ĐGH đã trò chuyện với một Hồng Y Argentina 99 tuổi
ĐỨC GIÁO HOÀNG LEO XIV ĐÃ TRÒ CHUYỆN VỚI MỘT HỒNG Y NGƯỜI ARGENTINA 99 TUỔI ĐANG HỒI PHỤC SAU CA PHẪU THUẬT.
Trong một buổi chiều dịu dàng của ngày 20 tháng 5 năm 2025, khi ánh nắng vàng nhẹ nhàng phủ lên thành phố Paraná, Entre Ríos, một cuộc điện thoại đặc biệt đã diễn ra, mang theo hơi ấm của tình người và ánh sáng của đức tin. Đức Giáo hoàng Leo XIV, với giọng nói rõ ràng và thanh thản, đã gọi đến bệnh viện nơi Đức Hồng y Estanislao Esteban Karlic, 99 tuổi, đang hồi phục sau ca phẫu thuật. Cuộc trò chuyện ngắn ngủi ấy, diễn ra bằng tiếng Tây Ban Nha, không chỉ là một khoảnh khắc giản dị mà còn là biểu tượng rực rỡ của lẽ sống – một lẽ sống được dệt nên từ sự tận hiến, đức tin kiên định và tình yêu thương vô điều kiện dành cho Giáo hội và nhân loại.
Đức Hồng y Karlic, người từng là một nhân vật quan trọng trong Giáo hội Công giáo Argentina, giờ đây, ở tuổi gần thế kỷ, vẫn là một ngọn lửa không ngừng cháy. Dù đang nằm trên giường bệnh, ông vẫn mang trong mình tinh thần của một người mục tử, một người anh em, và một người con trung thành của Chúa. Ca phẫu thuật cấy máy tạo nhịp tim vào ngày 13 tháng 5 không chỉ là một thử thách về thể chất mà còn là một cơ hội để ông tiếp tục sống và chứng minh rằng tuổi tác hay bệnh tật không thể dập tắt ngọn lửa phục vụ. Khi Đức Giáo hoàng Leo XIV bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc, rằng “cá nhân ngài nợ ngài rất nhiều” và rằng “Giáo hội đã nhận được nhiều sự phục vụ có giá trị từ Hồng y,” những lời ấy như một khúc thánh ca, tôn vinh một cuộc đời đã dành trọn cho sứ vụ thiêng liêng.
Cuộc đời của Đức Hồng y Karlic là một cuốn sách dài, mỗi trang đều ghi dấu những hy sinh thầm lặng và những đóng góp lớn lao. Từ năm 2005, khi ông trở thành thành viên của Dòng Thánh Augustine – nơi Đức Giáo hoàng Leo XIV từng giữ vai trò Bề trên Tổng quyền – ông đã chọn một con đường sống đơn sơ nhưng sâu sắc. Những chuyến đi đến Rome, những ngày lưu lại Nhà dòng của các Cha Augustinô, và những lần trò chuyện với người anh em trong đức tin đã tạo nên một mối dây liên kết đặc biệt, vượt qua thời gian và không gian. Đó là mối dây của tình huynh đệ, của sự đồng hành trong sứ vụ, và của niềm tin chung vào tình yêu của Thiên Chúa.
Khi nghe tin Đức Hồng y trải qua phẫu thuật, Đức Giáo hoàng không ngần ngại nhấc điện thoại, mang theo lời cầu nguyện và sự an ủi đến cho người bạn, người thầy, và người đồng hành của mình. “Giáo hội đang cầu nguyện cho ông, và chính ngài cũng đang làm như vậy,” Đức Giáo hoàng nói, như một lời nhắc nhở rằng trong những giây phút yếu đuối nhất của con người, tình yêu và đức tin luôn là chỗ dựa vững chắc. Lời chào tạm biệt của ngài, giản dị nhưng tràn đầy ý nghĩa – “Chúc ông bình an” – đã để lại trong lòng Đức Hồng y và những người chứng kiến một sự bình an sâu sắc, như một ân sủng từ trời cao.
Lẽ sống của Đức Hồng y Karlic không nằm ở những danh hiệu hay vinh quang mà ông đã đạt được, mà ở sự kiên định trong việc sống cho người khác. Ở tuổi 99, khi nhiều người có lẽ đã chọn nghỉ ngơi, ông vẫn tiếp tục là một chứng nhân sống động của đức tin. Dù không có người thân đến thăm trong những ngày nằm viện, ông không hề cô đơn. Những lời cầu nguyện từ Giáo hội, từ những người biết đến ông, và từ chính Đức Giáo hoàng đã bao bọc ông như một vòng tay ấm áp. Thư ký của ông, bà Haydeé Copati, đã chia sẻ rằng Đức Hồng y đã có một đêm yên bình, như thể những lời cầu nguyện ấy đã hóa thành sức mạnh, giúp ông vượt qua những ngày khó khăn.
Câu chuyện về Đức Hồng y Karlic và cuộc điện thoại từ Đức Giáo hoàng là một lời nhắc nhở rằng lẽ sống không được đo bằng thời gian hay sức khỏe, mà bằng cách chúng ta chọn để yêu thương và phục vụ. Trong thế giới ngày nay, khi nhiều người chạy theo danh vọng và vật chất, hình ảnh một vị hồng y 99 tuổi, vẫn kiên trì sống vì đức tin, là một ngọn đuốc soi sáng. Ông dạy chúng ta rằng mỗi khoảnh khắc, dù là trên giường bệnh hay trong những ngày mạnh khỏe, đều là cơ hội để sống ý nghĩa. Và Đức Giáo hoàng Leo XIV, với sự quan tâm chân thành, đã cho thấy rằng tình yêu thương và sự đồng hành có thể làm nên những phép màu, dù chỉ qua một cuộc gọi ngắn ngủi.
Hành trình của Đức Hồng y Karlic vẫn chưa khép lại. Mỗi nhịp tim của ông, được hỗ trợ bởi máy tạo nhịp, là một lời tuyên xưng rằng cuộc sống là quý giá, rằng đức tin là bất diệt, và rằng tình yêu dành cho Thiên Chúa và con người là ngọn lửa không bao giờ tắt. Trong sự giản dị của một cuộc trò chuyện qua điện thoại, trong sự bình an của những lời cầu nguyện, và trong sự kiên cường của một con người đã dành cả đời mình cho Giáo hội, chúng ta tìm thấy một lẽ sống – một lẽ sống rực rỡ, sâu sắc, và mãi mãi trường tồn.
Lm. Anmai, CSsR tổng hợp