ĐGH Lêô XIV sẽ tiếp quản nhà thờ chính tòa của tất cả các nhà thờ
NHÀ THỜ ST. JOHN LATERAN: LEO XIV SẼ TIẾP QUẢN NHÀ THỜ CHÍNH TÒA CỦA TẤT CẢ CÁC NHÀ THỜ VÀ SẼ NHẬN ĐƯỢC SỰ TÔN VINH
Trong trái tim của thành Rome vĩnh cửu, nơi những con đường lát đá cổ kính kể những câu chuyện về đế chế, chiến tranh và đức tin, có một ngọn hải đăng tâm linh đã đứng vững gần 1.700 năm. Đó là Nhà thờ Thánh Gioan Lateran, vương cung thánh đường được tôn kính như “mẹ và đầu của tất cả các nhà thờ ở thành phố Rome và trên toàn thế giới”. Ngôi đền này không chỉ là một công trình kiến trúc tráng lệ mà còn là biểu tượng sống động của đức tin Kitô giáo, nơi những giá trị vĩnh cửu của tình yêu, sự hiệp nhất và hy vọng được khắc sâu vào từng viên đá. Lẽ sống mà Nhà thờ Thánh Gioan Lateran và các vương cung thánh đường khác của Rome truyền tải không chỉ là câu chuyện của quá khứ, mà còn là lời mời gọi mỗi người tìm thấy ý nghĩa sâu sắc trong cuộc sống hôm nay.
Nhà thờ Thánh Gioan Lateran, được khánh thành từ năm 324 dưới triều Hoàng đế Constantine, là chứng nhân cho những biến cố lịch sử đầy sóng gió. Từ những cuộc xâm lược của người man rợ ở thế kỷ thứ 8 và 9, đến những trận hỏa hoạn tàn khốc đã nhiều lần đe dọa phá hủy thành Rome, ngôi đền này vẫn kiên cường đứng vững. Mỗi lần bị tàn phá, nó lại được tái xây dựng, như một biểu tượng của sự phục sinh và niềm tin bất diệt. Chính trong sự bền bỉ ấy, chúng ta nhận ra một lẽ sống sâu sắc: cuộc đời, dù đối mặt với bao thử thách, vẫn luôn có thể tìm thấy ánh sáng của hy vọng. Nhà thờ này không chỉ là nơi thờ phượng, mà còn là lời nhắc nhở rằng đức tin có thể vượt qua mọi giới hạn của thời gian và không gian.
Chủ Nhật này, Đức Giáo hoàng Leo XIV sẽ chính thức tiếp quản Nhà thờ Thánh Gioan Lateran, một cử chỉ mang ý nghĩa sâu sắc về vai trò của ngài là Giám mục của Rome. Trước đó, tại Quảng trường Piazza dell'Ara Coeli, dưới chân bậc thang Campidoglio, ngài sẽ được thị trưởng Rome, Roberto Gualtieri, chào đón trong một buổi lễ tri ân từ thành phố. Đây không chỉ là một nghi thức xã giao, mà là sự khẳng định mối dây liên kết thiêng liêng giữa giáo hoàng và thành phố Rome, một truyền thống có gốc rễ sâu xa trong lịch sử. Lần cuối cùng một vị giáo hoàng thực hiện nghi thức này là Đức Phaolô VI, và giờ đây, Đức Leo XIV tiếp tục hành trình ấy, mang theo thông điệp về sự hiệp nhất và tình yêu thương. Lễ tiếp quản này không chỉ là một sự kiện tôn giáo, mà còn là lời mời gọi mỗi người suy ngẫm về ý nghĩa của sự lãnh đạo tâm linh trong một thế giới đầy biến động.
Nhìn xa hơn, hành trình đức tin của Rome không chỉ dừng lại ở Nhà thờ Thánh Gioan Lateran, mà còn được khắc họa rõ nét tại Vương cung thánh đường Thánh Phaolô Ngoại thành. Nơi đây, Kitô giáo đã bắt đầu với những bước chân đầu tiên của các tín hữu, những người đã dựng lên một nhà nguyện mộ để tưởng nhớ Thánh Phaolô, vị tông đồ của dân ngoại. Dưới bàn thờ chính, quan tài của ngài vẫn nằm đó, như một minh chứng sống động cho hành trình hoán cải kỳ diệu: từ một kẻ bách hại các Kitô hữu, Thánh Phaolô đã trở thành người bảo vệ chân lý Phúc Âm. Lời của Cha Ludovico Torrisi, giám đốc tập viện tại Tu viện St. Paul, vang vọng: “Sứ mệnh, chân lý và sự hiệp nhất Kitô giáo” là di sản mà Thánh Phaolô để lại. Lẽ sống mà ngài truyền cảm hứng không chỉ là sự dấn thân cho đức tin, mà còn là lòng can đảm để thay đổi, để yêu thương và để xây dựng một thế giới hiệp nhất.
Vương cung thánh đường Thánh Phaolô Ngoại thành, với dòng chữ khắc ghi “mẹ và đầu của tất cả các nhà thờ”, là một không gian của sự hiệp nhất đại kết. Nơi đây từng diễn ra hội nghị “Được kêu gọi đến hy vọng”, quy tụ các tín hữu từ hơn hai mươi nhà thờ Thiên Chúa giáo trên bốn châu lục. Thông điệp của Thánh Phaolô, rằng “không có nô lệ hay người được giải phóng, không có người Do Thái hay người Hy Lạp, không có đàn ông hay đàn bà, bởi tất cả chúng ta đều hiệp nhất trong trái tim Chúa Kitô”, vẫn vang vọng qua thời gian. Ngôi đền này không chỉ là nơi thờ phượng, mà còn là lời nhắc nhở rằng lẽ sống đích thực nằm ở việc vượt qua những ranh giới của sự chia rẽ, để ôm lấy tình yêu và sự hòa giải.
Hành trình đức tin tại Rome còn là câu chuyện về sự kiên trì và hy vọng. Khi Nhà thờ Thánh Phaolô Ngoại thành bị hỏa hoạn phá hủy vào năm 1823, các tín hữu không từ bỏ. Họ tiếp tục thờ phượng, tiếp tục xây dựng, và ngôi đền đã được tái sinh, lộng lẫy hơn bao giờ hết. Câu chuyện này phản ánh một chân lý sâu sắc: trong những thời khắc tăm tối nhất, con người vẫn có thể tìm thấy sức mạnh để đứng dậy. Lẽ sống mà các vương cung thánh đường của Rome truyền tải không phải là sự hoàn hảo, mà là khả năng vượt qua nghịch cảnh, tìm thấy ý nghĩa trong đau khổ và xây dựng một tương lai tốt đẹp hơn.
Nhà thờ Thánh Gioan Lateran và Thánh Phaolô Ngoại thành không chỉ là những công trình kiến trúc, mà còn là những biểu tượng của một lẽ sống vĩnh cửu. Chúng nhắc nhở chúng ta rằng cuộc đời là một hành trình, nơi mỗi bước đi đều mang ý nghĩa nếu được dẫn dắt bởi đức tin, tình yêu và hy vọng. Đức Giáo hoàng Leo XIV, khi tiếp quản những ngôi đền này, không chỉ tiếp nối một truyền thống cổ xưa, mà còn truyền cảm hứng cho một thế hệ mới tìm kiếm ý nghĩa trong thế giới hiện đại. Ngài nhắc nhở chúng ta rằng, dù thời đại có thay đổi, những giá trị cốt lõi của Kitô giáo – sự hiệp nhất, chân lý và sứ mệnh – vẫn là ngọn lửa soi sáng con đường.
Cuối cùng, lẽ sống mà Rome và các vương cung thánh đường của nó mang lại là lời mời gọi mỗi người nhìn vào chính trái tim mình. Trong một thế giới đầy bất ổn, nơi những giá trị cũ dường như đang phai mờ, những ngôi đền này đứng đó như những chứng nhân thầm lặng, nhắc nhở chúng ta về sức mạnh của đức tin và tình yêu. Chúng dạy chúng ta rằng, dù cuộc đời có thể đầy thử thách, mỗi người đều có thể tìm thấy ánh sáng, giống như cách mà Nhà thờ Thánh Gioan Lateran đã vượt qua gần 1.700 năm lịch sử. Lẽ sống ấy không chỉ là câu chuyện của Rome, mà là câu chuyện của mỗi chúng ta – một hành trình tìm kiếm ý nghĩa, xây dựng sự hiệp nhất và lan tỏa hy vọng.
Lm. Anmai, CSsR tổng hợp