Nhảy đến nội dung

Hành trình đến cuộc sống thật

Chia sẻ Tin Mừng CN 5 MC NA (Ga 11, 1-45)

 

Hành trình đến cuộc sống thật

 

Bị bác sĩ xác nhận đã chết nhưng 45 phút sau, bà Lorna Baillie (49 tuổi, ở Anh) bất ngờ sống lại khi người chồng đến bên cạnh giường bệnh thì thầm vào tai bà: “Anh yêu em!”

Các thành viên gia đình đã vô cùng tuyệt vọng khi bác sĩ tại Bệnh viện Hoàng gia Edinburgh thông báo bà Lorna Baillie đã chết và tháo tất cả thiết bị điều trị ra khỏi cơ thể bà, sau nhiều nỗ lực cấp cứu cơn nhồi máu cơ tim. Tuy nhiên, 45 phút sau đó, khi người chồng tật nguyền, ông Baillie, 58 tuổi, đến bên giường bệnh nói lời tiễn biệt với vợ, thì người chết đã sống lại.

Khi bố nói: “Anh yêu em,” chúng tôi thấy da dẻ của mẹ dần hồng hào trở lại. Chúng tôi đã báo cho y tá trực phòng, nhưng người này khẳng định đó chỉ là dấu hiệu thông thường đối với người vừa trải qua ca cấp cứu kéo dài,” 4 người con của bà Lorna Baillie cho biết". Ngay cả khi mắt bà Lorna Baillie nhấp nháy và nắm chặt tay cô con gái út Leanne, y tá vẫn quả quyết rằng đó chỉ là những cử động vô thức đã được d đoán trước.

Gia đình đã yêu cầu y tá phải gọi bác sĩ. Quả nhiên, khi kiểm tra, bác sĩ nhn thấy tim bệnh nhân đã đập trở lại. Họ nhanh chóng chuyn bà Baillie vào phòng chăm sóc đặc biệt và cho đến nay, bệnh nhân đã phục hồi tốt.

Theo giám đốc Bệnh viện Hoàng gia Edinburgh, việc người chết sống lại kiểu như bà Lorna Baillie là vô cùng hiếm gặp. (Đăng Minh, Theo Daily Mail)

Qua sự kiện trên, tình yêu đã hồi sinh, xua tan cái chết. Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu thân thương hồi sinh Lazarô chết đã 4 ngày, chôn trong mồ, chứ không phải như bà Lorna Baillie, mới sinh thì 45’ trong bệnh viện. Tình yêu của Đức Giêsu còn bao la, vĩ đại, tuyệt diệu vô song, vì Người còn hồi sinh vĩnh viễn con người.

 

Cả hai chị em Mátta và Maria khi gặp Đức Giêsu đến Bêtania, đều cùng cất lên một điệp khúc nghe quá xót xa, nuối tiếc: “Thưa Thầy, nếu có Thầy ở đây, em con đã không chết!”(Ga 11, 21 & 32) Như vậy, nếu khi tín hữu Kitô có Đức Giêsu hiện hữu, lại bị đau yếu, bệnh hoạn, sinh thì, tẩm liệm, mai táng, hư nát, thì sẽ ra sao?

Khi bệnh tật

 

“Thưa Thầy, người Thầy thương mến đang đau nặng.” Nghe vậy, Đức Giêsu bảo: “Bệnh này không đến nỗi chết đâu, nhưng là dịp để bày tỏ vinh quang của Thiên Chúa: Qua cơn bệnh này, Con Thiên Chúa được tôn vinh.”(Ga 11, 3-4) Thế nhưng Lazarô lại chết thiệt. Nếu đơn giản hiểu theo thế gian, thì Đức Giêsu chẳng phải thầy lang giỏi, hay bác sĩ cao tay nghề. Nhưng Người là Đấng Cứu Thế, cứu rỗi linh hồn, chứ không phải đến cứu thân xác dễ hao mòn, hư nát. Đối với Người, bệnh hoạn, đau yếu, chẳng mấy quan trọng, chỉ là thách đố con người phải lãnh nhận, không thể từ chối hay tránh xa được. Quan trọng là cuộc sống đời đời, chứ không phải cuộc sống phù du thế gian.

 

Vậy khi bệnh nhân có Đức Giêsu ở gần hay hiện diện trong tâm hồn, thì không phải không cảm thấy đau đớn phần xác, nhưng sẽ thánh hóa cơn đau đó. Với tâm hồn ăn năn sám hối, có thể ví những cơn đau tựa chịu án phạt cho những lỗi lầm đã qua, những thiếu sót bổn phận. Tích cực hơn, có thể coi đau đớn đó là dịp vinh dự hiệp thông phần nào vào cuộc khổ nạn của Đức Giêsu.

Thử thách gian khổ là “giấy phép theo Chúa” để hưởng hạnh phúc hân hoan với Chúa. “Ai muốn theo Ta, hãy bỏ mình, vác thánh giá…” (Đường Hy Vọng, số 714)

 

Khi sinh thì

Khi Chúa thương gọi con về, hồn con hân hoan như trong một giấc mơ. Miệng con nức vui tiếng cười, lưỡi con vang lời ca hát. Ngàn dân tung hô: Con thật vinh phúc.” Cảm hứng Thánh Vịnh 126, Lm nhạc sĩ Kim Long đã không thể giấu nổi niềm vui trong ca khúc Ngày Về. Không vui sao được, khi về với cội nguồn, về với Người Cha Nhân Lành, hằng đêm ngày chờ đợi đứa con hoang đàng trở về.

 

Với Đức Giêsu, dù Lazarô đã chết bốn ngày, đã chôn trong mồ, vẫn chỉ là giấc ngủ ngắn ngủi, vì Thiên Chúa hằng hữu, vượt thời gian, vượt không gian ba chiều, thì cái chết thân xác chỉ như một giấc ngủ bình thường: “Lazarô, bạn của chúng ta, đang yên giấc, tuy vậy, Thầy đi đánh thức anh ấy đây.” Khi hồi sinh con gái ông Giaia, thủ lãnh hội đường, Đức Giêsu cũng phán với tang quyến đang kêu gào thương tiếc: “Đừng khóc! Con bé có chết đâu,nó ngủ đấy.” Họ chế ngạo Người, vì biết nó đã chết.(Lc 8, 52-53) Giấc ngủ vốn được coi là hình bóng sự chết, như dân ta hay nói: “Ngủ như chết.”

Nhưng chết không phải là hết, theo quan niệm duy vật, hiện sinh. Cái chết chính là ngưỡng cửa dẫn đến cuộc sống viên mãn, hay cái chết muôn đời, tùy tự do mỗi người chọn lựa khi sống.

Khi sinh thì có Đức Giêsu hiện hữu ở bên an ủi, thì còn chi sợ hãi nữa? Đáng sợ là khi ấy, vẫn còn ngoan cố vướng mắc, dính líu, bám víu vào tiền của, danh lợi, đam mê, khoái lạc xác thịt quyến rũ, chẳng muốn hoán cải trở về, để muôn đời chịu trầm luân trong lửa. Nào ai biết được ngày giờ nào vang lên hồi chuông báo tử chính mình? Sao không noi gương năm cô phù dâu khôn ngoan đem dầu theo đèn, mà canh thức chờ Chàng Rể đến?

“Người ta hối tiếc than van: “Đời tàn!” Ngược lại, con phấn khởi và reo lên: Niềm hy vọng hồng phúc và ngày trở lại của Chúa Giêsu Kitô sắp đến.” (Đường Hy Vọng, số 667)

Khi an táng

“Anh Lazarô hãy ra khỏi mồ!” Người chết liền ra, tay chân còn quấn vải và mặt còn phủ khăn. Đức Giêsu bảo: “Cởi khăn và vải cho anh ấy, rồi để anh ấy đi.” (Ga 11, 43-44)

 

Dù một khi thân xác đã an táng trong nấm mồ tội lỗi, đam mê, tham sân si, mà có Đức Giêsu hiện diện, hay nhớ đến, trông cậy xin cứu giúp, Người cũng sẽ thân mật, âu yếm ra lệnh, như đã gọi Lazarô hồi sinh, cứu thoát tín hữu Kitô sống lại trong Thần Khí. Chỉ sợ những băng vải, khăn vật chất, xa hoa, ham muốn hưởng lạc, chức tước cao sang, quyền lợi, thế giá, tiếp tục níu kéo, kềm hãm con người ở lại mãi trong nấm mồ sự chết chóc, đen tối.

 

“Đừng để lúc sắp bước chân vào ngưỡng cửa đời đời, con hối tiêc vì đã đổi “của thiệt” lấy toàn “đồ giả.” (Đường Hy Vọng, số 676)

 

Lạy Chúa Giêsu, xưa kia đã hồi sinh Lazarô chết bốn ngày, chôn trong mộ, xin hồi sinh chúng con, xin giúp chúng con mau thoát khỏi nấm mồ tội lỗi, giúp chúng con tỉnh thức, ăn năn, sám hối, sống theo Lời Chúa, hầu được phúc đời đời.

 

Lạy Mẹ Maria, xin Mẹ cầu bầu, giúp đỡ  cho chúng con củng cố niềm tin sắt son vào Con Mẹ. Xin mở mắt, mở tai chúng con sáng suốt, noi gương Mẹ, để có Chúa mãi trong cuộc đời. Amen.

 

AM Trần Bình An

Tác giả: