Nhảy đến nội dung

 Hạt Giống Đời Người 

  • T4, 16/07/2025 - 21:40
  • editor

🌿 Hạt Giống Đời Người 🌿

 

(Thắng nhỏ nhờ siêng năng – Thắng vừa nhờ trí tuệ – Thắng lớn nhờ đức hạnh)

 

Người khôn chẳng mộng cao sang,
Mà chăm vun xới việc hàng ngày thôi.
Giọt mồ hôi chẳng rơi chơi,
Là đang tưới nước cho đời đơm hoa.

 

Chớ khinh một sớm dậy ra,
Lặng thầm nhóm bếp, xếp nhà, gánh sương.
Một lần gắng sức đoạn trường,
Là một bước vững trên đường thành nhân.

 

Cái tâm siêng – cái thân gần,
Cái tay hay làm – cái phần bền lâu.
Lười quen thì trí càng sâu,
Chỉ mong gặt hái mà đâu muốn cày.

 

Trí là ngọn gió đêm ngày,
Giúp thuyền ra bể, giúp cây đơm cành.
Người khôn chẳng bước loanh quanh,
Mà lo liệu trước – giữ thành phía sau.

 

Trí là biết nhún khi cao,
Biết lùi một bước – biết trao phần người.
Không ai khôn chỉ vì lời,
Mà do biết chọn điều đời nên theo.

 

Sức người dẫu mạnh bao nhiêu,
Cũng không đủ sức gánh điều trái tim.
Muốn đi cho trọn gió im,
Thì thân phải sáng, thì tim phải lành.

 

Đức là ánh lửa âm thầm,
Không khoe chói sáng, không cầm roi đe.
Nhưng ai đến gần cũng nghe
Một niềm ấm áp chẳng che được hoài.

 

Người hiền chẳng lấy oai tài,
Mà đem nhân hậu đổi vài oan khiên.
Giữ tâm như nước suối hiền,
Không phun cuồng nộ, không phiền ai đau.

 

Xưa kia Con Chúa trên cao,
Không đem phép lạ mà rao quyền mình.
Chỉ bằng ánh mắt chân tình,
Đưa bao tội lỗi quay mình trở lui.

 

Người mà vẹn đức, trọn vui,
Dẫu không giảng thuyết, muôn người cũng theo.
Giữa đời sóng gió gieo neo,
Còn ai vững chí, sống theo điều lành?

 

Thắng nhỏ – nhờ giữ siêng năng,
Ngày qua ngày đó, chính bằng mồ hôi.
Thắng vừa – nhờ trí cao ngời,
Biết đâu dừng lại, biết nơi tiến vào.

 

Thắng to – chẳng phải dương hào,
Mà do đức hạnh chảy vào tim sâu.
Thắng mà giữ được tình nhau,
Mới là chiến thắng dài lâu nhất đời.

 

Phạm Hùng Sơn

(John Pham)

 

Ách Êm Ái, Gánh Nhẹ Nhàng

 

Làm người mang nặng kiếp thân,

Gánh lo, gánh khổ muôn phần đổ dồn.

Cơm áo, gạo tiền sớm hôm,

Bệnh đau, tuổi tác, cô đơn ngập lòng.

 

Nhiều khi còn gánh chất chồng,

Lỗi xưa, tiếc nhớ, mất mong thuở nào.

Ngày mai chưa đến đã sầu,

Bóng tương lai cũng nhuốm màu bất an.

 

Đạo đời lắm lúc gian nan,

Luật như gánh nặng bội phần khó mang.

Pharisêu chất muôn hàng,

Làm dân ngã quỵ, lệ tràn mắt cay.

 

Giữa bao khốn khó trần ai,

Chúa mời tha thiết: “Hãy ngay đến cùng.

Ai đang mỏi mệt tận cùng,

Ta ban nghỉ ngơi, tâm hồn yên vui.”

 

Ách Ta êm ái tuyệt vời,

Gánh Ta nhẹ gánh – bởi Trời yêu thương.

“Hiền lành, khiêm nhượng” dẫn đường,

Học theo Thầy Chí Thánh nương vai mềm.

 

Không vì luật buộc mà thêm,

Nhưng yêu nên gánh trở nên dịu dàng.

Tình yêu làm nặng hóa sang,

Hy sinh thành của lễ vàng dâng trao.

 

Sống yêu thương chẳng tự cao,

Phục vụ trong lặng lẽ nào nề chi.

Giữ răn chẳng bởi sợ gì,

Nhưng là biểu hiện tình si dâng Ngài.

 

Ngẩng đầu ta bước nhẹ vai,

Bởi Ngài cùng vác, cùng khai lối về.

Chẳng đơn độc giữa tràn trề,

Chính Ngài ủi an, chở che đêm ngày.

 

Chúa không hứa mãi tháng ngày

Không gian khổ, chẳng đọa đày xác thân.

Nhưng Ngài hứa giữa gian truân,

Cho ta bình an – ân ban tuyệt vời.

 

Vâng nghe tiếng Chúa gọi mời,

“Đến Ta, hãy học” – trọn đời theo chân.

Sống hiền hậu với tha nhân,

Sống khiêm hạ để được gần bên Cha.

 

Thế gian gió bụi phong ba,

Ai mang gánh nặng, xin qua bên Người.

Nguyện xin gắn bó suốt đời,

Ách yêu – gánh mến – nên lời dâng lên.

 

Phạm Hùng Sơn

(John Pham)

 

Danh mục: