Chầu Thánh Thể
Thứ sáu 03/04/2026
TÔI ĐÃ THẤY CHÚA
MỞ ĐẦU VÀO GIỜ CHẦU THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con sấp mình trước Tình Yêu Vô Biên của Chúa. Giờ đây, tâm hồn chúng con khao khát được chiêm ngắm và ở lại bên Chúa. Chúng con cùng với Đức Trinh Nữ Maria, Mẹ Hội Thánh, với toàn thể các Thiên Thần và các Thánh, hiệp dâng lời tôn vinh, thờ lạy và tạ ơn. Xin Chúa thương xót mở lòng mở trí chúng con, để chúng con cảm nghiệm được sự hiện diện sống động của Chúa trong bí tích tình yêu này, và để mỗi giây phút chầu bái trở nên một cuộc gặp gỡ thân tình, riêng tư với Chúa, Đấng đã hiến mình trọn vẹn vì chúng con.
Lạy Chúa, chúng con đến đây không phải vì những lời hoa mỹ hay những lễ nghi trống rỗng, mà vì một nỗi nhớ mong sâu thẳm. Chúng con khao khát được lắng nghe tiếng Chúa, được giãi bày những gánh nặng, những nỗi niềm, những niềm vui và cả những giọt nước mắt. Cuộc đời chúng con là một cuộc hành trình dài, có lúc vinh quang, có lúc thất bại; có lúc tin tưởng, có lúc hoài nghi. Hôm nay, chúng con muốn đặt tất cả những gì là chúng con dưới chân Chúa, để được Chúa chữa lành, được Chúa nâng đỡ, và được Chúa ban thêm sức mạnh cho hành trình đức tin còn nhiều chông gai phía trước. Xin Chúa thương xót và thanh tẩy tâm hồn chúng con khỏi những vẩn đục của thế gian, để chúng con xứng đáng đứng trước Thánh Nhan Chúa. Amen.
CẦU NGUYỆN TRƯỚC THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, con sấp mình trước bàn thờ, nơi Chúa đang ngự trị. Con tin thật Chúa đang hiện diện sống động, bằng cả Thần Linh và nhân tính, bằng cả Thịt và Máu Chúa. Tình yêu vô biên của Chúa đã biến đổi tấm bánh đơn sơ thành chính Thân Mình Chúa, để ở lại với chúng con, để trở nên nguồn lương thực nuôi sống linh hồn chúng con trên đường lữ thứ. Con không thể nào hiểu hết được mầu nhiệm tình yêu vĩ đại này, một tình yêu đã chấp nhận hạ mình, ẩn mình trong hình bánh mỏng manh, để con người tội lỗi như con có thể đến gần. Chúa đã tự nguyện trở nên "tù nhân" của nhà tạm, để đêm ngày chờ đợi chúng con, để mỗi khi chúng con cần, Chúa đều ở đó.
Lạy Chúa, con đến đây để thinh lặng trước tình yêu đó. Cuộc sống xô bồ, ồn ào của thế gian đã làm con mệt mỏi. Đôi khi, con lạc lối trong những lo toan, những toan tính tầm thường. Con đã để những bóng tối của tội lỗi che phủ, làm lu mờ ánh sáng đức tin. Giờ đây, trước Thánh Thể, con như một người lữ khách kiệt sức tìm thấy suối nguồn mát dịu. Con xin dâng lên Chúa tất cả những gánh nặng của con, những lỗi lầm con đã phạm, những thiếu sót con đã gây ra. Con dâng lên Chúa cả những nỗi đau, những mất mát, những thất vọng mà con đang gánh chịu. Xin Chúa dùng ánh sáng Tình Yêu mà soi chiếu, dùng lòng thương xót mà chữa lành.
Xin cho con cảm nhận được sự ấm áp của tình yêu Chúa, như bà Ma-ri-a Ma-đà-la đã cảm nhận được hơi ấm của sự sống mới khi bà gặp Chúa phục sinh. Xin cho con được lắng nghe tiếng Chúa gọi tên con, để con có thể thốt lên như bà Ma-ri-a: "Thầy ơi!". Con muốn tình yêu của Chúa thấm vào từng tế bào, từng nhịp đập của trái tim con. Xin Chúa biến đổi con, uốn nắn con, để con trở nên giống Chúa hơn. Xin cho con biết sống khiêm nhường, quảng đại, biết tha thứ và yêu thương như Chúa đã yêu thương. Con xin dâng lên Chúa lời tạ ơn chân thành vì tất cả những hồng ân Chúa đã ban, và con phó thác trọn vẹn cuộc đời con trong vòng tay nhân từ của Chúa. Amen.
LỜI CHÚA Ga 20, 11-18
Bà Ma-ri-a Ma-đà-la thì đứng ở ngoài, gần mộ, mà khóc. Bà vừa khóc vừa cúi xuống nhìn vào trong mộ, thì thấy hai thiên thần mặc áo trắng ngồi ở nơi đã đặt thi thể Đức Giê-su, một vị ở phía đầu, một vị ở phía chân. Thiên thần hỏi bà: “Này bà, sao bà khóc?” Bà đáp: “Người ta đã lấy mất Chúa của tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!” Nói xong, bà quay lại và thấy Đức Giê-su đứng đó, nhưng bà không biết là Đức Giê-su. Đức Giê-su nói với bà: “Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?” Bà Ma-ri-a nghĩ là người làm vườn, liền thưa: “Thưa ông, nếu quả thật ông đã đem Người đi, thì xin nói cho tôi biết ông để Người ở đâu, tôi sẽ đem Người về.” Đức Giê-su gọi bà: “Ma-ri-a!” Bà quay lại và nói với Người bằng tiếng Hípri: “Ráp-bu-ni!” (nghĩa là: “Thưa Thầy!”). Đức Giê-su bảo: “Thôi đừng giữ Thầy lại, vì Thầy chưa về cùng Chúa Cha. Nhưng hãy đi gặp anh em Thầy và nói với họ: ‘Thầy lên cùng Cha của Thầy, cũng là Cha của anh em, lên cùng Thiên Chúa của Thầy, cũng là Thiên Chúa của anh em.’” Bà Ma-ri-a Ma-đà-la đi báo cho các môn đệ: “Tôi đã thấy Chúa!”, và bà kể lại những điều Người đã nói với bà.
SUY NIỆM LỜI CHÚA
ĐỨNG NGOÀI MỘ MÀ KHÓC
Trong những khoảnh khắc đầu tiên của buổi sáng Phục Sinh, khi mọi người còn đang chìm trong sự hoang mang, sợ hãi, thậm chí là tuyệt vọng, thì một người phụ nữ đã đứng đó, ngoài cửa mộ, lòng tràn đầy đau khổ và những giọt nước mắt không ngừng tuôn rơi. Đó là bà Ma-ri-a Ma-đà-la. Bà đã theo Chúa Giêsu trong suốt những năm tháng rao giảng, được Người chữa lành, và giờ đây, tình yêu trung tín của bà đã đưa bà đến nơi cuối cùng của Người: ngôi mộ. Bà không đến để tìm một sự sống mới, mà chỉ để chăm sóc cho thi hài của người Thầy mà bà yêu mến. Niềm hy vọng của bà đã chết, tình yêu của bà chỉ còn là một tình yêu hoài niệm, đau khổ. Bà không thể rời đi. Bà đứng đó, khóc. Nước mắt của bà không chỉ là nỗi đau của một người bị mất mát, mà còn là nỗi đau của một tình yêu không còn điểm tựa. Bà nghĩ rằng sự hiện diện cuối cùng của Chúa đã bị đánh cắp. Nỗi sợ hãi đã biến thành sự giận dữ, sự mất mát đã trở nên tuyệt vọng. Bà không thể nhìn thấy những điều kỳ diệu đang diễn ra. Khi các thiên thần hiện ra, bà vẫn chỉ tập trung vào nỗi đau của mình, vào câu hỏi: “Người ta đã lấy mất Chúa của tôi rồi, và tôi không biết họ để Người ở đâu!”. Tâm hồn bà bị che lấp bởi những đám mây u ám của nỗi buồn.
KHÔNG NHẬN RA CHÚA TRONG BÓNG TỐI CỦA NỖI ĐAU
Đức Giêsu đã hiện ra. Người đứng ngay trước mặt bà. Thế nhưng, Ma-ri-a không nhận ra Người. Ánh sáng Phục Sinh đã chiếu rọi, nhưng bà vẫn chìm trong bóng tối của những giọt nước mắt. Đây là một thực tế đau lòng mà mỗi người chúng ta đều có thể trải qua. Đôi khi, trong những giờ phút tuyệt vọng, đau khổ, chúng ta chỉ nhìn thấy nỗi đau của chính mình mà không nhận ra sự hiện diện của Chúa. Chúng ta tìm kiếm một Chúa Giêsu đã chết, một Chúa Giêsu của quá khứ, của những ký ức, chứ không phải một Chúa Giêsu sống động, đang hiện diện ở đây và bây giờ. Chúng ta than thở: “Chúa ơi, Người ở đâu? Con tìm Người mãi mà không thấy!”. Chúng ta đang tìm kiếm Chúa theo cách của chúng ta, theo những hình ảnh quen thuộc của chúng ta, nhưng lại không nhận ra Chúa đang hiện diện trong những cách thức bất ngờ, trong những khoảnh khắc nhỏ bé, trong những người xung quanh chúng ta.
Ma-ri-a đã nhầm Chúa là người làm vườn. Đây không chỉ là một sai lầm đơn thuần. Đó là một sự thật tâm linh sâu sắc. Trong nỗi đau, chúng ta thường nhìn thấy những hình ảnh méo mó của Thiên Chúa. Chúng ta nghĩ rằng Thiên Chúa chỉ là một người canh gác, một người làm vườn, một người chỉ quan tâm đến những điều thuộc về trần thế, chứ không phải là Đấng Cứu Độ quyền năng. Chúng ta giới hạn Chúa trong những suy nghĩ chật hẹp của mình. Nhưng Chúa Giêsu vẫn kiên nhẫn. Người vẫn đứng đó, chờ đợi, và đặt câu hỏi: “Này bà, sao bà khóc? Bà tìm ai?”. Đây không phải là một câu hỏi để tìm kiếm thông tin, mà là một câu hỏi để thức tỉnh tâm hồn. Chúa muốn Ma-ri-a nhìn sâu vào nỗi đau của mình, để nhận ra rằng người mà bà đang tìm kiếm không phải là một xác chết, mà là một sự sống.
TIẾNG GỌI THỨC TỈNH
Và rồi, phép lạ đã xảy ra. Một phép lạ không cần phải làm rung chuyển trời đất hay làm nổ tung ngôi mộ. Đó là một phép lạ của một tiếng nói, một tiếng nói thân thương, trìu mến. "Ma-ri-a!". Chỉ một từ. Chỉ một tiếng gọi. Thế nhưng, tiếng gọi ấy đã xuyên thấu màn sương của nỗi đau, xuyên qua bức tường của sự tuyệt vọng, và chạm đến tận cùng trái tim của bà. Tiếng gọi ấy không phải là tiếng của người làm vườn, không phải tiếng của một người lạ. Đó là tiếng gọi của Đấng mà bà đã yêu mến, đã lắng nghe, đã đi theo. Đó là tiếng gọi của tình yêu.
Ngay lập tức, Ma-ri-a nhận ra Người. Nỗi đau tan biến, nước mắt ngừng rơi, và thay vào đó là một niềm vui khôn tả. Bà không thể kìm nén cảm xúc của mình. Bà thốt lên “Ráp-bu-ni!” – “Thưa Thầy!”. Đây là lời đáp trả của một tâm hồn đã tìm thấy lại niềm tin, đã tìm thấy lại tình yêu. Bà không còn là một người phụ nữ tuyệt vọng đứng khóc ngoài mộ nữa, mà là một môn đệ đã gặp gỡ Chúa phục sinh.
Trong cuộc sống của chúng ta, có biết bao lần chúng ta cũng đang đứng khóc trước những "ngôi mộ" của cuộc đời mình: ngôi mộ của những ước mơ tan vỡ, ngôi mộ của những mối quan hệ đổ vỡ, ngôi mộ của những thất bại, những bệnh tật. Chúng ta cũng có thể không nhận ra Chúa đang đứng ngay cạnh chúng ta. Chúng ta than vãn, chúng ta oán trách, chúng ta tìm kiếm một sự giải thoát, nhưng chúng ta lại không lắng nghe tiếng Chúa gọi tên mình. Tiếng gọi của Chúa có thể rất nhỏ bé, rất thầm lặng, nhưng đó là tiếng gọi của tình yêu. Đó có thể là một lời an ủi từ một người bạn, một câu nói trong Kinh Thánh, một bài hát đạo, hay một khoảnh khắc tĩnh lặng trong khi cầu nguyện. Vấn đề là chúng ta có sẵn sàng lắng nghe và nhận ra tiếng Chúa hay không.
TRỞ THÀNH NGƯỜI LOAN BÁO TIN VUI
Gặp gỡ Chúa phục sinh không chỉ là một trải nghiệm cá nhân. Đó là một sứ mạng. Khi Chúa nói với Ma-ri-a: “Thôi đừng giữ Thầy lại… hãy đi gặp anh em Thầy và nói với họ…”, Chúa đã biến bà từ một người khóc lóc thành một người loan báo Tin Mừng. Từ một người phụ nữ tuyệt vọng đứng ngoài mộ, bà trở thành tông đồ của các tông đồ. Sứ mạng của bà là đi nói cho mọi người biết rằng Chúa đã sống lại.
Niềm vui khi được gặp gỡ Chúa không thể nào giữ lại cho riêng mình. Nó phải được chia sẻ. Cuộc đời của người Kitô hữu là một cuộc đời được sai đi. Chúng ta được mời gọi để trở thành Ma-ri-a Ma-đà-la của thời đại này. Chúng ta được mời gọi để đi ra, để loan báo cho những người đang tuyệt vọng, đang đau khổ, đang tìm kiếm một hy vọng, rằng Chúa đã sống lại. Chúng ta được mời gọi để kể lại những gì Chúa đã làm trong cuộc đời chúng ta: “Tôi đã thấy Chúa!”.
Kể từ khi gặp gỡ Chúa, Ma-ri-a Ma-đà-la đã hoàn toàn thay đổi. Bà không còn là người phụ nữ chỉ biết khóc nữa. Bà đã trở thành một chứng nhân sống động của sự Phục Sinh. Cuộc gặp gỡ với Chúa đã biến nỗi đau của bà thành niềm vui, sự tuyệt vọng của bà thành hy vọng, và sự mất mát của bà thành một sứ mạng.
Lạy Chúa, xin cho chúng con cũng biết lắng nghe tiếng Chúa gọi tên chúng con trong những giờ phút đen tối của cuộc đời. Xin cho chúng con biết nhận ra Chúa đang hiện diện ngay cả trong những điều bình thường, những điều mà chúng con dễ lầm tưởng. Xin cho chúng con được biến đổi, để từ những người chìm trong nỗi buồn, chúng con trở thành những người loan báo Tin Mừng Phục Sinh, với niềm vui và lòng nhiệt thành của bà Ma-ri-a Ma-đà-la. Amen.
LỜI CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu, chúng con sấp mình trước Thánh Thể, nơi Chúa đang ngự trị. Xin Chúa cho chúng con được học hỏi từ tâm tình của bà Ma-ri-a Ma-đà-la. Xin cho chúng con biết trân trọng và khao khát sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống của chúng con. Xin cho chúng con, dù trong những lúc đau khổ hay hoạn nạn, vẫn luôn biết tìm kiếm và nhận ra tiếng Chúa đang gọi tên chúng con. Xin cho chúng con, khi đã cảm nghiệm được tình yêu và sự sống lại của Chúa, biết mạnh dạn lên đường, trở thành chứng nhân sống động của Chúa, và loan báo Tin Mừng Phục Sinh cho muôn người. Chúng con cầu xin, nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
LỜI CẦU NGUYỆN
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, chúng con xin dâng lên Chúa lời nguyện tha thiết này, xin cho chúng con biết nhận ra Chúa, Đấng luôn ở gần bên chúng con trong những lúc chúng con tưởng chừng như Chúa đã bỏ rơi. Xin cho chúng con có được đức tin mạnh mẽ như bà Ma-ri-a Ma-đà-la, để dù trong những bóng tối của tuyệt vọng, chúng con vẫn tin rằng Chúa không ngừng yêu thương và hiện diện.
Lạy Chúa, chúng con cầu xin cho những ai đang phải gánh chịu những nỗi đau khổ về thể xác và tinh thần, những người đang cảm thấy cô đơn, bị bỏ rơi, và đang đứng khóc trước "ngôi mộ" của cuộc đời họ. Xin Chúa mở mắt đức tin cho họ, để họ cũng có thể nhận ra Chúa đang ở gần bên, đang chờ đợi họ quay lại, và đang thì thầm gọi tên họ. Xin cho họ cảm nghiệm được niềm vui Phục Sinh, để nỗi đau của họ được biến thành hy vọng.
Lạy Chúa, xin cho chúng con có được lòng nhiệt thành của bà Ma-ri-a Ma-đà-la, để sau khi gặp gỡ Chúa, chúng con không giữ lại niềm vui đó cho riêng mình, mà biết hăng hái ra đi loan báo Tin Mừng Phục Sinh. Xin cho chúng con trở thành những chứng nhân sống động của Chúa trong cuộc sống hằng ngày, qua lời nói, hành động và tình yêu thương, để mọi người cũng có thể thốt lên rằng: "Tôi đã thấy Chúa!".
Lạy Chúa, xin cho các Kitô hữu trên toàn thế giới, đặc biệt là những người đang bị bách hại vì đức tin, được ơn can đảm và sức mạnh. Xin cho họ luôn ý thức rằng họ là một phần của thân thể mầu nhiệm Chúa, và dù trong những giờ phút đen tối nhất, họ vẫn không đơn độc. Xin cho họ nhận ra Chúa đang hiện diện trong mỗi thánh lễ, mỗi giờ chầu, để họ được tiếp thêm sức mạnh, kiên vững trong đức tin và trung thành với Chúa đến cùng. Chúng con cầu xin nhờ Đức Kitô, Chúa chúng con. Amen.
LỜI NGUYỆN KẾT THÚC GIỜ CHẦU THÁNH THỂ
Lạy Chúa Giêsu Thánh Thể, giờ chầu của chúng con đã kết thúc, nhưng sự hiện diện của Chúa trong tâm hồn chúng con vẫn mãi mãi sống động. Xin Chúa tiếp tục ở lại với chúng con, cùng đồng hành với chúng con trên mọi nẻo đường của cuộc sống. Xin cho chúng con luôn mang theo niềm vui Phục Sinh, lòng nhiệt thành của Ma-ri-a Ma-đà-la, và sứ mạng loan báo Tin Mừng của Chúa.
Chúng con xin tạ ơn Chúa vì đã ban cho chúng con những giây phút thiêng liêng để được chiêm ngắm và hiệp thông với Chúa. Xin cho lời cầu nguyện của chúng con được Chúa chấp nhận, và xin Chúa ban cho chúng con ơn bình an, sức khỏe, và sự kiên vững trong đức tin. Xin cho chúng con luôn biết sống theo Lời Chúa, để cuộc đời chúng con trở thành một bài ca tạ ơn dâng lên Thiên Chúa Ba Ngôi.
Và giờ đây, chúng con xin dâng lên Chúa tất cả những ai đang đau khổ, bệnh tật, những người đang cần đến lòng thương xót của Chúa. Xin Chúa thương xót và chữa lành họ. Chúng con xin phó dâng tất cả những dự định, những ước nguyện của chúng con trong tay Chúa. Xin Chúa thương nhậm lời và biến đổi mọi sự theo thánh ý của Chúa. Amen.