Nhảy đến nội dung

Maranatha – Lạy Chúa, xin hãy đến

Maranatha – Lạy Chúa, xin hãy đến


 

“Maranatha” được sử dụng trong các bài hát hoặc trong các cuộc trò chuyện. Cụm từ này, Μαρὰν μαράνα θά, bằng tiếng Aram - ngôn ngữ được người Do Thái sử dụng vào thời điểm Tân Ước được viết ra.

Cụm từ này xuất hiện một lần trong 1 Côrintô 16:22: “Nếu ai không yêu thương Chúa, đáng nguyền rủa kẻ đó! Maranatha - Lạy Chúa! Xin hãy đến.” Theo Bách khoa toàn thư Kinh thánh tiêu chuẩn quốc tế, cụm từ “Maranatha được những Kitô thời sơ khai sử dụng để nhấn mạnh một cách trang trọng cho một tuyên bố, lệnh cấm hoặc phán quyết trước đó, và dường như đã trở thành một loại khẩu hiệu; có thể là một phần của phụng vụ thời kỳ đầu.”

Có một số điểm tương đồng giữa “Maranatha” trong tiếng Aram và cụm từ tiếng Hy Lạp “ἔρχου, κύριε Ἰησοῦ - Xin hãy đến, lạy Chúa Giêsu” được sử dụng trong câu cuối cùng của Tân Ước: “Đấng làm chứng cho những điều này nói: “Đấng làm chứng về những điều đó phán rằng: Phải, chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến. Amen, lạy Chúa Giêsu, xin ngự đến!” (Khải Huyền 22:20).

Maranatha có nghĩa là gì?

Tùy thuộc vào cách dịch, cụm từ “Maranatha” có thể có nghĩa là “Chúa chúng ta đã đến”, “Lạy Chúa, xin hãy đến!” hoặc “Chúa của chúng ta đang đến.” Các học giả đã tranh luận về ý nghĩa nào là chính xác nhất, nhưng tất cả đều phù hợp với cách hiểu của Phaolô về việc Chúa Kitô đến lần thứ nhất và lần thứ hai, mỗi lần đưa ra một khía cạnh độc đáo về tác động trong quá khứ, hiện tại hoặc tương lai của Ngài.

Nếu chúng ta đọc cụm từ “Chúa chúng ta đã đến”, thì đó là lời tuyên bố mang tính tín điều về những gì Chúa Giêsu đã làm cho chúng ta trong cuộc giáng sinh, cuộc sống trần thế và cái chết hy sinh thay cho chúng ta. Nó gợi nhớ đến những lời tuyệt vời của Thánh Gioan: “Ngôi Lời đã trở nên người phàm và cư ngụ giữa chúng ta. Chúng tôi đã được nhìn thấy vinh quang của Ngài, vinh quang mà Chúa Cha ban cho Ngài, là Con Một đầy tràn ân sủng và sự thật. Ông Gioan làm chứng về Ngài, ông tuyên bố: "Đây là Đấng mà tôi đã nói: Ngài đến sau tôi, nhưng trổi hơn tôi, vì có trước tôi.” Từ nguồn sung mãn của Ngài, tất cả chúng ta đã lãnh nhận hết ơn này đến ơn khác. Quả thế, Lề Luật đã được Thiên Chúa ban qua ông Môsê, còn ân sủng và sự thật, thì nhờ Chúa Giêsu Kitô mà có. Thiên Chúa, chưa bao giờ có ai thấy cả; nhưng Con Một vốn là Thiên Chúa và là Đấng hằng ở nơi cung lòng Chúa Cha, chính Ngài đã tỏ cho chúng ta biết” (Gioan 1:14-18).

Nếu chúng ta đọc cụm từ “Xin hãy đến, lạy Chúa!” thì nó diễn tả niềm khao khát của cõi lòng các tín hữu rằng Chúa Giêsu sẽ trở lại lần thứ hai, không phải như một hài nhi bất lực bước vào nỗi đau của chúng ta mà như một vị vua chiến thắng đến để chỉnh đốn mọi sự và làm cho mọi sự trở nên mới mẻ. Cụm từ này nhắc nhở chúng ta về những gì các thiên thần đã nói với các môn đệ trong Công vụ: “Và đang lúc các ông còn đăm đăm nhìn lên trời phía Ngài đi, thì bỗng có hai người đàn ông mặc áo trắng đứng bên cạnh và nói: Hỡi những người Galilê, sao còn đứng nhìn lên trời? Chúa Giêsu, Đấng vừa lìa bỏ các ông và được rước lên trời, cũng sẽ ngự đến y như các ông đã thấy Ngài lên trời” (Cv 1:10-11).   

Cụm từ “Maranatha” này cũng thôi thúc chúng ta quỳ gối cầu nguyện, theo lời khuyên của Phêrô dành cho các tín hữu: “Thời cùng tận của vạn vật gần đến rồi. Anh em hãy sống chừng mực và tiết độ để có thể cầu nguyện được” (1 Phêrô 4:7).

Nếu chúng ta đọc cụm từ “Chúa chúng ta đang đến” thì đó là một sự bảo đảm tuyệt vời về thực tại tương lai cho những người tin Chúa. Thật vậy, chính Chúa Giêsu đã nói: “Đây, chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đến, và Ta đem theo lương bổng để trả cho mỗi người tuỳ theo việc mình làm. Ta là Anpha và Ômêga, là Đầu và Cuối, là Khởi Nguyên và Tận Cùng. Phúc thay những kẻ giặt sạch áo mình, để được quyền hưởng dùng cây Sự Sống và qua cửa mà vào Thành! Những quân chó má, làm phù phép, gian dâm, sát nhân, thờ ngẫu tượng, cùng với mọi kẻ thích điều gian dối và ăn gian nói dối, hãy xéo ra ngoài” (Khải Huyền 22: 12-15).

Sự tương phản giữa phản ứng của Chúa đối với người công chính và người bất chính trong đoạn trước (Khải huyền 22:12-15) cũng như trong Đoạn văn gốc “Maranatha” được trích dẫn (1 Côrintô 16:22) rõ ràng đến mức khiến người ta phải choáng váng. Sự phán xét sẽ nhanh chóng và khủng khiếp đối với những kẻ sống bất tuân; niềm an ủi và niềm vui sẽ mãi mãi tuôn chảy cho những ai đã bước theo Chúa.

Thật tuyệt vời khi lưu ý đến lòng trắc ẩn đối với nhân loại tội lỗi được thể hiện qua việc giặt sạch áo ở câu 14: “Phúc thay những kẻ giặt sạch áo mình,để được quyền hưởng dùng cây Sự Sống và qua cửa mà vào Thành!”  và kết hợp nó với một tham chiếu khác bằng cách sử dụng câu nói “hãy đến” ở phần sau. Trong bối cảnh Chúa “đến sớm”, chúng ta có những lời này: “Ai khát, hãy đến; ai muốn, hãy đến lãnh nước trường sinh mà không phải trả tiền” (Khải Huyền 22:17). Ngay cả trong phần mô tả về cuộc phán xét sắp đến đối với những kẻ chống lại Thiên Chúa, người ta vẫn được hỏi liệu họ có khát không và có được mời uống miễn phí và thỏa mãn muôn đời hay không, như Chúa Giêsu đã nói với người phụ nữ Samaria: “Còn ai uống nước tôi cho, sẽ không bao giờ khát nữa. Và nước tôi cho sẽ trở thành nơi người ấy một mạch nước vọt lên, đem lại sự sống đời đời” (Gioan 4:14).

Tại sao từ Maranatha lại quan trọng?

Ý tưởng về “Maranatha” rất quan trọng vì việc “hướng lòng trí về những gì thuộc thượng giới, chứ đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới” (Côlôsê 3:1) sẽ cho chúng ta cách nhìn nhận cần thiết để vượt qua cuộc sống với niềm vui và bình an khi mọi thứ khó khăn. Chúng ta được đảm bảo: “Khi Chúa  Kitô, nguồn sống của chúng ta xuất hiện, anh em sẽ được xuất hiện với Ngài, và cùng Ngài hưởng phúc vinh quang” (Côlôsê 3:4).

Ngược lại, C.S. Lewis nói về sự hoài nghi mà đau khổ trần thế có thể tạo ra, thứ đau khổ vốn dĩ không dẫn đến tương lai thiên đàng, vì nhiều người nghĩ rằng “Không có hạnh phúc nào trong tương lai có thể bù đắp được” vì hiện tại họ đang đau khổ. Họ không biết, “rằng Thiên đàng, một khi đạt được, sẽ hoạt động ngược lại và biến nỗi thống khổ đó thành vinh quang.”

Thật vậy, lời hứa về sự quang lâm của Chúa Kitô và về niềm hạnh phúc vĩnh cửu đang chờ đợi chúng ta là chắc chắn và đáng tin cậy bất chấp những thử thách mà chúng ta hiện đang trải qua trong thế giới sa ngã. Thánh Phaolô nói:

Xin Thiên Chúa trung thành chứng giám cho chúng tôi! Lời chúng tôi nói với anh em chẳng phải vừa là "có" vừa là "không". Vì Chúa Kitô Giêsu, Con Thiên Chúa, Đấng mà chúng tôi, là Silvanô, Timôthê và tôi, rao giảng cho anh em, đã không vừa là "có" vừa là "không", nhưng nơi Ngài chỉ toàn là "có". Quả thật, mọi lời hứa của Thiên Chúa đều là "có" nơi Ngài. Vì thế, cũng nhờ Ngài mà chúng ta hô lên "Amen" để tôn vinh Thiên Chúa. Đấng củng cố chúng tôi cùng với anh em trong Chúa Kitô và đã xức dầu cho chúng ta, Đấng ấy là Thiên Chúa. Chính Ngài cũng đã đóng ấn tín trên chúng ta và đổ Thần Khí vào lòng chúng ta làm bảo chứng” (2 Côrintô 1:18-22).

Tại sao cụm từ “Maranatha” này trở nên quan trọng trong trí tưởng tượng của Kitô hữu? Bất kể chúng ta chọn cách giải thích từ đó như thế nào, nó vẫn ám chỉ đến một số sự thật quan trọng nhất trong đức tin của chúng ta: Chúa Kitô đã đến, và Chúa Kitô sẽ trở lại!

Việc Chúa Giêsu đến lần thứ nhất mang lại niềm hy vọng, và lần đến thứ hai của Ngài sẽ mang lại niềm vui tồn tại mãi mãi cho những ai theo Ngài. Chúng ta đang sống trong mớ hỗn độn giữa hai điểm này. Chúng ta nhìn lại và ngợi khen Thiên  Chúa vì Chúa Kitô đã đến. Và chúng ta mong đợi và tin cậy rằng Chúa Kitô sẽ trở lại. Bằng cách sống công chính và bình an giữa hai lần đến này, chúng ta tìm thấy tương lai cho cuộc sống tạm mà chúng ta hiện đang sống, và chúng ta thấy mình được thúc đẩy cầu nguyện: “Lạy Chúa Giêsu, xin hãy đến!” và cảm nhận sự háo hức chờ đợi theo từng nhịp đập của trái tim, đưa chúng ta đến gần hơn với ngày “sẽ được biết hết, như Thiên Chúa biết” chúng ta (1 Côrintô 13:12).

Jessica Udall, https://www.christianity.com

Chuyển ngữ: Phêrô Phạm Văn Trung

Danh mục:
Tác giả: