Nhảy đến nội dung

Người ta sống không nguyên bởi bánh nhưng sẽ không sống được nếu thiếu bánh

Người ta sống không nguyên bởi bánh nhưng sẽ không sống được nếu thiếu bánh

Chúa Giêsu đã bị Satan cám dỗ trong thời gian Ngài ăn chay 40 đêm ngày trong sa mạc trước khi ra mặt giảng đạo.  Để trả lời Satan với chước cám dỗ của cái đói, Chúa Giêsu đã dùng lời Chúa trong Thánh Kinh (Đnl 8:3): “Con người sống không nguyên bởi bánh, mà còn bởi mọi lời do miệng Thiên Chúa phán ra” (Mt 4:4; Lc 4:4).  Tuy Thánh Gioan không tường thuật về sự cám dỗ này nhưng ông có thể đã dùng chương 6 với phép lạ Hóa Bánh Ra Nhiều (Ga 6:5-13) cho 5000 người ăn để giảng dậy về Bánh Trường Sinh cho nhân loại trong khi Phúc Âm Nhất Lãm đã nhắc tới phép lạ này (Mt 14:13-21; Mc 6:30-44; Lc 9:12-17) và còn kể thêm một phép lạ tương tự lần thứ hai cho 4000 người ăn (Mt 15:32-39; Mc 8:1-10) nhưng không có lời giảng dậy gì thêm về phép lạ đó.

Người ta sống không nguyên bởi bánh nhưng cũng sẽ không sống được nếu thiếu bánh - Thiên Chúa đã chúng tỏ diều này qua phép lạ Manna trong sa mạc; nhưng Chúa Giêsu đã đi thêm một bước nữa để dậy cho dân chúng về Bánh Trường Sinh, đây là bánh không thể thiếu được nếu người ta muốn có sự sống viên mãn (Ga 6:51-59).  Điểm đặc biệt này đã được chúng tỏ qua cách dùng chữ: “ăn” (esthiō) [Ga 6:51-53]; và “nhai” (trōgō) [Ga 6:54, 56-58].  Trong cách dùng chữ “ăn”-- Chúa Giêsu nói: “Ta là bánh từ trời… nếu các ông không ăn thịt và uống máu Con Người, các ông không có sự sống nơi mình” -- việc ăn uống này có thể chỉ hướng về cuộc sống hiện tại; nhưng chữ “nhai” không những nói về hiện tại nhưng còn thêm lời hứa về sự sống muôn đời và được sống lại vào ngày sau hết. 

Khi Chúa Giêsu dùng chữ “nhai”, Ngài còn nhấn mạnh rằng: Mình của Ngài chính là thức ăn và máu của Ngài chính là của uống.  Thêm vào đó, Ngài còn nói thêm về sự sống dựa vào mình và máu của Ngài sẽ đưa đến một liên hệ mật thiết với Ngài và với Chúa Cha qua chữ “ở lại”: “Ai ăn thịt và uống máu tôi, thì ở lại trong tôi, và tôi ở lại trong người ấy.  Như Chúa Cha là Đấng hằng sống đã sai tôi, và tôi sống nhờ Chúa Cha thế nào, thì kẻ ăn tôi, cũng sẽ nhờ tôi mà được sống như vậy” (Ga 6:56-57).  Manna xưa kia chỉ là để thỏa mãn cho cuộc sống gian trần, và những người ăn bánh đó đã chết; nhưng Bánh Bởi Trời - là chính Mình và Máu của Chúa Giêsu - mới là Bánh Trường Sinh (Ga 6:48-49).  

Chúa Giêsu đã đến để ban cho nhân loại Bánh Bởi Trời, không phải chỉ để làm thoả mãn cho những đói khát trong cuộc sống trần gian bởi vì Ngài đã làm phép lạ hóa bánh ra nhiều nhưng những người ăn được bữa đó lại đi tìm Ngài để được thêm bữa nữa.  Ngài muốn dậy họ biết thèm khát một cuộc sống viên mãn mà chỉ có ai sống trong Ngài và nhờ Ngài qua mối dây liên hệ mật thiết trong tình yêu như Ngài sống trong Chúa Cha (và sinh ra Chúa Thánh Thần) -- đây chính là sự sống thần thiêng mà Ngài đã sống và muốn cho nhân loại được sống như vậy.

LM JP Vũ Minh

*********************

Man does not live on bread alone but cannot live without it

Our Lord Jesus was tempted by Satan in His fast of 40 days in the desert before His public ministry.  The Lord had used the Word of God in Deuteronomy 8:3 for His answer to the temptation of hunger by Satan: “Not by bread alone that people live, but by all that comes forth from the mouth of the LORD” (Mt 4:4; Lk 4:4).  Saint John did not mention about this temptation but he devoted the whole chapter 6 of his gospel with the Multiplication of Bread miracle to feed the 5000 (Jn 6:5-13) in order to teach the world on the Bread of Life - while the Synoptic Gospel did mention about this miracle (Mt 14:13-21; Mk 6:30-44; Lk 9:12-17) and the second miracle of feeding the 4000 (Mt 15:32-39; Mk 8:1-10) but did not mention any teaching on these miracles. 

Man does not live on bread alone but cannot live without it.  God manifested this point with the miracle of Manna in the desert; however, Our Lord Jesus demonstrated one step further with the Bread of Life - the necessary bread that man could not live without if they wanted eternal life (Jn 6:51-59).  This important point was illustrated through the use of the words: “eat” (esthiō) [Jn 6:51-53]; and “chew or gnaw” (trōgō) [Jn 6:54, 56-58].  The word “eat” was used to mention about this present life as the Lord said: “I am the living bread that came down from heaven… unless you eat the flesh of the Son of Man and drink his blood, you do not have life within you” -- while the sentences with the word “chew or gnaw” also implied life in the present but also added the promise of eternal life and the resurrection on the last day.

When Our Lord used the word “chew or gnaw”, He also emphasized that: my flesh is true food, and my blood is true drink.  Additionally, He mentioned the life based on His body and blood will give this life an intimate relationship with Him and with God the Father through the word “abide”: “Whoever eats my flesh and drinks my blood abides in me and I in him.  Just as the living Father sent me and I have life because of the Father, so also the one who feeds on me will have life because of me” (Jn 6:56-57).  The ancient Manna only was given for earthly life and those who ate it had died; however, the Bread from Heaven - the very Body and Blood of Our Lord Jesus - would be the Bread for Eternal Life (Jn 6:48-49).  

Our Lord Jesus came to give us the Heavenly Bread, not only to satisfy our earthly hunger and thirst because He did the miracle of multiplication of bread but those who ate them continued to look for Him for another meal the next day.  Our Lord wanted to entice in them the desire for a fulfilled life that only those who live in Him and through Him with the intimate relationship of love as He had with the Heavenly Father (and begat the Holy Spirit) -- this is the divine life that Our Lord lives and He wants all people to have that kind of life.

Rev. JP Minh Vu

Tác giả: