Nhảy đến nội dung

Sứ mạng từ đỉnh núi

SỨ MẠNG TỪ ĐỈNH NÚI: LỜI CẦU NGUYỆN, SỰ CHỌN LỰA VÀ NĂNG LỰC CHỮA LÀNH CỦA CHÚA GIÊ-SU

Hôm nay, chúng ta cùng nhau suy niệm về một đoạn Tin Mừng đầy ý nghĩa từ sách Tin Mừng theo thánh Luca, chương 6, từ câu 12 đến 19. Đoạn văn này không chỉ kể lại một sự kiện lịch sử trong cuộc đời Chúa Giê-su, mà còn mở ra cho chúng ta những chân lý sâu sắc về đời sống đức tin, về lời cầu nguyện, về sứ mạng tông đồ và về sức mạnh chữa lành từ Thiên Chúa. Chúng ta hãy cùng nhau khám phá, để qua đó, mỗi người chúng ta có thể áp dụng vào cuộc sống hàng ngày, trong thế giới đầy hỗn loạn và thử thách của ngày hôm nay.

Trong những ngày ấy, Đức Giê-su đi ra núi cầu nguyện, và Người đã thức suốt đêm cầu nguyện cùng Thiên Chúa (Lc 6:12). Hình ảnh Chúa Giê-su lên núi cầu nguyện là một biểu tượng mạnh mẽ. Núi, trong Kinh Thánh, thường là nơi gặp gỡ Thiên Chúa, nơi con người tách biệt khỏi thế gian để lắng nghe tiếng Chúa. Chúng ta nhớ đến Mô-sê trên núi Si-nai nhận lãnh lề luật, hay Ê-li-a trên núi Ca-mê-lơ đối mặt với các tiên tri Ba-an. Chúa Giê-su, Con Thiên Chúa, cũng chọn núi làm nơi cầu nguyện, và không phải cầu nguyện ngắn ngủi, mà là suốt đêm.

Tại sao Chúa Giê-su lại cầu nguyện suốt đêm? Người là Thiên Chúa, sao lại cần cầu nguyện? Đây là một mầu nhiệm sâu sắc. Chúa Giê-su, trong thân phận con người, dạy chúng ta rằng cầu nguyện không phải là một nghi thức, mà là sự kết hiệp sâu xa với Chúa Cha. Người cầu nguyện để tìm kiếm ý Chúa, để chuẩn bị cho một quyết định quan trọng: chọn lựa các Tông Đồ. Trong thế giới hiện đại, chúng ta thường đưa ra quyết định dựa trên lý trí, kinh nghiệm hay ý kiến đám đông. Nhưng Chúa Giê-su dạy chúng ta rằng, mọi quyết định lớn lao phải bắt nguồn từ lời cầu nguyện. Hãy tưởng tượng, nếu chúng ta dành thời gian cầu nguyện trước khi chọn nghề nghiệp, trước khi kết hôn, trước khi giáo dục con cái – cuộc đời chúng ta sẽ khác biệt biết bao!

Lời cầu nguyện suốt đêm của Chúa Giê-su cũng nhắc nhở chúng ta về sự hy sinh. Thức trắng đêm không phải là chuyện dễ dàng. Trong xã hội bận rộn ngày nay, nơi giấc ngủ là thứ xa xỉ, chúng ta thường bỏ qua lời cầu nguyện. Nhưng Chúa dạy chúng ta rằng, cầu nguyện đòi hỏi kỷ luật, đòi hỏi từ bỏ. Thánh I-nha-xiô Loyola từng nói: "Cầu nguyện là nâng tâm hồn lên với Chúa." Và qua lời cầu nguyện ấy, Chúa Giê-su nhận được sức mạnh để thực hiện sứ mạng.

Đến sáng, Người kêu các môn đệ lại, chọn lấy mười hai ông và gọi là Tông Đồ (Lc 6:13). Sau đêm cầu nguyện, Chúa Giê-su hành động. Người chọn 12 người từ đám đông môn đệ. Con số 12 không phải ngẫu nhiên; nó gợi nhớ đến 12 chi tộc Ít-ra-en, biểu tượng cho dân Chúa mới. Chúa Giê-su đang xây dựng một cộng đoàn mới, một Giáo Hội sẽ lan tỏa Tin Mừng đến muôn dân.

Hãy nhìn vào danh sách các Tông Đồ: Si-môn mà Người gọi là Phê-rô, An-rê anh của ông; Gia-cô-bê, Gio-an, Phi-líp-phê, Ba-tô-lô-mê-ô, Mát-thêu, Tô-ma, Gia-cô-bê con ông An-phê, Si-môn biệt danh là Nhiệt Thành, Giu-đa con ông Gia-cô-bê, và Giu-đa Ít-ca-ri-ốt, người đã trở thành kẻ phản bội (Lc 6:14-16). Đây là một nhóm người đa dạng: ngư dân như Phê-rô và An-rê, người thu thuế như Mát-thêu – bị xã hội khinh miệt, người nhiệt thành như Si-môn có lẽ thuộc phe chống Rô-ma, và thậm chí một kẻ phản bội như Giu-đa Ít-ca-ri-ốt.

Sự chọn lựa này dạy chúng ta điều gì? Chúa không chọn những người hoàn hảo, mà chọn những người bình thường, thậm chí yếu đuối. Phê-rô sẽ chối Chúa ba lần, Tô-ma nghi ngờ, Giu-đa phản bội. Nhưng Chúa nhìn thấy tiềm năng trong họ. Trong đời sống Kitô hữu hôm nay, chúng ta thường tự ti vì quá khứ, vì tội lỗi. Nhưng Chúa Giê-su dạy rằng, Người có thể biến đổi chúng ta từ bình thường thành phi thường. Hãy nghĩ đến Mát-thêu, từ một kẻ thu thuế tham lam trở thành người viết Tin Mừng. Hay Gio-an, từ "con trai sấm sét" trở thành tông đồ tình yêu.

Hơn nữa, sự chọn lựa này nhấn mạnh vào cộng đoàn. Các Tông Đồ không phải là những cá nhân riêng lẻ, mà là một nhóm. Giáo Hội là một thân thể, nơi mỗi thành viên có vai trò. Trong thời đại cá nhân chủ nghĩa, chúng ta cần nhớ rằng đức tin không phải là chuyện riêng tư, mà là sống trong cộng đoàn, hỗ trợ lẫn nhau.

Đức Giê-su đi xuống cùng với các ông, Người dừng lại ở một chỗ đất bằng (Lc 6:17). Sau khi chọn Tông Đồ trên núi, Chúa Giê-su đi xuống đồng bằng. Đây là một chuyển động biểu tượng: từ nơi cao sang nơi thấp, từ cầu nguyện sang hành động, từ cô tịch sang đám đông. Chúa không ở lại trên núi để tận hưởng sự kết hiệp với Chúa Cha, mà đi xuống để phục vụ dân chúng.

Tại đó, đông đảo môn đệ của Người, và đoàn lũ dân chúng từ khắp miền Giu-đê, Giê-ru-sa-lem cũng như từ miền duyên hải Tia và Xi-đôn đến để nghe Người giảng và để được chữa lành bệnh tật (Lc 6:17-18). Đám đông đến từ mọi nơi, không chỉ người Do Thái mà cả dân ngoại từ Tia và Xi-đôn. Tin Mừng là cho mọi người, không phân biệt dân tộc, giai cấp. Trong thế giới phân hóa ngày nay, với xung đột sắc tộc, tôn giáo, đoạn văn này nhắc nhở chúng ta rằng Chúa Giê-su đến để đoàn kết muôn dân.

Những kẻ bị các thần ô uế quấy nhiễu cũng được chữa lành. Tất cả đám đông tìm cách sờ vào Người, vì có một năng lực tự nơi Người phát ra, chữa lành hết mọi người (Lc 6:18-19). Chúa Giê-su không chỉ giảng dạy mà còn chữa lành. Năng lực từ Người phát ra – dynamis trong tiếng Hy Lạp, nghĩa là sức mạnh thần linh. Đây không phải là phép lạ tùy tiện, mà là dấu chỉ của Nước Thiên Chúa đang đến. Bệnh tật, quỷ dữ đại diện cho sự dữ, và Chúa chiến thắng chúng.

Áp dụng vào đời sống: Chúng ta, những Kitô hữu, cũng được kêu gọi đi xuống từ "núi" của lời cầu nguyện để phục vụ anh em. Trong đại dịch, trong nghèo đói, trong cô đơn, chúng ta có thể là bàn tay chữa lành của Chúa qua việc bác ái, lắng nghe, hỗ trợ.

Bây giờ, chúng ta hãy đào sâu hơn vào ý nghĩa của đoạn Tin Mừng này. Trước hết, về lời cầu nguyện: Trong một thế giới bị chi phối bởi công nghệ, nơi mọi người luôn bận rộn với điện thoại, mạng xã hội, chúng ta cần học theo Chúa Giê-su: dành thời gian riêng tư với Chúa. Hãy thử thức dậy sớm hơn 30 phút để cầu nguyện, hoặc dành một đêm cầu nguyện cho một quyết định quan trọng. Lời cầu nguyện không thay đổi Chúa, nhưng thay đổi chúng ta, giúp chúng ta nhận ra ý Chúa.

Thứ hai, về sự chọn lựa: Chúa chọn chúng ta không phải vì chúng ta xứng đáng, mà vì tình yêu. Thánh Phao-lô nói: "Thiên Chúa đã chọn những gì thế gian cho là điên rồ để hạ nhục những kẻ khôn ngoan" (1 Cr 1:27). Nếu bạn cảm thấy mình yếu đuối, hãy nhớ rằng Chúa có thể dùng bạn để làm việc lớn lao. Trong Giáo Hội, mỗi người chúng ta là tông đồ, được sai đi loan báo Tin Mừng qua công việc hàng ngày.

Thứ ba, về chữa lành: Chúa Giê-su chữa lành hết mọi người. Trong thời đại y học hiện đại, chúng ta vẫn cần phép lạ tâm linh. Bệnh tật không chỉ thể xác mà còn tinh thần: trầm cảm, nghiện ngập, hận thù. Hãy đến với Chúa qua Bí tích, qua Lời Chúa, để được chữa lành. Và chúng ta cũng được kêu gọi trở thành dụng cụ chữa lành cho người khác.

Hãy suy nghĩ về Giu-đa Ít-ca-ri-ốt. Ông được chọn, nhưng lại phản bội. Điều này nhắc nhở chúng ta về tự do con người. Chúa chọn chúng ta, nhưng chúng ta phải đáp lại bằng lòng trung thành. Trong cuộc sống, có những lúc chúng ta như Giu-đa, bán Chúa vì tiền bạc, danh vọng. Nhưng Chúa luôn chờ đợi chúng ta trở về, như Phê-rô đã làm sau khi chối Thầy.

Để minh họa, hãy nghĩ đến cuộc đời của thánh Phan-xi-cô A-xi-si. Ông cũng có một đêm cầu nguyện trên núi, và sau đó từ bỏ mọi sự để theo Chúa, xây dựng một cộng đoàn mới. Hay trong lịch sử hiện đại, Mẹ Tê-rê-sa Calcutta, sau những giờ cầu nguyện, đi xuống đường phố Calcutta để chữa lành cho người nghèo. Những tấm gương này cho thấy đoạn Tin Mừng không phải là chuyện xưa cũ, mà là lời mời gọi sống động.

Trong gia đình, cha mẹ có thể áp dụng bằng cách cầu nguyện trước khi giáo dục con cái, chọn lựa những giá trị tốt đẹp để truyền lại. Trong công việc, trước một dự án lớn, hãy cầu nguyện để Chúa hướng dẫn. Trong xã hội, hãy trở thành những tông đồ chữa lành bằng cách chống lại bất công, giúp đỡ người tị nạn, bảo vệ môi trường – vì tất cả đều là tạo vật của Chúa.

Năng lực tự nơi Người phát ra (Lc 6:19). Đây là một câu đầy sức mạnh. Năng lực ấy là Thánh Thần, là tình yêu Thiên Chúa. Trong Bí tích Thánh Thể, chúng ta cũng chạm đến Chúa, nhận lãnh năng lực ấy. Hãy để năng lực Chúa chảy qua chúng ta, biến chúng ta thành chứng nhân.

Nhưng năng lực ấy không phải để tự mãn. Chúa Giê-su đi xuống đồng bằng, giữa đám đông hỗn loạn. Chúng ta cũng phải ra khỏi "vùng an toàn" của nhà thờ để đến với thế gian. Trong thời đại đức tin bị thách thức, chúng ta cần can đảm loan báo Tin Mừng.

Đoạn Tin Mừng này thách thức chúng ta: Bạn có dành thời gian cầu nguyện không? Bạn có nhận ra Chúa đang chọn bạn cho sứ mạng nào? Bạn có sẵn sàng đi xuống phục vụ không? Đừng sợ hãi, vì Chúa ở với chúng ta.

Lời mời gọi: Hãy bắt đầu từ hôm nay. Dành một giờ cầu nguyện mỗi tuần. Tham gia một nhóm tông đồ trong giáo xứ. Giúp đỡ một người đang đau khổ. Qua đó, bạn sẽ trải nghiệm năng lực chữa lành của Chúa.

Đoạn văn này nằm trước Bài Giảng Trên Núi trong Luca, nơi Chúa dạy Bát Phúc. Sau khi chọn Tông Đồ và chữa lành, Người giảng dạy. Điều này cho thấy cấu trúc: cầu nguyện – chọn lựa – phục vụ – giảng dạy. Đó là mô hình cho đời sống Kitô hữu.

So sánh với các Tin Mừng khác: Trong Mát-thêu và Mác-cô, danh sách Tông Đồ tương tự, nhưng Luca nhấn mạnh lời cầu nguyện, phù hợp với chủ đề cầu nguyện trong Tin Mừng của ông (như dụ ngôn người góa phụ, lời cầu nguyện của Chúa trên thập giá).

 

Kính thưa anh chị em, đoạn Tin Mừng hôm nay mời gọi chúng ta lên núi cầu nguyện, chọn lựa theo ý Chúa, và đi xuống phục vụ. Hãy để Chúa biến đổi chúng ta thành những tông đồ của thời đại mới. Xin Chúa ban ơn để chúng ta sống đoạn Tin Mừng này.

Lạy Chúa Giê-su, xin dạy chúng con cầu nguyện như Chúa, chọn lựa như Chúa, và chữa lành như Chúa. Amen.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: