Nhảy đến nội dung

Phân định cả đời - Sống giữa đời phù vân

Phân định cả đời

Điều tôi thích; người ghét.

Tài tôi có; người ganh.

Tội tôi quên; người nhớ.

Việc tôi làm; người chơi.

Phim tôi sợ; người mê.

Món tôi ưa; người chán.

Sách tôi khen; người chê.

Chuyện tôi chê; người chuộng.

Khi tôi tươi; người héo.

Lúc tôi buồn; người vui.

Điều tôi than; người thích.

Điều tôi trọng; người khinh.

Tôi hài lòng; người đau.

Tôi tươi cười; người khóc.

Tôi khóc lóc; người cười.

Điều tôi tin; người ngờ.

Việc tôi chắc; người nghi….

Thế nên phải phân định

Lành-dữ, đúng hoặc sai

Để khỏi phải tiếc nuối

Đánh mất cả đời người.

Lm. Xuân Hy Vọng

 

 

Sống giữa đời phù vân

Phù vân quả là phù vân

Hư không vẫn mãi gian truân ngày nào!

Lợi lộc, vất vả, gian lao

Thế hệ tiếp nối, cường hào chuyển lay

Trái đất chu kỳ cứ quay

Ánh dương ló rạng, gió xoay thổi về.

Con người lo toan trăm bề

Mắt vừa hé mở, mải mê thế trần.

Cuộc đời chẳng mấy đôi lần

Chết rồi sống lại, muôn phần thưởng trao?

Chưa kịp chợp mắt hôm nào

Nhìn qua ngoảnh lại, bước vào ngàn thu.

Chẳng ai lo nghĩ trùng tu

Ghi công trạm trổ mã mồ bạc vôi.

Thứ đã cong, sao luyện tôi (‘tôi luyện’),

Cái gì đã thiếu, trao đổi làm sao?

Điên rồ, khờ dại ôi chao

Lo toan tạm bợ, bay vèo sức thiêng

Tiền bạc, của cải mua tiên

Nhưng chẳng thể vào lạc viên Nước Trời.

Nhìn sâu thăm thẳm khôn ngơi

Chớ lo thế sự, mất đời huyền siêu.

Lm. Xuân Hy Vọng

Tác giả: