Tổng Giám đốc Caritas Ukraine chia sẻ tình yêu thương, đoàn kết và Dilexi Te
Tổng Giám đốc Caritas Ukraine chia sẻ tình yêu thương, đoàn kết và Dilexi Te
Các thành viên Hội đồng Đại diện của Caritas Quốc tế, tổ chức từ thiện của Giáo hội Công giáo, đã yết kiến Đức Đức Thánh Cha Leo tại Vatican hôm thứ Sáu.
Trong số đó có Tetiana Stawnych, người đứng đầu Caritas Ukraine, và là một công dân Hoa Kỳ đã quyết định chuyển đến quốc gia này khi đã trưởng thành.
Stawnych đã nói chuyện với Svitlana Dukhovych của Vatican News về câu chuyện cá nhân của bà và công việc của Caritas trên tuyến đầu Ukraine. Sau đây là nội dung cuộc phỏng vấn.
Vatican News: Ấn tượng của bà về cuộc yết kiến của Caritas Quốc tế với Đức Thánh Cha Leo là gì?
Tetiana Stawnych: Cuộc yết kiến Đức Thánh Cha Leo là một khoảnh khắc xúc động đối với tất cả chúng tôi, bởi vì đó là lần đầu tiên chúng tôi diện kiến Đức tân Giáo hoàng.
Tôi nghĩ có hai khía cạnh đặc biệt trong cuộc yết kiến đó. Một là cảm giác cộng đồng, rằng chúng ta thuộc về nhau, thuộc về một điều gì đó lớn lao hơn tổng thể những thành phầ của chúng ta, và thậm chí còn lớn lao hơn cả Caritas - chúng ta thuộc về cộng đồng Công giáo rộng lớn hơn, một nơi mạnh mẽ để sống, một nơi an ủi.
Đồng thời, có một sự quan tâm tuyệt vời đến từng cá nhân. Vào cuối mỗi buổi gặp gỡ, Đức Thánh Cha dành thời gian gặp gỡ từng người, bắt tay họ. Mọi người đều được phép nói vài lời với ngài.
Hỏi: Bà đã tặng Đức Thánh Cha bản dịch Tông huấn Dilexi te tiếng Ukraina của. Vào ngày 10 tháng Mười Một, Caritas Ukraine đã tổ chức một buổi giới thiệu bản dịch này tại Kyiv. Tại sao việc hoàn thành bản dịch này trong thời gian ngắn như vậy lại quan trọng đối với ngài?
Đáp: Ngay từ đầu khi Tông huấn được công bố, chúng tôi đã quyết định đưa nó vào chương trình đào tạo cho nhân viên Caritas. Vì vậy, chúng tôi đã thực hiện một bản dịch không chính thức, và ngay lập tức tổ chức một sự kiện cho nhân viên của mình với người đứng đầu Giáo hội Công giáo Hy Lạp Ukraine, nơi chúng tôi thảo luận về “Dilexi te”.
Tôi nghĩ điều thực sự giá trị đối với chúng tôi trong “Dilexi te” chính là sự tập trung chủ động vào việc nhìn thấy người khác đang gặp khó khăn. Sự trở về chủ động này chính là việc nhìn thấy Chúa Kitô hiện diện nơi những người đang gặp khó khăn. Và đó chính là lời kêu gọi đức tin của chúng tôi.
Hỏi: Đêm 18-19 tháng Mười Một, một cuộc tấn công lớn của Nga vào thành phố Ternopil, miền tây Ukraine đã xảy ra. Tính đến ngày 22 tháng Mười Một, đã có 32 người thiệt mạng và hàng chục người bị thương. Caritas phản ứng thế nào trước những thảm kịch như thế này?
Đáp: Tại Ternopil, Caritas của chúng tôi là một trong những tổ chức đầu tiên đến hiện trường vụ tấn công. Họ đã có thể ngay lập tức cung cấp đồ uống ấm, thức ăn nóng và nhu yếu phẩm khác. Đồng thời, họ cũng cung cấp một nơi trú ẩn tạm thời cho mọi người, cho đến khi họ có thể tìm ra hướng đi tiếp theo.
Khi xảy ra một cuộc tấn công như vậy, tất nhiên, bản thân tòa nhà bị tấn công sẽ bị phá hủy, nhưng sau đó, cửa sổ và cửa ra vào của các tòa nhà xung quanh cũng thường bị thổi bay do sức ép của vụ nổ. Vậy nên, việc cung cấp cho mọi người nơi trú ẩn và nơi ở, các nhà tâm lý học, và tất nhiên là cả việc tiếp cận với một linh mục là vô cùng quan trọng.
Hỏi: Bà sinh ra trong một gia đình người Ukraine tại Hoa Kỳ. Bà quyết định chuyển đến Ukraine khi nào, và tại sao bà lại quyết định ở lại?
Đáp: Tôi nghĩ mình đã quyết định vào khoảng năm 1986. Tôi tin rằng mỗi người chúng ta đều có một điều gì đó mà Chúa đã đặt để trong trái tim mình – một ơn gọi đặc biệt. Tôi luôn yêu mến Ukraine và người dân Ukraine, và tôi luôn cảm thấy tràn đầy sinh lực khi ở Ukraine, khi ở bên cạnh những người Ukraine.
Hỏi: Bà không sợ sao?
Đáp: Tất nhiên, bạn có thể sợ hãi khi có tiếng nổ và bom đạn, khi bạn không biết khi nào sẽ bật lò sưởi, hoặc khi không có điện. Nhưng có một điều gì đó lớn lao hơn giúp bạn tiếp tục, và tôi nghĩ rằng sự bình an trong tâm hồn bạn – tiếng gọi đó, ơn gọi đó mà Chúa đã đặt để – sẽ đưa bạn vượt qua những khó khăn và nỗi sợ hãi.
H: Khi còn sống ở Mỹ, bà đã biết về người Ukraine và đất nước Ukraine. Bà có khám phá ra điều gì mới mẻ khi bắt đầu sống ở Ukraine, hay bây giờ, trong thời kỳ chiến tranh?
Đáp: Tôi nghĩ một trong những điều đẹp đẽ nhất tôi khám phá được ở Ukraine là tinh thần cộng đồng – tình yêu thương và sự đoàn kết thực sự được thể hiện rõ nét, đặc biệt là khi có khủng hoảng. Nó tự bộc lộ. Tôi nghĩ nó luôn hiện hữu. Anh biết đấy, không hoàn hảo – tất cả chúng ta đều là con người.
Ukraine có một vẻ đẹp, và tôi không phải là người duy nhất nhận ra điều đó. Tôi biết khi những người khác đến từ nước ngoài và sống lâu hơn ở Ukraine, họ cũng nhận ra điều đó. Đó là một phần ý nghĩa của nhân bản, điều mà bằng cách nào đó đã được gìn giữ ở đây một cách đặc biệt. Tôi nghĩ rằng tinh thần đoàn kết, sự gắn kết này hiện diện một cách mạnh mẽ ở Ukraine.
Hỏi: Bà muốn gửi thông điệp gì tới những người Công giáo, hay chỉ đơn giản là những người thiện chí, trên toàn thế giới?
Và người Ukraine cần gì để duy trì hy vọng?
Đ: Điều đầu tiên tôi muốn nói là cảm ơn mọi người đã cầu nguyện và ủng hộ cho đến nay.
Vậy thì tôi muốn nói rằng, cả ở Ukraine và nước ngoài, đây là một cuộc khủng hoảng kéo dài và tất cả chúng ta đều mệt mỏi. Nhưng nếu chúng ta muốn xây dựng hy vọng, chúng ta sẽ xây dựng hy vọng đó bằng hành động. Và hành động đó có thể được thực hiện theo nhiều cách khác nhau. Hãy cầu nguyện, và sau đó, khi bạn cầu nguyện, hãy để Chúa phán với trái tim bạn và chỉ cho bạn: Có điều gì bạn có thể làm để tạo nên sự khác biệt không? Có rất nhiều tổ chức, nhiều cộng đồng tôn giáo đang nỗ lực giúp đỡ người dân Ukraine, và việc tham gia vào một trong số những tổ chức đó là một cách tuyệt vời để kết nối và khơi dậy đức tin của bạn theo cách mà Đức Thánh Cha khuyến khích chúng ta trong “Dilexi te”.
Nguyễn Minh Sơn