Toàn văn phép lành ‘urbi et orbi’ của ĐGH Phanxicô - Phục Sinh 2025
Toàn văn phép lành ‘urbi et orbi’ của ĐGH Phanxicô - Phục Sinh 2025
Đức Kitô phục sinh, alleluia!
Anh chị em thân mến,
Hôm nay, cuối cùng, tiếng hát “alleluia” lại vang lên trong Giáo hội, truyền từ miệng này sang miệng khác, từ trái tim này sang trái tim khác, và điều này khiến dân Chúa trên khắp thế giới vui mừng rơi nước mắt.
Từ ngôi mộ trống ở Jerusalem, chúng ta nghe được tin vui bất ngờ: Chúa Giêsu, Đấng đã bị đóng đinh, “không còn ở đây, Người đã sống lại” (Lc 24:5). Chúa Giêsu không còn trong ngôi mộ, Người hằng sống!
Tình yêu đã chiến thắng hận thù, ánh sáng đã chiến thắng bóng tối và sự thật đã chiến thắng sự dối trá. Sự tha thứ đã chiến thắng sự trả thù. Cái ác chưa biến mất khỏi lịch sử; nó sẽ tồn tại cho đến tận cùng, nhưng nó không còn chiếm ưu thế nữa; nó không còn quyền lực đối với những ai đón nhận ân sủng của ngày hôm nay nữa.
Anh chị em thân mến, nhất là những ai đang trải qua đau khổ và buồn phiền, tiếng kêu thầm lặng của anh chị em đã được lắng nghe và nước mắt của anh chị em đã được kể đến; không một giọt nước mắt nào bị mất đi! Trong cuộc khổ nạn và tử nạn của Chúa Giêsu, Thiên Chúa đã gánh chịu mọi sự dữ trên thế gian này và trong lòng thương xót vô biên của Người đã đánh bại chúng. Người đã nhổ tận gốc lòng kiêu hãnh ma quỷ đầu độc trái tim con người và gây ra bạo lực và sự tha hóa ở mọi phía. Chiên Thiên Chúa đã chiến thắng! Đó là lý do tại sao, hôm nay, chúng ta có thể vui mừng reo lên: “Đức Kitô, niềm hy vọng của tôi, đã phục sinh!” (Bài ca tiếp liên Phục sinh).
Sự phục sinh của Chúa Giêsu quả thực là nền tảng hy vọng của chúng ta. Bởi vì dưới ánh sáng của sự kiện này, hy vọng không còn là ảo tưởng nữa. Nhờ Đức Kitô — bị đóng đinh và sống lại từ cõi chết — hy vọng không làm chúng ta thất vọng! Spes non confundit! (x. Rôma 5:5). Niềm hy vọng đó không phải là sự trốn tránh, mà là một thách thức; nó không lừa dối, mà trao quyền cho chúng ta.
Tất cả những ai đặt hy vọng vào Thiên Chúa đều đặt đôi bàn tay yếu đuối của mình vào bàn tay mạnh mẽ và quyền năng của Người; họ để mình được nâng dậy và lên đường. Cùng với Chúa Giêsu phục sinh, họ trở thành những người hành hương của hy vọng, những chứng nhân chiến thắng của tình yêu và sức mạnh thân thiện của Sự sống.
Đức Kitô đã phục sinh! Những lời này nắm bắt toàn bộ ý nghĩa của sự tồn tại của chúng ta, vì chúng ta không được tạo ra để chết mà là để sống. Lễ Phục Sinh là lễ mừng sự sống! Thiên Chúa tạo ra chúng ta để sống và muốn gia đình nhân loại được sống lại! Trong ánh mắt Người, mọi sự sống đều quý giá! Sự sống của một đứa trẻ trong lòng mẹ, cũng như sự sống của người già và người bệnh, những người ngày càng bị coi là những người bị loại trừ ở nhiều quốc gia.
Chết vì đói khát, giết chóc tràn lan không biết bao nhiêu mà mỗi ngày chúng ta chứng kiến những cuộc xung đột đang diễn ra ở nhiều nơi trên thế giới! Bao nhiêu bạo lực chúng ta trông thấy, thậm chí ngay cả trong gia đình, nhắm vào phụ nữ và trẻ em! Đôi khi, người ta lại khinh thường những người dễ bị tổn thương, những người bị thiệt thòi và những người di cư!
Vào ngày này, tôi muốn tất cả chúng ta hãy hy vọng một lần nữa và khôi phục niềm tin của mình vào người khác, gồm cả những người khác biệt với chúng ta, hoặc những người đến từ những vùng đất xa xôi, mang theo những phong tục, cách sống và ý tưởng xa lạ! Vì tất cả chúng ta đều là con cái của Thiên Chúa!
Tôi muốn chúng ta đổi mới hy vọng rằng hòa bình là điều có thể! Từ Mộ Thánh, Thánh đường của sự Phục Sinh, nơi năm nay lễ Phục Sinh được người Công giáo và Chính thống giáo cử hành cùng một ngày, xin ánh sáng hòa bình chiếu rọi khắp Đất Thánh và toàn thế giới. Tôi bày tỏ sự gần gũi với những đau khổ của những Ki tô hữu ở Palestine và Israel, cũng như với toàn thể người dân Israel và người dân Palestine. Bầu không khí bài Do Thái đang gia tăng trên toàn thế giới thật đáng lo ngại. Nhưng đồng thời, tôi nghĩ đến người dân Gaza, và đặc biệt là cộng đồng Kitô giáo ở đây, nơi cuộc xung đột khủng khiếp này vẫn tiếp tục gây ra cái chết và sự tàn phá, đồng thời gây ra tình hình nhân đạo bi thảm và đáng tiếc. Tôi kêu gọi các bên tham chiến: hãy ngừng bắn, thả các con tin và giúp đỡ một dân tộc đang chết đói, những người đang khao khát một tương lai hòa bình!
Chúng ta hãy cầu nguyện cho những cộng đồng Kitô giáo ở Lebanon và Syria, những nơi hiện đang trải qua một sự chuyển đổi tinh tế trong lịch sử của mình. Họ mong muốn sự ổn định và tham gia vào cuộc sống của các quốc gia tương ứng. Tôi kêu gọi toàn thể Giáo hội hãy luôn nghĩ đến những Kitô hữu ở Trung Đông thân yêu trong tư tưởng và lời cầu nguyện.
Tôi cũng đặc biệt nghĩ đến người dân Yemen, những người đang trải qua một trong những cuộc khủng hoảng nhân đạo nghiêm trọng và kéo dài nhất thế giới vì chiến tranh, và tôi mời tất cả mọi người tìm giải pháp thông qua một cuộc đối thoại mang tính xây dựng.
Xin Chúa Kitô phục sinh ban tặng cho Ukraine, đất nước bị chiến tranh tàn phá, món quà Phục Sinh là hòa bình, và khuyến khích tất cả các bên liên quan theo đuổi những nỗ lực nhằm đạt được một nền hòa bình công bằng và bền vững.
Vào ngày lễ này, chúng ta hãy nhớ đến Nam Kavkaz và cầu nguyện để một thỏa thuận hòa bình cuối cùng giữa Armenia và Azerbaijan sẽ sớm được ký kết và thực hiện, và dẫn đến sự hòa giải được mong đợi từ lâu trong khu vực.
Xin ánh sáng Phục Sinh truyền cảm hứng cho những nỗ lực thúc đẩy sự hòa hợp ở Tây Balkan và hỗ trợ các nhà lãnh đạo chính trị trong nỗ lực xoa dịu căng thẳng và khủng hoảng, và cùng với các quốc gia đối tác của họ trong khu vực, từ chối những hành động nguy hiểm và gây bất ổn.
Nguyện xin Chúa Kitô phục sinh, niềm hy vọng của chúng ta, ban hòa bình và an ủi cho những người dân Phi châu là nạn nhân của bạo lực và xung đột, đặc biệt là ở Cộng hòa Dân chủ Congo, ở Sudan và Nam Sudan. Nguyện xin Người nâng đỡ những người đang phải chịu đựng những căng thẳng ở Sahel, Sừng Phichâu và khu vực Hồ Lớn, cũng như những Kitô hữu ở nhiều nơi không thể tự do tuyên xưng đức tin của mình.
Không thể có hòa bình nếu không có tự do tôn giáo, tự do tư tưởng, tự do ngôn luận và tôn trọng quan điểm của người khác.
Hòa bình cũng không thể có nếu không có giải trừ quân bị thực sự! Yêu cầu rằng mọi người phải tự bảo vệ mình không được biến thành cuộc chạy đua tái vũ trang. Ánh sáng Phục Sinh thúc đẩy chúng ta phá vỡ những rào cản tạo ra sự chia rẽ và đầy rẫy những hậu quả chính trị và kinh tế nghiêm trọng. Ánh sáng đó thúc đẩy chúng ta quan tâm đến nhau, tăng cường tình đoàn kết chung và làm việc vì sự phát triển toàn diện của mỗi con người.
Trong lúc này, chúng ta đừng quên hỗ trợ người dân Miến Điện, những người đang phải chịu đựng nhiều năm xung đột vũ trang, những người đang dũng cảm và kiên nhẫn đối phó với hậu quả của trận động đất tàn khốc ở Sagaing, khiến hàng nghìn người thiệt mạng và nhiều người sống sót phải chịu đau khổ, gồm cả trẻ mồ côi và người già. Chúng ta cầu nguyện cho nững nạn nhân và những người thân yêu của họ, và chúng ta chân thành cảm ơn tất cả những thiện nguyện viên hào phóng đang tham gia những hoạt động cứu trợ. Cáo thị ngưng bắn bởi các nhà hoạt động khác nhau trong nước là dấu hiệu hy vọng cho toàn thể Miến Điện.
Tôi kêu gọi tất cả những người có trách nhiệm chính trị trên thế giới không khuất phục trước luận lý của nỗi sợ hãi chỉ dẫn đến sự cô lập với người khác, mà hãy vận dụng những nguồn lực sẵn có để giúp đỡ những người nghèo khổ, chống lại nạn đói và khuyến khích những sáng kiến thúc đẩy phát triển. Đây chính là “vũ khí” của hòa bình: vũ khí xây dựng tương lai, thay vì gieo rắc chết chóc!
Mong rằng nguyên tắc nhân đạo không bao giờ ngừng là dấu ấn trong mọi hành động hàng ngày của chúng ta. Trước sự tàn khốc của các cuộc xung đột liên quan đến những thường dân không có khả năng tự vệ và tấn công các trường học, bệnh viện và nhân viên cứu trợ, chúng ta không thể cho phép mình quên rằng đó không phải mục tiêu bị tấn công, mà là con người, mỗi người đều có linh hồn và nhân phẩm.
Trong Năm Thánh này, mong lễ Phục Sinh cũng là một dịp thích hợp để phóng thích các tù nhân chiến tranh và tù nhân chính trị!
Anh chị em thân mến,
Trong Mầu nhiệm Vượt Qua của Chúa, sự sống và cái chết đã đấu tranh trong một cuộc chiến kỳ diệu, nhưng giờ đây Chúa sống mãi mãi (x. Bài ca liên tiếp Phục Sinh). Người lấp đầy chúng ta bằng sự quả quyết rằng chúng ta cũng được kêu gọi chia sẻ sự sống không bao giờ kết liễu, khi không còn nghe tiếng súng và tiếng gầm rú của tử thần. Chúng ta hãy phó thác bản thân cho Người, vì duy chỉ có Người mới có thể làm cho mọi sự trở nên mới lạ (x. Kh 21:5)!
Chúc mọi người Phục Sinh an vui!