Nhảy đến nội dung

Tùy bút ngày 30 tháng 1

Tản Mạn Về Lộc Thánh

 

Mỗi dịp Tết đến xuân về, người Công giáo chúng ta thường có một thói quen đặc biệt không thể thiếu trong những ngày đầu năm: đó là đón rước Lời Chúa về gia đình. Tuy nhiên, trong khoảnh khắc đón nhận Lời Chúa, chúng ta không thực hiện như một hành động cầu may mắn hay tìm kiếm tương lai phú quý như người đời hay "hái lộc". Lễ lộc của người Công giáo không phải là thứ có thể được "hái" hay “lấy” một cách vật chất, mà là lộc thiêng liêng, đó chính là những Lời Chúa sống động, lời mà Chúa muốn trao ban để gia đình chúng ta có thể sống trong sự an lành và bình an suốt cả năm.

 

Đón Rước Lời Chúa, Không Chỉ Là Hành Động Mà Còn Là Lý Tưởng Sống

Trong khi người đời tìm kiếm tượng trưng của sự may mắn hay thịnh vượng vật chất qua việc "hái lộc", thì người Công giáo lại đón nhận Lời Chúa, và đó chính là một hành động tinh thần sâu sắc. Khi chúng ta đón nhận Lời Chúa, chúng ta không chỉ mong muốn có được sự khích lệ hay những lời chúc tụng êm đềm, mà chúng ta còn nhận những lời khuyên bảo, sự răn đe, và cả những lời giáo huấn có thể là cảnh báo hay thử thách. Tất cả những lời này đều là một phần không thể thiếu trong đời sống đức tin của người Công giáo.

Đón nhận Lời Chúa không phải là việc làm chỉ một lần trong năm, mà là một hành động liên tục, là một lựa chọn mang tính cam kết để mỗi ngày trong năm, gia đình chúng ta có thể sống và thực hành Lời Chúa một cách cụ thể. Nếu Lời Chúa là lời nhắc nhở về lòng kiên nhẫn, yêu thương và tha thứ, chúng ta sẽ thực hiện điều đó trong mọi mối quan hệ gia đình. Nếu đó là lời răn đe về sự cám dỗ, kiêu ngạo, hay tham lam, chúng ta sẽ làm việc để chống lại những cám dỗ này, ngay cả khi chúng có thể xâm nhập vào trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta.

LỜI CHÚA LÀ LỘC ĐỂ THỰC HÀNH, KHÔNG PHẢI ĐỂ ĐẶT LÊN BÀN THỜ

Mỗi Lời Chúa mà chúng ta đón nhận đều có một giá trị sống động, không phải là để "trưng bày" hay "đặt lên bàn thờ", mà là để thực hành trong đời sống gia đình. Nếu người đời có thể chỉ nhìn vào những món quà vật chất như là "lộc xuân", thì chúng ta, những người Công giáo, đón nhận Lời Chúa làm "lộc", và đó là lộc thiêng liêng. Đó là một lời khuyên, một lời thách thức, một lời cầu nguyện mà qua đó, gia đình chúng ta có thể sống trong ánh sáng của đức tin và thực sự tìm thấy sự an lành, sự hạnh phúc bền vững.

Chính vì vậy, khi đón nhận Lời Chúa vào năm mới, chúng ta không nên xem đó là một hành động qua loa hay một hình thức cầu xin may mắn, mà là một cam kết sống thật với Lời Chúa. Khi gia đình chúng ta thực hành Lời Chúa một cách thực tế và kiên định, chúng ta sẽ tìm thấy niềm vui sâu sắc không phải từ sự giàu có vật chất, mà là từ những lợi ích tinh thần mà chỉ có trong sự thực hành đức tin.

LỜI CHÚA: MỘT MÓN QUÀ VÔ GIÁ DÀNH CHO GIA ĐÌNH

Mỗi lần đón nhận Lời Chúa, chúng ta không chỉ làm điều đó cho mình, mà cả gia đình đều tham gia vào hành trình đón nhận và thực hành Lời Chúa. Lời Chúa giúp gia đình trở nên thống nhất, thấu hiểu nhau hơn, và tạo ra một không gian sống đầy yêu thương, tha thứ và bình an. Dù Lời Chúa có thể thách thức, cảnh tỉnh, hay vạch rõ những thiếu sót của chúng ta, chúng ta vẫn nhận ra rằng những điều đó chính là lời yêu thương sâu sắc từ Thiên Chúa, để gia đình chúng ta có thể mạnh mẽ hơn và trưởng thành hơn trong đức tin.

Khi chúng ta đón nhận Lời Chúa vào gia đình mình, chúng ta không chỉ đơn giản là một hành động tín ngưỡng trong ngày đầu năm mà còn là một cam kết sống đức tin. Đón nhận Lời Chúa không phải chỉ để cầu may, mà là để tạo dựng một nền tảng vững chắc cho gia đình trong suốt năm. Lời Chúa, dù là lời khuyên bảo hay lời răn đe, luôn mang lại sự sống, và chính những lời này sẽ dẫn dắt chúng ta đến với sự bình an và hạnh phúc đích thực. Vì vậy, đừng chỉ đón nhận Lời Chúa như một phong tục, mà hãy trân trọng và thực hành Lời Ngài mỗi ngày, để mỗi gia đình đều được chúc phúc và thăng tiến trong tình yêu và đức tin.

Lm. Anmai, CSsR

 

Tự Hiểu…

Những ngày cuối năm, dạo quanh các chợ búa Sài Gòn, tôi thấy những sạp hoa kiểng, trái cây chất đầy trên vỉa hè. Nhưng khác với những năm trước, cảnh tấp nập mua bán không còn, thay vào đó là sự trầm lắng, những người bán hàng ngồi thẫn thờ, mắt dõi theo dòng người thưa thớt. Tôi ghé hỏi một chị bán hoa:

"Sao rồi chị, năm nay bán được không?"

Chị lắc đầu, giọng chùng xuống:

"Ế ẩm lắm chú ơi, năm nay người ta thắt lưng buộc bụng, đâu còn ai dư dả mà mua sắm nhiều nữa… Chú có mua ủng hộ giùm không?"

Tôi lặng người. Không phải chỉ riêng sạp hoa của chị, mà tất cả những người buôn bán nhỏ lẻ ngoài kia cũng chung một nỗi niềm. Ai cũng hiểu rằng đời sống kinh tế đang ngày một khó khăn. Những buổi chợ Tết ngày xưa, người mua kẻ bán tấp nập, háo hức chọn lựa những món hàng đẹp nhất, tươi nhất để trang hoàng nhà cửa. Còn bây giờ, không khí có phần ảm đạm, người ta dè dặt chi tiêu hơn bao giờ hết.

Thế nhưng, những con số trên báo đài lại kể một câu chuyện khác:

“Tốc độ tăng GDP năm 2024 đạt 7,09%, nâng quy mô GDP nền kinh tế lên mức 11.512 ngàn tỉ đồng, tương đương khoảng 476 tỉ USD. GDP bình quân đầu người đạt 4.700 USD/người, tăng 377 USD so với năm 2023. Kinh tế vĩ mô tiếp tục ổn định, lạm phát được kiểm soát dưới 4%, tăng trưởng kinh tế được thúc đẩy, các cân đối lớn của nền kinh tế được bảo đảm.”

Những con số ấy có thể rất đẹp trên giấy tờ, nhưng ngoài kia, thực tế lại hoàn toàn khác. Những người công nhân về quê ăn Tết với một khoản thưởng ít ỏi, những tiểu thương chật vật buôn bán từng ngày, những gia đình lao động tính toán từng đồng cho cái Tết tươm tất. Họ chẳng cần những con số hào nhoáng, họ chỉ mong cuộc sống dễ thở hơn, công việc ổn định hơn, và cái Tết đừng quá chật vật.

Ngày đầu năm gặp gỡ bạn bè, người thân, đáng lẽ phải là những lời chúc vui vẻ, hân hoan, nhưng năm nay ai cũng than thở: "Khó quá, năm nay chật vật lắm!". Người trẻ lo việc làm, người già lo thuốc thang, ai cũng gánh nặng trong lòng.

Bà con tự hiểu nghen… Tự hiểu để mà thương nhau, để mà đồng cảm, để mà san sẻ. Và hy vọng, một ngày nào đó, những con số không chỉ đẹp trên giấy mà còn thực sự phản ánh cuộc sống của từng con người, từng gia đình trên đất nước này.

Và hơn hết, trong năm mới này, bà con hãy phó thác mọi sự vào sự quan phòng của Chúa. Dù cuộc sống có khó khăn, thử thách đến đâu, hãy luôn giữ vững niềm tin, bởi vì Chúa luôn đồng hành cùng chúng ta, nâng đỡ và che chở. Năm mới, xin dâng lên Chúa những ước nguyện chân thành, mong Người ban cho gia đình, bạn bè và tất cả mọi người một năm bình an, mạnh khỏe và tràn đầy hồng ân.

Lm. Anmaai, CSsR

 

Lời Chúc Đầu Năm – Tín Thác Vào Chúa

Mùng 1 Tết Nguyên Đán Ất Tỵ, ngày đầu tiên của một năm mới, ngày chúng ta cùng nhau gác lại những muộn phiền, lo âu của năm cũ để bước vào một hành trình mới với niềm hy vọng và sự phó thác vào Thiên Chúa.

Chẳng cần coi mạng, xem số hay bói toán, bởi lẽ mọi sự đều do con người mà ra, và trên hết, chúng ta có Chúa là chỗ dựa vững chắc nhất. Tín thác vào Chúa chính là đức tin quan trọng nhất, là ánh sáng soi đường cho mọi bước chân chúng ta trong năm mới này.

Chúng ta đã đi qua năm cũ một cách đầy anh hùng, vượt qua bao khó khăn của cuộc sống, từ áp lực kinh tế, những hình phạt vô hình, đến những thử thách trong tâm hồn. Nhưng rồi, tất cả những gian nan ấy chỉ càng làm chúng ta mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Bước vào năm mới, chúng ta lại tiếp tục viết nên một trang sử mới, một đoạn đường mới với tinh thần lạc quan và lòng tin yêu.

"Ngày đầu một năm, chúc cho ngày non nước bình an Chúc cho duyên đầu, vạn đời sau vẫn còn tươi màu!"

Xin cầu chúc cho tất cả mọi người, gia đình, bạn bè, những người thân yêu của chúng ta, dù đang ở trong nước hay hải ngoại, một năm mới bình an, hạnh phúc và tràn đầy ân sủng của Chúa.

Xin chúc cho người dân Việt Nam ngày càng ý thức hơn về trách nhiệm của mình với đất nước, với dân tộc. Một dân tộc chỉ thực sự lớn mạnh khi mỗi người trong chúng ta biết yêu thương nhau, đoàn kết, và sống có trách nhiệm với thời cuộc. Tình yêu nước, lòng nhân ái và sự bao dung chính là chìa khóa mở ra cánh cửa của một tương lai tươi sáng.

Dù có đi bốn phương trời, năm châu bốn bể, dù giàu sang hay chưa đủ đầy, thì ngày Tết vẫn là ngày hướng về cội nguồn, về quê hương trong chính tâm hồn mình. Tự hào hai chữ Việt Nam, tự hào miền Nam thân thương, chúng ta giữ gìn bản sắc, danh dự và truyền thống tốt đẹp của mình.

Ngày đầu năm, chúng ta tạm quên đi những khác biệt nhỏ bé, những mâu thuẫn vô nghĩa để trân quý nhau hơn, để chúc nhau những điều tốt đẹp nhất. Bạn bè là điều quý giá, dù khác biệt quan điểm nhưng khi cùng chung tình yêu quê hương, chúng ta vẫn trân trọng nhau. Chúc nhau sức khỏe, ý chí kiên định để chân cứng đá mềm, vững vàng trên đường đời.

Ngày Mùng 1 Tết, trong tinh thần phó thác, chúng ta cùng nhau hướng về Chúa, đến với Nhà Thờ Đức Bà, Nhà Thờ Tân Định, Đền Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp… để cầu nguyện cho một năm mới tràn đầy an hòa, để xin Chúa nâng đỡ, hướng dẫn chúng ta bước đi trong yêu thương và hy vọng.

“Ngày đầu năm xin cho hai chữ an hòa”, xin Chúa ban cho chúng ta một năm mới đầy hồng ân, sống trong sự quan phòng của Người. Chúng ta trao phó năm 2025 vào tay Chúa, để mỗi ngày sống đều là một ngày ý nghĩa, một ngày được lấp đầy bởi lòng tri ân và sự phó thác.

“Cho ta xin có một lần
Cất tiếng hát giữa quê hương rạng ngời
Vì tình yêu đất nước vẫn ngọt ngào.”

Chúc mừng năm mới! Xin Chúa chúc lành cho chúng ta! Amen.

Lm. Anmai, CSsR

 

Xuân Bình An – Xuân Của Lòng Biết Ơn

Mùa xuân đến mang theo hơi thở của sự sống mới, xua tan đi những giá lạnh của năm cũ. Nhưng hơn cả sự đổi thay của thiên nhiên, mùa xuân còn là thời khắc để con người nhìn lại chặng đường đã qua với lòng biết ơn.

Xuân Ất Tỵ 2025, con xin cúi đầu tri ân cuộc đời, cảm tạ Chúa vì tất cả những gì con đã nhận được trong năm cũ—dù là niềm vui hay thử thách. Vì con tin rằng mỗi niềm vui là một hồng ân, mỗi thử thách là một bài học giúp con trưởng thành hơn.

Có Chúa trong đời, con không sợ hãi trước những sóng gió của cuộc sống. Bởi con biết rằng dù con có đi qua đêm đen hay ngày nắng đẹp, thì Chúa vẫn luôn đồng hành, vẫn yêu thương và che chở con từng giây từng phút.

Hạnh phúc không nằm ở vật chất hay danh vọng, mà chính là ở một tâm hồn luôn biết tri ân. Khi con biết cảm tạ những điều nhỏ bé mỗi ngày, con sẽ nhận ra rằng cuộc sống này chứa đầy phép màu. Bình an không đến từ sự đủ đầy bên ngoài, mà đến từ sự thanh thản bên trong—nơi có Chúa ngự trị.

Năm mới, con không cầu mong những điều xa vời, chỉ xin Chúa ban cho con một tâm hồn rộng mở, một trái tim biết yêu thương, một lòng biết ơn sâu sắc. Vì con tin rằng ai sống với tâm hồn tri ân thì mùa xuân sẽ mãi ở trong lòng.

Chúc cho năm Ất Tỵ này, mỗi người chúng ta đều cảm nghiệm được bình an của Chúa, để lòng mình luôn có mùa xuân—mùa xuân của yêu thương, hy vọng và phúc lành. Amen. 🌿✨

Lm. Anmai, CSsR

 

Năm Mới Bình An

Ngày đầu tiên của năm mới, con xin dâng lên Chúa lời tạ ơn vì một năm đã qua, và xin Ngài chúc lành cho năm mới. Xin Chúa ban cho gia đình con, bạn bè con và tất cả những người mà con yêu thương một năm mới an lành, tràn ngập niềm vui, hạnh phúc và may mắn.

Năm mới đến, con xin bỏ lại phía sau mọi buồn phiền, thất vọng của năm cũ. Những điều không vui, những nỗi đau, những vấp ngã – tất cả sẽ chỉ còn là quá khứ để con bước vào năm mới với một tâm hồn nhẹ nhàng hơn, thanh thản hơn. Xin Chúa giúp con đổi mới chính mình, trở nên một phiên bản tốt hơn – kiên nhẫn hơn, bao dung hơn và yêu thương nhiều hơn.

Năm mới, con xin chúc bản thân mình, chúc những người con yêu thương, chúc tất cả chúng ta luôn tìm thấy bình an trong tâm hồn, không còn phải đau lòng vì bất kỳ ai hay bất kỳ điều gì. Nếu có phải đi qua những thử thách, xin Chúa nâng đỡ để con không gục ngã, nhưng mạnh mẽ và trưởng thành hơn sau mỗi khó khăn.

Năm mới, xin Chúa gìn giữ những ai đã có một tình yêu đẹp để họ biết trân quý nhau, yêu thương nhau bền chặt hơn. Những ai còn cô đơn, xin Chúa dẫn họ đến với người xứng đáng, một người mà Ngài đã chuẩn bị sẵn dành cho họ.

Năm mới, con không mong giàu sang, không cầu danh lợi, chỉ xin Chúa ban cho con một tâm hồn luôn rộng mở, một trái tim biết yêu thương, một tinh thần không ngừng hy vọng.

Năm 2025, xin Chúa đối xử dịu dàng với tất cả chúng con. Dẫu có những ngày vui, những ngày buồn, những ngày thành công hay những lúc thất bại, con vẫn xin tín thác vào Chúa. Vì con tin rằng, khi có Chúa đồng hành, con không bao giờ lạc lối.

Chúc mừng năm mới! ❤️🙏

Lm. Anmai, CSsR

 

Lời Gọi Cha Mẹ – Phản Chiếu Tấm Lòng Người Con

Hai tiếng “Cha Mẹ” sao mà thiêng liêng và cao quý đến thế! Đó không chỉ là danh xưng mà còn là biểu tượng của tình yêu, sự hy sinh và lòng bao dung vô bờ bến. Thế nhưng, có bao giờ chúng ta tự hỏi: cách mình gọi cha mẹ có thực sự thể hiện lòng biết ơn và kính trọng chưa?

Ngày nay, không ít bạn trẻ khi nhắc đến bậc sinh thành lại dùng những từ như “ông già, bà già”, thậm chí có người còn gọi là “ông bô, bà bô”. Những danh xưng này không chỉ thiếu đi sự tôn trọng mà còn vô tình làm lu mờ tình cảm thiêng liêng giữa cha mẹ và con cái.

Có bạn vô tư nói: “Ông già mình cả đời chỉ lo cho mình ăn học”, nghe qua tưởng như lời khen, nhưng thực ra trong câu nói ấy lại chứa đựng một sự hờ hững, một khoảng cách vô hình giữa con cái và cha mẹ. Khi cha mẹ vẫn còn khỏe mạnh nhưng đã bị “lão hóa” bởi chính cách xưng hô của con, có phải đó là điều đáng buồn lắm không?

Hãy thử nghĩ mà xem, khi còn nhỏ, mỗi lần té ngã, ai là người đầu tiên chạy đến nâng đỡ? Khi đêm xuống, ai là người lặng lẽ đắp chăn cho ta khỏi lạnh? Khi ta chập chững bước vào đời, ai là người âm thầm dõi theo từng bước chân, lo lắng mỗi khi ta vấp ngã? Câu trả lời chỉ có một – cha mẹ.

Vậy tại sao khi trưởng thành, ta lại lãng quên đi sự kính trọng dành cho đấng sinh thành? Một tiếng “cha”, “mẹ” thân thương liệu có khó nói đến vậy không?

Cách ta gọi cha mẹ phản ánh thái độ sống của chính ta. Một người con hiếu thảo không chỉ thể hiện qua hành động mà còn qua từng lời nói. Đừng để những danh xưng vô tâm trở thành rào cản giữa ta và những người đã hy sinh cả đời vì mình. Hãy gọi họ bằng tất cả tình yêu thương, bởi lẽ một ngày nào đó, chúng ta sẽ không còn cơ hội để cất lên hai tiếng “Cha Mẹ” nữa.

Lm. Anmai, CSsR

 

Món Quà Của Mẹ

Một ngày nọ, Thịnh – một cậu bé tám tuổi, bỗng dưng nảy ra một ý tưởng đặc biệt. Cậu nghĩ rằng mọi công việc mình làm trong nhà đều xứng đáng được nhận phần thưởng, giống như cách người ta đi làm và được trả lương vậy.

Thế là từ hôm đó, mỗi khi giúp mẹ rửa chén, Thịnh liền lấy giấy bút ghi lại: “Rửa chén – 2.000 đồng.” Khi tưới cây, cậu ghi thêm: “Tưới cây – 3.000 đồng.” Thậm chí, khi dọn dẹp phòng khách, Thịnh cũng không quên tính toán: “Dọn dẹp phòng – 5.000 đồng.” Cậu hí hửng, đợi đến cuối tuần sẽ đưa hóa đơn cho mẹ.

Đến tối thứ Bảy, Thịnh cẩn thận viết ra một danh sách chi tiết và đưa cho mẹ kèm theo nụ cười rạng rỡ:

Mẹ ơi, con đã làm rất nhiều việc trong tuần này. Đây là hóa đơn của con!

Mẹ Thịnh nhẹ nhàng nhận lấy tờ giấy và đọc:

Rửa chén – 2.000 đồng

Tưới cây – 3.000 đồng

Dọn phòng – 5.000 đồng

Giúp mẹ nhặt rau – 2.000 đồng
Tổng cộng: 12.000 đồng

Mẹ nhìn Thịnh một lúc rồi khẽ mỉm cười. Bà đi vào phòng, lấy ra một tờ giấy khác, viết lên đó và đưa lại cho Thịnh.

Thịnh tò mò đọc:

Mang nặng sinh con – 0 đồng

Cho con bú, chăm con từng giấc ngủ – 0 đồng

Dỗ dành khi con khóc, thức suốt đêm khi con sốt – 0 đồng

Dạy con nói những tiếng đầu tiên, dạy con đi những bước đầu tiên – 0 đồng

Yêu thương con vô điều kiện – 0 đồng

Tổng cộng: 0 đồng

Thịnh lặng người. Cậu chợt hiểu ra rằng, có những điều không thể đong đếm bằng tiền, có những công lao không thể quy đổi bằng con số. Nước mắt Thịnh rưng rưng, cậu chạy lại ôm chầm lấy mẹ và nói:

Con xin lỗi mẹ! Từ nay con sẽ giúp mẹ bằng cả tấm lòng, không cần nhận lại gì hết.

Mẹ mỉm cười, xoa đầu Thịnh và nhẹ nhàng nói:

Con à, điều quý giá nhất mẹ mong nhận được từ con, chính là tình yêu thương và lòng biết ơn.

Từ hôm đó, Thịnh không còn tính toán khi giúp đỡ mẹ nữa. Cậu nhận ra rằng tình yêu thương là vô giá, và sự hy sinh của cha mẹ dành cho con cái là điều không gì có thể so sánh được.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: