua bán, mà còn là nơi thể hiện được sự trù phú, sự thịnh vượng của một cộng đồng. Tuy nhiên, năm nay, điều mà tôi chứng kiến lại khiến tôi suy nghĩ rất nhiều.

Ngày 28 tháng Chạp, tôi đã có một chuyến đi ra chợ hoa Công viên Lê Văn Tám. Chợ hoa năm nay không còn tấp nập như những năm trước, người bán ít, người mua thưa thớt. Mai giảo Thủ Đức, một loại hoa quen thuộc trong dịp Tết, năm nay được rao bán với giá từ 250 ngàn đồng/chậu nhưng hầu như không ai mua. Cành đào, vốn là hình ảnh không thể thiếu mỗi dịp Tết, năm nay lại được cưa bán với giá 200-300 ngàn đồng/cành mà người mua vẫn không mấy mặn mà. Chưa đầy 8 giờ sáng, những người bán hoa đã bắt đầu thu dọn, mặt mày ủ dột, không còn niềm vui, không còn sự phấn khởi như mọi năm.

Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên hơn nữa là khi tôi đến Công viên Gia Định, nơi nổi tiếng với các loại cây kiểng Tết, tôi gặp chị Cúc, một người bán hoa đã có 20 năm kinh nghiệm. Chị cười buồn và nói: "Anh mua đi, năm nay chỉ bán 500 ngàn đồng/chậu cây tắc này. Hồi năm ngoái, giá của nó cũng ít nhất là 1 triệu đồng/cây." Chị còn chia sẻ rằng, năm nay, dù đã giảm giá đến mức thấp nhất, những chậu cây tắc này vẫn không dễ bán.

Anh Chung, một người bán mai kiểng từ Chợ Lách, Bến Tre, cũng cho biết: "Tôi mang lên đây 400 chậu mai, giá từ 500-600 ngàn đồng/cây. Thuê mặt bằng, tiền vận chuyển đã tiêu tốn khá nhiều, nhưng đến giờ tôi chỉ bán được khoảng 100 cây. Nếu không bán hết, tôi sẽ phải mang về và hy vọng sẽ bán được vài cây nữa, nếu không thì phải chấp nhận lỗ vốn." Anh Chung đã phải giảm giá từ 350 ngàn đồng xuống chỉ còn 200 ngàn đồng/cây để có thể bán được chút ít. Sự thất vọng và lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt của anh, và tôi không khỏi cảm thấy buồn.

Dù có đọc báo hay xem tin tức về nền kinh tế phát triển mạnh mẽ, mọi người vẫn ca ngợi sự thịnh vượng, nhưng qua việc chứng kiến cảnh chợ hoa Tết vắng lặng như vậy, tôi không thể không tự hỏi: "Sao lại có sự đối lập rõ ràng như thế giữa những gì mình thấy trên truyền thông và thực tế cuộc sống?" Những gì chúng ta nghe, chúng ta thấy, có thể chỉ là một bức tranh tô vẽ, không phải lúc nào cũng phản ánh đúng bản chất của tình hình. Cuộc sống ngoài kia đang thật sự khó khăn, và không phải ai cũng cảm nhận được sự hứng khởi đón Tết như những gì truyền thông miêu tả.

Tuy vậy, đừng vì những hình ảnh ảm đạm, u ám của vài mẫu hoa khô héo mà đánh giá toàn bộ bức tranh cuộc sống. Đúng, chúng ta đang đối mặt với nhiều khó khăn, nhưng điều quan trọng là chúng ta phải biết vượt qua, không bỏ cuộc và luôn tìm thấy niềm vui trong những điều nhỏ bé. Những khó khăn ấy không định nghĩa giá trị của cuộc sống, không quyết định được niềm tin và hy vọng mà chúng ta có thể trao cho nhau.

Vì vậy, dù năm nay Tết có vẻ buồn tẻ hơn mọi năm, dù hoa có kém rực rỡ, nhưng đừng quên rằng, Tết vẫn là thời gian để chúng ta quây quần bên gia đình, chia sẻ yêu thương và trân trọng những gì ta đang có. Cuộc sống vẫn tiếp tục, và dù có thế nào đi nữa, chúng ta vẫn phải mỉm cười, sống lạc quan và tiếp tục hướng về phía trước. Hãy yêu thương bản thân, yêu thương những người xung quanh và tin rằng mọi khó khăn rồi sẽ qua đi. Cuộc sống không chỉ có những điều xấu, mà còn có rất nhiều điều tốt đẹp đang chờ đón chúng ta. Hãy luôn nhớ, dù hoa Tết không thể nở rộ như trước, nhưng tình yêu và niềm vui vẫn sẽ nở trong trái tim mỗi người chúng ta.

Hãy vui lên, bạn ơi, vì Tết vẫn là Tết, và cuộc sống vẫn tiếp tục!

Lm. Anmai, CSsR

 

 

Hãy Vui Lên Nào Bạn Ơi!

Năm cũ đã qua, để lại trong mỗi chúng ta những dấu ấn không dễ gì phai nhòa. Đối với không ít người, năm vừa qua có thể là một chuỗi ngày dài đằng đẵng đầy lo âu, mệt mỏi, và những nỗi buồn không dễ gì xua tan. Quá nhiều gánh nặng chồng chất lên vai, khiến mỗi bước đi trong cuộc sống đều trở nên khó khăn hơn. Nếu như năm trước, chúng ta vẫn có thể giữ cho tâm hồn mình những ước mơ và hi vọng, thì năm nay, mọi thứ dường như trôi qua quá vội vã, đẩy chúng ta vào những thử thách mà chính bản thân cũng không thể chuẩn bị đầy đủ. Có những dự định tốt đẹp tưởng như sẽ sớm thành công, nhưng cuối cùng lại đến quá muộn màng, khiến niềm vui cũng vì thế mà giảm đi phần nào.

Cuộc sống luôn không thiếu những thử thách. Những điều không thể tưởng tượng được xảy ra, như những chiếc đèn giao thông thay đổi kỳ lạ, giờ lại trở thành nỗi lo sợ trong những tháng ngày qua. Đèn đỏ, vốn là một phần của thói quen hằng ngày, giờ không chỉ là sự chờ đợi mà còn là nỗi ám ảnh về những khoản phạt tiền khiến ta phải lao đao suốt cả tháng trời. Mọi thứ dường như trở nên khó thở hơn. Những chi tiết tưởng chừng vô hại lại có thể trở thành nguyên nhân của nỗi lo, sự bực bội, và đôi khi, là những cú đấm mạnh vào lòng tự tin của mỗi người.

Và đôi khi, cuộc sống khiến chúng ta quên mất rằng trong tất cả những khó khăn ấy, vẫn có thể tìm thấy những khoảnh khắc đẹp. Dù bao nhiêu lo toan và bối rối, bạn vẫn còn đó những người bạn, những người thân yêu luôn sẵn sàng bên cạnh. Chắc hẳn, trong những ngày mệt mỏi, bạn đã từng được sẻ chia, được an ủi, được xoa dịu tâm hồn chỉ bằng những lời động viên giản dị nhưng chứa đựng biết bao yêu thương. Và ngay cả khi có những lúc bạn cảm thấy khó khăn, những điều nhỏ bé nhất, như một cử chỉ ân cần, một nụ cười thân thiện, cũng đủ khiến tâm hồn chúng ta cảm thấy ấm lại.

Chúng ta không thể luôn thay đổi thế giới bên ngoài, nhưng chúng ta có thể thay đổi cách mình nhìn nhận và đón nhận cuộc sống. Những người thân yêu, những phút giây bình yên, dù là những thứ nhỏ bé, vẫn có thể thắp sáng niềm hy vọng trong trái tim mỗi người. Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng chính trong những thử thách, chúng ta lại học được cách mạnh mẽ hơn. Và dù cho có bao nhiêu nghịch cảnh, chúng ta vẫn có thể bước tiếp, với niềm tin vào tương lai, vì cuộc sống luôn có những bất ngờ đẹp đẽ đang chờ đón.

Sài Gòn vẫn ngập tràn sắc xuân, dù trong lòng nhiều người vẫn có những sự chùng xuống. Chợ hoa không còn đông đúc như mọi năm, nhưng điều đó không có nghĩa là hi vọng đã hết. Chúng ta vẫn còn một năm mới, một cơ hội mới để bắt đầu lại. Hãy bắt đầu năm mới với niềm tin vững chắc rằng mọi khó khăn đều sẽ qua đi. Hãy vui lên, bạn ơi, vì phía trước vẫn còn rất nhiều điều tuyệt vời, và nếu chúng ta cùng nhau, chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, và chúng ta có quyền chọn cách đón nhận nó. Hãy mỉm cười, hãy vui lên, và hãy nhớ rằng mọi khó khăn, dù lớn hay nhỏ, chỉ là tạm thời. Tương lai vẫn tươi sáng, và niềm vui luôn có thể tìm thấy ngay giữa những điều đơn giản nhất.

 

Lm. Anmai, CSsR

 

Bình Yên Giữa Cuộc Đời: Học Cách Sống Với Hiện Tại

Có một lần, bạn tôi hỏi: "Từ khi nào mà cậu cảm thấy cuộc sống của mình trở nên nhẹ nhàng hơn?" Tôi mỉm cười và trả lời: "Đó chính là khi mình biết sống cho hiện tại, và học cách buông bỏ những kỳ vọng quá lớn."

Trước đây, tôi dễ dàng bị ảnh hưởng bởi những điều nhỏ nhặt. Một ly trà sữa pha quá ngọt có thể khiến tôi bực mình cả buổi. Nhưng bây giờ, thay vì cáu giận, tôi chỉ mỉm cười và chờ đá tan để hương vị vừa miệng hơn. Cuộc sống của tôi hôm nay trở nên giản đơn hơn, bởi tôi đã học được cách thích nghi với những điều không hoàn hảo. Lạnh thì mặc thêm áo, nhạt thì thêm muối. Tôi nhận ra rằng nếu mình không thay đổi cách nhìn, không điều chỉnh tâm trạng, thì chẳng có điều gì xung quanh tự thay đổi theo ý mình được.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Chúng ta sẽ luôn gặp những chuyện không như ý, những điều khiến lòng ta chùng xuống hay bực bội. Nhưng rồi tôi hiểu ra: tâm trạng chính là chìa khóa quyết định hạnh phúc của mình. Nếu cả ngày tôi để lòng hậm hực, thì ngày ấy chẳng thể nào vui vẻ. Còn nếu tôi chọn đối diện với mọi thứ bằng một tâm thế bình thản, thì dù khó khăn hay thử thách, tôi vẫn có thể tìm được một chút an nhiên cho chính mình.

Đặc biệt, tôi học được một bài học quan trọng: tức giận chẳng khác nào tự trừng phạt bản thân vì lỗi lầm của người khác. Khi giận dữ, tôi đang để sự khó chịu của ai đó chiếm lĩnh tâm trí mình. Điều đó không chỉ làm tôi mệt mỏi, mà còn khiến cuộc sống mất đi sự tươi đẹp.

Hành trình học cách sống nhẹ nhàng hơn, với tôi, không chỉ đơn giản là thay đổi cách nhìn nhận mọi việc. Đó còn là hành trình phó thác. Tôi bắt đầu tìm đến Chúa, đặt niềm tin và lòng mình nơi Ngài. Tôi hiểu rằng, những thử thách hay niềm vui đều là một phần trong kế hoạch của Thiên Chúa, và tôi chỉ cần sống trọn vẹn với hiện tại mà không phải lo lắng quá nhiều về những điều chưa xảy đến.

Phó thác nơi Chúa giúp tôi cảm nhận được sự an lành trong tâm hồn. Tôi biết rằng, dù cuộc đời có bao nhiêu giông bão, Ngài luôn ở đó để đồng hành cùng tôi. Khi đối diện với khó khăn, thay vì bực bội hay trách móc, tôi cầu nguyện và dâng mọi sự lên Chúa. Bằng cách ấy, tôi tìm thấy bình an, không phải vì mọi thứ đều hoàn hảo, mà vì tôi biết mình không cô đơn trên hành trình này.

Giờ đây, tôi không cần phải sống trong căng thẳng hay áp lực. Tôi chấp nhận những điều không hoàn hảo và tìm cách biến chúng thành niềm vui. Cuộc sống trở nên nhẹ nhàng hơn khi tôi sống cho hiện tại, sống với lòng biết ơn, và sống trong sự tin tưởng vào Thiên Chúa.

Vậy nên, nếu bạn đang cảm thấy mỏi mệt giữa dòng đời, hãy dừng lại một chút. Hãy buông bỏ những kỳ vọng quá lớn, mở lòng đón nhận những điều bình dị, và để Chúa dẫn dắt bạn. Vì cuối cùng, cuộc sống này không phải là một cuộc đua để đạt được mọi thứ, mà là một hành trình để chúng ta tìm thấy ý nghĩa, sự bình an và niềm vui ngay trong những điều nhỏ bé nhất.

Lm. Anmai, CSsR

 

Hãy Vui Với Niềm Vui Của Chúa Xuân!

Cuộc sống này, mỗi người chúng ta đều có những tính cách riêng biệt, mỗi người đều mang một màu sắc khác nhau. Chính những khác biệt ấy tạo nên bức tranh đa dạng, sinh động của cuộc sống. Dù đôi khi chúng ta dễ dàng nói rằng mình hiểu người khác, nhưng thực tế, để có thể thấu hiểu và sống hòa hợp, đó là điều không hề dễ dàng. Chúng ta có thể nói rằng sống hòa thuận với nhau thật đơn giản, nhưng không phải ai cũng có thể làm được điều đó, vì đôi khi cái tôi cá nhân lớn quá, hay những hiểu lầm không đáng có cứ âm thầm xuất hiện.

Nếu mỗi người chỉ biết sống cho bản thân mình, chỉ lo cho những mục tiêu cá nhân mà không quan tâm đến người khác, liệu xã hội có còn ý nghĩa? Liệu thế giới này có thể gọi là văn minh, nếu chúng ta không biết sẻ chia và sống vì nhau? Tình người, tình bạn, tình yêu thương là những thứ không thể thiếu trong đời sống của mỗi chúng ta. Một chút chân tình, một lời hỏi thăm, một hành động nhỏ cũng có thể làm cho cuộc sống này trở nên tươi đẹp hơn rất nhiều.

Đặc biệt, khi xuân về, là lúc chúng ta nên bỏ lại sau lưng những nỗi buồn, những lo toan, để đón nhận sự tươi mới, sự hi vọng. Xuân đến mang theo bao niềm vui và hy vọng, là dịp để chúng ta nhìn lại bản thân, nhìn lại những mối quan hệ xung quanh và thấm nhuần những giá trị yêu thương. Xuân không chỉ là mùa của hoa lá, của ánh nắng mới, mà còn là mùa của tình thân, của những ân cần dành cho nhau. Một lời chúc, một cái ôm, một nụ cười cũng có thể làm cho mùa xuân thêm rực rỡ.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng dễ dàng, nhưng đừng để những muộn phiền kéo dài. Hãy bỏ đi những gánh nặng không cần thiết, để lòng mình nhẹ nhàng và vui tươi hơn. Đừng để những suy nghĩ tiêu cực chiếm lĩnh trái tim, hãy tìm lại niềm vui trong những điều đơn giản. Niềm vui không phải lúc nào cũng đến từ những thứ lớn lao, mà đôi khi, chỉ cần một cái nhìn nhẹ nhàng, một hành động tử tế, là đủ.

Xuân đã về, và như một món quà quý giá, xuân mang đến cho chúng ta cơ hội để bắt đầu lại, để yêu thương hơn, sống hòa nhã hơn và cười nhiều hơn. Cười lên nhé, để cho đời thêm phần rực rỡ. Chúng ta hãy vui vẻ với niềm vui của Chúa Xuân, vì mùa xuân không chỉ là thời gian của sự thay đổi bên ngoài, mà còn là thời gian để chúng ta thay đổi bên trong, để tâm hồn được làm mới và yêu thương nhiều hơn. Hãy sống nhẹ nhàng, chan hòa và đón nhận cuộc sống với tất cả yêu thương, vì cuối cùng, những điều tốt đẹp sẽ đến với những ai biết chia sẻ và sống vì nhau.

Lm. Anmai, CSsR

 

Tâm Bất Biến Giữa Dòng Đời Vạn Biến

Cuộc đời là một dòng chảy không ngừng, nơi mỗi con người như một con thuyền nhỏ lênh đênh giữa đại dương mênh mông. Có những ngày biển lặng, ánh nắng dịu dàng trải dài khắp chân trời, nhưng cũng không ít lần bão giông nổi lên dữ dội, khiến người ta dễ lạc hướng, dễ chao đảo. Làm thế nào để sống giữa dòng đời đầy biến động ấy mà lòng vẫn an nhiên, vững vàng? Đó là bài học quý giá mà mỗi chúng ta cần học suốt đời.

Sống không giận, không hờn, không oán. Người ta thường nói, "giận dữ là kẻ thù lớn nhất của chính mình." Những oán trách, hờn giận chỉ làm lòng ta thêm nặng nề và tâm trí thêm mệt mỏi. Thay vì để những cảm xúc tiêu cực ấy ngự trị, hãy học cách tha thứ và buông bỏ. Tha thứ không phải để người khác nhẹ nhàng, mà để chính mình được tự do.

Sống mỉm cười với thử thách, chông gai. Chặng đường đời không bao giờ trải đầy hoa hồng, nhưng mỗi thử thách đều là một món quà ẩn giấu. Đau thương có thể làm ta gục ngã, nhưng cũng có thể rèn ta thành người mạnh mẽ hơn. Hãy mỉm cười trước chông gai, vì chính nó giúp ta biết trân quý những phút giây bình yên, biết rằng nỗ lực và kiên trì sẽ đưa ta đến bến bờ hy vọng.

Sống vươn lên theo kịp ánh ban mai. Mỗi buổi sáng là một khởi đầu mới, nơi ánh bình minh thắp lên ngọn lửa hy vọng trong lòng mỗi người. Hãy để bản thân như đóa hoa vươn mình dưới ánh nắng, luôn tiến về phía trước, không ngừng nỗ lực để hoàn thiện bản thân, để từng ngày sống là một ngày ý nghĩa.

Sống chan hòa với những người chung sống. Cuộc đời sẽ tươi đẹp hơn biết bao khi ta biết yêu thương và sẻ chia. Tình thương là sợi dây gắn kết con người lại với nhau, giúp ta vượt qua những khác biệt và thù hằn. Một lời nói ấm áp, một hành động nhỏ bé, hay chỉ đơn giản là nụ cười chân thành cũng đủ để xoa dịu những trái tim lạnh lẽo.

Sống là động, nhưng lòng luôn bất động. Dòng đời luôn thay đổi, nhưng trái tim ta có thể học cách giữ vững sự tĩnh lặng bên trong. Giữa muôn ngàn biến cố, hãy để tâm hồn trở thành nơi trú ngụ bình yên, nơi không có sóng gió nào có thể làm lay động.

Sống là thương, nhưng lòng chẳng vấn vương. Hãy yêu thương mọi người, nhưng đừng để những tình cảm ấy trói buộc hay khiến mình lạc lối. Yêu thương đúng cách là khi ta biết trao đi mà không mong cầu nhận lại, biết giữ lòng thanh thản và nhẹ nhàng ngay cả khi tình yêu ấy không được đáp lại.

Sống yên vui, danh lợi mãi coi thường. Danh vọng và tiền tài chỉ là những thứ tạm bợ, chóng phai. Hãy tìm niềm vui trong những điều giản dị, những khoảnh khắc thật thà của cuộc sống. Khi ta không để lòng mình chạy theo những phù phiếm hão huyền, ta mới thực sự hiểu thế nào là hạnh phúc.

Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. Đó là đỉnh cao của sự sống. Khi ta không bị cuốn vào những ồn ào, náo nhiệt của cuộc đời, không để những sóng gió làm mình đánh mất phương hướng, ta sẽ thấy lòng nhẹ nhàng như mây trôi, thong dong mà sâu sắc. Cuộc sống dù ngắn ngủi, nhưng một trái tim bình an sẽ khiến từng khoảnh khắc trở nên vĩnh cửu.

Hãy sống như thế—an nhiên, tự tại, vững vàng. Vì cuối cùng, cuộc đời không đo bằng danh lợi hay thành công, mà đo bằng sự thanh thản trong tâm hồn mỗi người.

Lm. Anmai, CSsR

 

Hãy Học Cách Đối Diện... Và Biết Cách Chấp Nhận

Một ngày nọ, tôi nhận ra rằng, thay vì chống lại những điều không thể thay đổi, tôi nên học cách đón nhận chúng. Điều gì đau, hãy để nó đau. Điều gì muốn được sinh ra, hãy để nó sinh ra. Điều gì phải xảy ra, hãy để nó xảy ra.

Câu nói ấy mang trong mình một triết lý sâu sắc về cuộc sống, như lời nhắc nhở rằng chúng ta không thể mãi làm những chiến binh chống chọi với tất cả nghịch cảnh. Cuộc sống là một hành trình đầy thử thách, nhưng không phải mọi thứ đều cần được phản kháng mãnh liệt. Đôi khi, sức mạnh lớn lao nhất lại nằm ở sự bình tĩnh đối diện và can đảm chấp nhận.

Đó là thấu hiểu rằng có những điều vượt ngoài tầm kiểm soát. Thay vì cạn kiệt năng lượng trong sự chống đối, hãy tập cách buông bỏ. Như vết thương cần thời gian để lành, những nỗi đau và mất mát cũng cần thời gian để tan biến. Hãy để nỗi buồn thấm qua trái tim như mưa qua đất, làm dịu mát tâm hồn.

Cũng như cây cối cần cả ánh nắng và cơn mưa để vươn cao, con người cũng cần sự cân bằng giữa hạnh phúc và khổ đau để trưởng thành. Những gì bạn trải qua, dù là ngọt ngào hay cay đắng, đều là một phần trong hành trình hoàn thiện bản thân.

Chấp nhận giúp bạn bước qua giông bão mà không đánh mất bản ngã. Học cách đối diện giúp bạn tìm thấy sự an nhiên, thay vì để những nghịch cảnh kéo bạn xuống. Chấp nhận không làm cho ta yếu đuối, mà ngược lại, đó là biểu hiện của một tâm hồn kiên cường, dám đối diện với mọi thử thách mà cuộc đời mang lại.

Và trên hết, hãy đón nhận mọi điều xảy đến như đón nhận thánh ý Chúa. Tin tưởng rằng Ngài luôn có một kế hoạch hoàn hảo cho mỗi người, dù đôi khi ta chưa thể hiểu được. Đau khổ, niềm vui, hay những mất mát – tất cả đều là những mảnh ghép trong bức tranh lớn của đời bạn, mà chính Chúa đang vẽ lên.

Khi bạn học cách sống trong thánh ý Ngài, bạn sẽ thấy mọi điều xảy đến đều mang một ý nghĩa thiêng liêng. Cuộc đời có thể không luôn là ánh nắng, nhưng nếu bạn tin tưởng và chấp nhận, tâm hồn bạn sẽ được sưởi ấm bởi ánh sáng của niềm tin và tình yêu thương.

Hãy đối diện, hãy chấp nhận, và hãy bước đi. Vì chính trong những điều đó, bạn sẽ tìm thấy sức mạnh, bình an, và một trái tim ngập tràn ân sủng.

Lm. Anmai, CSsR

 

Hãy Trân Trọng Những Gì Mình Đang Có

Cuộc đời mỗi người chỉ có một lần để sống, và trong hành trình ngắn ngủi ấy, có những điều tuy bình thường nhưng lại quý giá vô cùng. Chúng ta thường mải miết chạy theo những thứ xa xôi mà quên mất trân trọng những gì gần gũi nhất, những gì làm nên ý nghĩa thật sự của cuộc sống.

Hãy trân trọng gia đình – nơi duy nhất bạn có thể trở về khi cuộc đời ngoài kia đầy giông bão. Dù cuộc sống có đưa bạn đi xa đến đâu, gia đình vẫn luôn là chốn bình yên nhất. Đừng đợi đến khi thời gian mang đi những người thân yêu, rồi mới tiếc nuối vì đã không dành đủ thời gian để ở bên họ. Chúng ta chỉ có một cuộc đời để yêu thương nhau, và khi mất đi, không gì có thể thay thế được.

Hãy trân trọng những bữa cơm gia đình – nơi không chỉ có cơm canh mà còn chứa đựng tình yêu thương và sự gắn kết. Khi trưởng thành, giữa guồng quay của cuộc sống, bạn sẽ nhận ra một bữa cơm đầm ấm, yên bình giữa những người thân yêu là điều hiếm hoi đến nhường nào. Đừng để những khoảnh khắc ấy chỉ còn là kỷ niệm đẹp trong hồi ức.

Hãy trân trọng những người luôn sẵn sàng dang tay giúp đỡ bạn trong lúc khó khăn. Họ không xuất hiện vì lợi ích, mà vì tình yêu thương và sự quan tâm chân thành. Họ là những người đã góp phần tạo nên con người bạn của ngày hôm nay. Đừng quên nói lời cảm ơn và đáp lại họ bằng tấm lòng chân thành nhất.

Hãy trân trọng một cơ thể khỏe mạnh – thứ mà nhiều người khuyết tật hay bệnh tật vẫn ngày đêm khao khát. Đừng chỉ coi sức khỏe là điều hiển nhiên, mà hãy chăm sóc và giữ gìn nó. Bởi khi sức khỏe mất đi, bạn sẽ nhận ra rằng không có điều gì quý giá hơn một cơ thể lành lặn, khỏe mạnh để sống trọn từng ngày.

Hãy trân trọng khi được học hỏi, vì không phải ai cũng có cơ hội ấy. Có những người khao khát tri thức nhưng bị rào cản bởi hoàn cảnh. Hãy biết ơn những bài học, dù từ sách vở hay từ chính cuộc sống, vì chúng là hành trang giúp bạn vững vàng hơn trên con đường đời.

Hãy trân trọng người yêu thương bạn – người đã hy sinh, nhẫn nhịn, và làm tất cả chỉ để nhìn thấy nụ cười của bạn. Đừng coi tình yêu ấy là điều hiển nhiên, vì bạn không biết rằng để mang đến hạnh phúc cho bạn, họ đã phải vượt qua bao khó khăn, bao thử thách.

Và cuối cùng, hãy trân trọng chính bản thân mình. Không ai có thể yêu thương và trân trọng bạn nếu chính bạn không làm được điều đó. Hãy dành thời gian chăm sóc cho tâm hồn và cơ thể, bởi vì khi bạn tôn trọng giá trị của bản thân, bạn mới thực sự sống một đời ý nghĩa.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng hoàn hảo, nhưng hãy học cách biết ơn những gì bạn đang có thay vì mãi dõi theo những điều chưa thuộc về mình. Đừng để sự tham vọng làm mờ đi giá trị của hiện tại. Hạnh phúc không nằm ở những điều xa xỉ, mà chính là sự trân trọng những điều giản dị quanh ta.

Sống trên đời, điều quan trọng nhất không phải là sở hữu tất cả, mà là biết trân trọng những gì mình đang có. Vậy nên, hãy sống thật chậm, yêu thương thật nhiều và luôn biết ơn cuộc sống này, để khi nhìn lại, bạn không phải tiếc nuối điều gì đã vô tình lãng quên.

Lm. Anmai, CSsR

 

Chợ Hoa Tết Vắng Khách & Đôi Điều Suy Nghĩ

Những ngày cuối năm, hình ảnh quen thuộc của chợ hoa Tết dần thưa bóng người. Không còn cảnh chen lấn, náo nhiệt giữa những sắc hoa rực rỡ, không còn cảm giác hối hả lựa chọn một chậu mai, cành đào cho kịp đón Tết. Sự vắng lặng ấy khiến nhiều người không khỏi hoài niệm, thậm chí băn khoăn: Liệu chợ hoa Tết có đang dần biến mất? Phải chăng do kinh tế khó khăn, hay tình yêu cái đẹp trong lòng người đang phai nhạt?

Thực tế không hẳn như vậy. Khi đời sống ngày càng cải thiện, hoa không còn là món xa xỉ chỉ dành riêng cho dịp Tết. Ngày trước, một chậu hoa ngày xuân là điều đặc biệt, bởi cả năm hiếm khi người ta có cơ hội mua sắm hay trang trí nhà cửa. Nhưng hiện nay, hoa đã trở thành một phần quen thuộc trong cuộc sống: từ phòng khách, bàn ăn, đến sân vườn, đâu đâu cũng có thể thấy sắc hoa. Người dân không còn đợi đến Tết để sắm hoa nữa, bởi nhu cầu thưởng thức cái đẹp đã trở thành thói quen hàng ngày.

Trước đây, trong những năm tháng đất nước chiến tranh triền miên, người dân sống trong cảnh “vườn không, nhà trống.” Mỗi lần giặc đến, dân làng phải bỏ lại nhà cửa, tài sản để chạy giặc. Vì thế, nhà cửa thường được dựng sơ sài, không ai nghĩ đến việc trồng hoa hay trang hoàng cho đẹp mắt. Chỉ vào dịp Tết, người ta mới mua hoa về bày biện, mang lại chút sắc xuân ấm áp và tươi mới. Cũng từ đó, chợ hoa Tết trở thành một nét văn hóa đặc sắc, gắn liền với ký ức của nhiều thế hệ.

Nhưng giờ đây, thời thế đã đổi thay. Chiến tranh không còn, đời sống người dân ngày càng ổn định và sung túc hơn. Không ai phải sống trong cảnh “chạy giặc” nữa, và nhu cầu về cái đẹp cũng dần được nâng cao. Nhà cửa không còn là những căn nhà tranh tạm bợ, mà đã được xây dựng khang trang, đủ đầy, và hoa đã có mặt quanh năm, không chỉ riêng dịp Tết. Từ đó, chợ hoa Tết dần mất đi vị thế độc tôn, nhưng điều này không có nghĩa là tình yêu hoa hay ngành hoa đang suy tàn.

Ngược lại, ngành hoa hiện nay đang phát triển mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nhờ công nghệ và kỹ thuật hiện đại, hoa không còn là thứ chỉ theo mùa, mà đã trở thành sản phẩm quanh năm, đáp ứng mọi nhu cầu của người tiêu dùng. Hoa có mặt ở khắp nơi: trong những cửa hàng, siêu thị, hay các trang thương mại điện tử, mang đến sự tiện lợi và đa dạng. Việc chọn hoa Tết cũng không còn là hành động vội vàng, náo nhiệt như xưa, mà đã trở nên hiện đại, tinh tế và có phần lặng lẽ hơn.

Vì thế, đừng tiếc nuối hay cho rằng chợ hoa Tết vắng khách là dấu hiệu cho thấy tình yêu cái đẹp đang phai nhạt. Thực tế, tình yêu ấy không hề mất đi, mà chỉ đang biến đổi để thích nghi với thời đại mới. Người Việt vẫn yêu hoa, vẫn trân trọng sắc xuân, nhưng yêu theo cách hiện đại hơn: chọn hoa mỗi ngày để làm đẹp cho cuộc sống, thay vì chỉ đợi đến mùa xuân để tô điểm cho căn nhà.

Chợ hoa Tết có thể không còn sôi động như xưa, nhưng giá trị văn hóa và tinh thần của nó vẫn sống mãi trong lòng người Việt. Và dù hình thức có thay đổi ra sao, sắc hoa ngày xuân vẫn sẽ luôn là biểu tượng của sự sống, niềm vui, và hy vọng. Bởi lẽ, cái đẹp – dù ở bất kỳ thời đại nào – cũng đều có sức mạnh làm say đắm và nâng niu tâm hồn con người.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: