Nhảy đến nội dung

Ca đoàn: người dẫn dắt cộng đoàn ca hát tích cực trong phụng vụ Công Giáo

CA ĐOÀN: NGƯỜI DẪN DẮT CỘNG ĐOÀN CA HÁT TÍCH CỰC TRONG PHỤNG VỤ CÔNG GIÁO

Trong lòng Giáo hội Công giáo, phụng vụ không chỉ là một nghi thức tôn giáo mà còn là nguồn mạch sống động của đức tin, nơi cộng đoàn dân Chúa tụ họp để tôn vinh Thiên Chúa và gặp gỡ Đức Kitô. Một trong những yếu tố then chốt làm nên sức sống của phụng vụ chính là thánh nhạc, và ca đoàn đóng vai trò quan trọng như những thừa tác viên giúp cộng đoàn tham gia tích cực qua việc ca hát. Tham dự cử hành phụng vụ cách trọn vẹn, ý thức và tích cực không chỉ là một đòi hỏi xuất phát từ bản chất sâu xa của phụng vụ mà còn là quyền lợi và bổn phận thiêng liêng của toàn thể cộng đoàn dân Chúa – những người đã được rửa tội để trở thành hàng tư tế vương giả và dân tộc thánh thiện theo như lời Thánh Kinh (x. 1 Pr 2,9). Việc ca hát trong phụng vụ không phải là đặc quyền của một nhóm nhỏ, mà là lời mời gọi mọi người cùng cất tiếng ca khen Chúa, tạo nên một bản giao hưởng hiệp thông cộng đoàn. Chính vì vậy, ca đoàn phải trở thành người dẫn dắt, chứ không phải thay thế, để cộng đoàn có thể ca hát tích cực, góp phần làm cho phụng vụ trở nên sống động và ý nghĩa hơn bao giờ hết.

Giáo hội, qua các tài liệu hướng dẫn phụng vụ, luôn nhấn mạnh việc phát huy sự tham dự tích cực của cộng đoàn. Cụ thể, để đạt được điều này, Giáo hội dạy rằng “phải khuyến khích dân chúng tham gia vào những lời tung hô, những câu đối đáp, những bài ca vịnh, tiền khúc, và thánh ca”. Những yếu tố này không chỉ là phần trang trí cho thánh lễ mà còn là cách thức để cộng đoàn bày tỏ đức tin, cầu nguyện và hiệp nhất với nhau trong Chúa. Nếu thiếu sự tham gia của cộng đoàn, phụng vụ sẽ mất đi sức sống cộng đồng, trở nên khô khan và thiếu chiều sâu thiêng liêng. Do đó, ca đoàn không nên độc quyền ca hát, vì điều này sẽ làm suy giảm vai trò của cộng đoàn. Giáo hội đã cảnh báo khá mạnh mẽ rằng “không được chấp nhận thói quen giao hết cho một mình ca đoàn hát phần riêng và phần thường lễ, mà loại hẳn không cho cộng đoàn hát”. Lời cảnh báo này nhằm bảo vệ bản chất hiệp thông của phụng vụ, nơi mọi người đều là thành viên tích cực, không phải khán giả thụ động ngồi xem "biểu diễn".

Để hiểu rõ hơn, chúng ta cần phân biệt giữa phần thường lễ và phần riêng lễ. Phần thường lễ, hay còn gọi là bộ lễ, bao gồm những phần cố định và chung cho mọi Thánh lễ, chẳng hạn như Kinh Thương Xót, Kinh Vinh Danh, Kinh Tin Kính, Kinh Lạy Cha, và các lời tung hô như Thánh Thánh Thánh hay Amen. Những phần này được lặp lại thường xuyên, nên cộng đoàn dễ dàng tham gia và cần được khuyến khích hát chung. Còn phần riêng lễ là những phần thay đổi theo từng ngày lễ hoặc mùa phụng vụ, như ca nhập lễ, đáp ca, alleluia, ca dâng lễ, và ca hiệp lễ. Những phần này có thể phức tạp hơn, đòi hỏi sự chuẩn bị, nhưng ca đoàn vẫn phải hỗ trợ cộng đoàn chứ không chiếm lĩnh toàn bộ. Các ca trưởng được khuyên bảo một cách cụ thể: “nên liệu cho dân chúng luôn tham gia ca hát, ít là những bài dễ hát dành riêng cho họ”. Điều này có nghĩa là ca trưởng cần chọn lựa các bài hát phù hợp với khả năng của cộng đoàn, ưu tiên những giai điệu đơn giản, dễ nhớ, để mọi người có thể cất tiếng mà không cảm thấy e ngại hay bị loại trừ.

Thật tuyệt vời khi ca đoàn không đứng riêng lẻ mà hòa quyện cùng cộng đoàn trong những lời đối đáp với chủ tế hoặc những câu tung hô quen thuộc. Ví dụ, trong phần Thánh Thánh Thánh, giọng hát của ca đoàn có thể dẫn dắt, nhưng cộng đoàn sẽ tham gia mạnh mẽ hơn khi cảm nhận được sự hỗ trợ từ ca đoàn. Với những bài thánh ca chưa quen thuộc, giọng hát vững vàng và nhiệt thành của ca đoàn lại trở thành chỗ dựa vững chắc, giúp cộng đoàn ca hát tự tin hơn, cầu nguyện sốt sắng hơn. Điều này không chỉ nâng cao chất lượng âm nhạc mà còn nuôi dưỡng tinh thần tham dự, biến thánh lễ thành một trải nghiệm thiêng liêng chung cho mọi người. Qua đó, ca hát không còn là gánh nặng mà trở thành niềm vui, giúp cộng đoàn cảm nhận sâu sắc hơn về mầu nhiệm đức tin.

Tuy nhiên, trong thực tế, không ít ca đoàn rơi vào cám dỗ của việc "thay thế" cộng đoàn, dẫn đến một sự lạm dụng nghiêm trọng. Ý tưởng về một ca đoàn thay thế hoàn toàn cho một cộng đoàn thụ động trong ca hát – chỉ trình bày những tác phẩm điêu luyện, công phu và phức tạp – là không thể chấp nhận được. Đây là một cám dỗ thường xuyên đối với các thừa tác viên thánh nhạc, vì nó có thể xuất phát từ mong muốn hoàn hảo về mặt nghệ thuật, nhưng lại vô tình cướp đi quyền lợi và niềm vui của dân Chúa được tham gia tích cực và đầy đủ vào cử hành phụng vụ qua việc ca hát. Phụng vụ không thuộc về riêng ai, mà thuộc về toàn bộ Nhiệm thể Chúa Kitô – bao gồm linh mục, thừa tác viên, ca đoàn và mọi tín hữu. Khi ca đoàn độc chiếm, cộng đoàn bị đẩy vào vai trò khán giả, dẫn đến sự thờ ơ thiêng liêng và làm suy yếu bản chất cộng đồng của phụng vụ. Điều này trái ngược hoàn toàn với tinh thần của Công đồng Vatican II, vốn nhấn mạnh sự tham dự tích cực như một quyền lợi cơ bản của mọi Kitô hữu đã lãnh nhận bí tích Rửa tội.

Nhiệm vụ chính của ca đoàn, vì vậy, phải là dẫn dắt, hướng dẫn và giúp cộng đoàn tham gia cử hành phụng vụ tích cực qua việc ca khen Chúa. Trong thực tế, nhiều ca đoàn lại “trình diễn” theo cách thu hút sự chú ý vào chính họ, như thể họ là trung tâm của buổi cử hành. Họ có thể chọn những bài hát phức tạp, sử dụng kỹ thuật biểu diễn chuyên nghiệp, hoặc thậm chí thêm yếu tố sân khấu để gây ấn tượng, nhưng điều này làm lệch lạc mục đích thực sự của thánh nhạc. Vẻ đẹp đích thực của phụng vụ khiến ta ngỡ ngàng thán phục phải là cuộc gặp gỡ với Đức Kitô nơi mầu nhiệm Vượt Qua của Người, chứ không phải là sự chiêm ngưỡng tài năng con người. Các ca viên và cả các nhạc công phải ý thức sâu sắc về phận vụ của mình, không được biến buổi cử hành phụng vụ thành nơi trình diễn cá nhân hay nhóm. Thay vì thu hút sự chú ý về phía mình, các thừa tác viên thánh nhạc hãy luôn hướng cộng đoàn đến cuộc gặp gỡ với Đức Kitô – Đấng là trung tâm và mục tiêu của mọi phụng vụ.

Khi chu toàn chức năng âm nhạc với sự hiểu biết sâu sắc về phụng vụ, các ca viên không chỉ góp phần làm gia tăng vẻ đẹp của buổi cử hành mà còn đem lại lợi ích thiêng liêng to lớn cho các tín hữu và cho chính bản thân họ. Lợi ích này thể hiện ở việc cộng đoàn được khích lệ tham gia, cảm nhận được sự hiệp thông, và qua đó, đức tin được nuôi dưỡng. Đối với ca viên, việc phục vụ trong tinh thần khiêm tốn sẽ giúp họ trưởng thành thiêng liêng, tránh rơi vào kiêu ngạo hay tự mãn. Cuối cùng, một ca đoàn thực sự hiệu quả là ca đoàn biết "ẩn mình" để Chúa tỏa sáng, biết hỗ trợ để cộng đoàn cất tiếng, và biết hướng dẫn để mọi người cùng ca hát tích cực. Bằng cách này, phụng vụ sẽ trở thành một bản thánh ca cộng đồng, nơi mọi người cùng tôn vinh Chúa và sống động đức tin Kitô giáo. Việc áp dụng những nguyên tắc này không chỉ làm phong phú thêm đời sống Giáo hội mà còn giúp mỗi tín hữu cảm nhận sâu sắc hơn về ơn gọi tham dự vào mầu nhiệm cứu độ.

Lm. Anmai, CSsR

Danh mục:
Tác giả: