Phút giao thừa thiêng liêng - Thực lòng thảo kính cha mẹ
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Cao Huy Hoàng
PHÚT GIAO THỪA THIÊNG LIÊNG
Phút giao thừa thiêng liêng của hai đầu thời gian khó hiểu như huyền nhiệm.
Cũng thì một mặt trời lặn xuống và mọc lên, cũng thì buổi chiều và một buổi sáng, mà một bên là năm cũ, và bên kia là năm mới. Và rồi một vòng thời gian 12 tháng trôi đi, lại cũng thì một buổi chiều và buổi sáng, và lại cũng thì một năm cũ qua đi, một năm mới bước tới!
Hết một vòng thời gian xuân hạ thu đông, lại một vòng thời gian xuân hạ thu đông nữa…thời gian ở cõi dương trần này như cứ cũ đi, rồi mới lại, cứ hết lại còn, cứ còn rồi hết, và cho đến một lúc cũng sẽ không còn nữa. Chưa ai biết lúc ấy là lúc nào. Chỉ biết khi thời gian lặp đi lặp lại một vòng cũ mới, là để “Thiên Chúa làm mới lại mọi sự” trong mỗi chúng ta, trong cả và nhân loại qua những biến cố mang dấu chỉ thánh ý của Người.
Vâng! Vạn vật đang mới lại, sau những ngày đã rệu rả, đã cũ đi của một mùa đông, của một năm cũ.
Thiên hạ lặt trụi những lá mai cũ kỹ, cho đêm nay, cho phút này, cây mai đang trổ lá mới, đang bung những búp mai rực rỡ màu vàng tươi. Có người, khi lặt trụi lá mai, đã gẫm suy về đời mình, cũng phải can đảm chịu đớn đau mà lặt trụi những tính hư tật xấu, để làm mới lại chính mình bằng những nhân đức siêu nhiên! Có người, dọn nhà dọn cửa đón xuân sang, đã suy gẫm về đời mình, cũng phải dọn lại tâm hồn mình sao cho thứ tự ngăn nắp, sao cho sạch đẹp mới mẻ, và cũng cần phải can đảm dứt khoát mà đốt đi những thứ rác rưởi bẩn thỉu nhơ nhớp trong lòng! Có người già, những ngày đông giá luôn đau nhức vì thời tiết nghiệt ngã, đã trông mong cho mùa xuân đến, cho nắng ấm lên, cho sức sống mới bừng lên, cho niềm hy vọng trào dâng thắp lên đời bình an, hạnh phúc.
Về đời sống siêu nhiên, Giáo Hội muốn con cái mình nhìn nhận phút giao thừa thiêng liêng giữa năm cũ, và năm mới, là cơ hội quý giá để mỗi chúng ta nghĩ đến phút giao thừa giữa sự sống trần gian tạm bợ, với sự sống mới bền vững trong Nước Thiên Chúa.
Sự nhìn nhận này phát xuất từ lòng tin “Thiên Chúa là Alpha và Omega, Thiên Chúa là đầu và là cuối, Thiên Chúa là khởi nguyên và cũng là cùng đích của vũ trụ, của trần gian, của nhân loại, và của mỗi con người chúng ta”.
Sách Khải Huyền, thánh Gioan viết “Thiên Chúa phán: Alpha và Ômêga chính là Ta, Chúa, Ðấng đang có, đã có, và sẽ đến, Ðấng toàn năng! (Kh 1,8)
Ngài cũng viết: “Và Ðấng ngự trên ngai đã phán: "Này, Ta làm mới mọi sự". Rồi Người phán: "Viết đi: Ðó là những lời chí thánh và chân thật!" Người lại phán cùng tôi: "Ðã thành sự! Ta là Alpha và là Ômêga, là Khởi nguyên và là Cùng tận! Chính Ta, Ta sẽ ban nhưng không cho kẻ khát uống nơi mạch nước sự sống”. (Kh 21, 5-6)
Hãy nhìn nhận Thiên Chúa là đấng thuỷ chung, trước sau như một, nghĩa là tự muôn đời và cho đến muôn muôn đời, Thiên Chúa vẫn là “Thiên Chúa uy quyền và giàu lòng xót thương”. “Đức Ki-tô hôm qua hôm nay vẫn là một, và như vậy mãi đến muôn đời (Hr 13,8). Người vẫn luôn là dung mạo của Thiên Chúa Cha uy quyền và giàu lòng xót thương.
Chỉ có Thiên Chúa mới có sự thánh thiện, nhân từ thuỷ chung bền vững như thế. Không có ai trên trần gian này có được. Dẫu cho có người cũng thích vỗ ngực xưng hùng hô khẩu hiệu “trước sau như một”, nhưng hãy cẩn thận, đó là “trước sau như một chứng nào tật ấy”, hoặc “trước sau như một lũ tham tàn”.
Vì thế, hãy nhìn nhận, duy chỉ có Thiên Chúa, trong Chúa Giê-su Ki-tô, là Đấng Cứu Độ Duy Nhất, mà chúng ta có thể đặt trọn niềm tin, niềm hy vọng và lòng yêu mến kính thờ. Ngoài Thiên Chúa trong Đức Giê-su Ki-tô ra, chúng ta không thể đặt niềm tin cậy mến vào nơi nào khác nữa!
Phút giao thừa nhắc nhớ chúng ta nhìn nhận Thiên Chúa, trong Chúa Giê-su Ngôi Lời sáng tạo, là cội nguồn, là nguyên thuỷ, và cũng là cùng đích của chúng ta.
-Vì thế, vào phút giao thừa thiêng liêng, Giáo Hội muốn con cái mình luôn hướng lòng đến cái mới vĩnh cửu, cái mới của sự sống muôn đời không bao giờ là tạm bợ, cái mới một lần tới thiên thu không bao giờ cũ đi, chẳng bao giờ lặp lại, đó là Thiên Chúa hằng sống và sự sống vĩnh cửu trong Nước Thiên Chúa.
Đừng tưởng lầm Thiên Chúa ở rất xa. Hãy nhớ là Thiên Chúa đã ở rất gần với chúng ta nơi Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng làm người, bằng lòng đồng hoá mình với thân phận người, với thân phận người cùng đinh khốn khổ, bằng lòng xuống bước hiệp hành tới tận cùng thấp của kiếp người.
Hướng lòng đến cái mới vĩnh cửu, là hướng lòng tới Chúa Giê-su, tới Lời Ban Sự Sống Đời Đời của Người, tới Thánh Thể Nguồn Sống của Người. Dẫu có hai ngàn năm qua rồi, Lời Tin Mừng vẫn luôn mới, và vẫn luôn mang lại sự sống bình an, sự sống hạnh phúc, và nhất là sự sống mới vĩnh cửu cho tất cả những ai lắng nghe, tuân giữ và thực hành ngay giữa những ngày trần gian tạm bợ. Dẫu có hai ngàn năm qua, Thánh Thể Người vẫn là của ăn, của uổng bảo đảm cho chúng ta có sự sống của Thiên Chúa hôm nay, và sự sống đời đời trong Nước Thiên Chúa.
Hướng lòng tới cái mới vĩnh cửu, là hãy buông lòng mình ra khỏi những thứ nặng lòng thế gian này. Đừng nặng lòng với giọt mồ hôi đổ xuống vườn thanh long, đừng nặng lòng với số vốn đầu tư thanh long, đừng nặng lòng với giá cả và cuối cùng là đừng nặng lòng với sự thất bại không ai mong muốn. Đừng nặng lòng với chuyện danh lợi dục trần gian này nữa. Hãy nặng lòng với Thiên Chúa, với Chúa Giê-su. Hãy nặng lòng với việc lắng nghe và tuân giữ Lời Người. Hãy nặng lòng khát khao rước lấy Thánh Thể Chúa, nguồn sống của chúng ta.
-Và cuối cùng, Giáo Hội dùng Phụng Vụ Lời Chúa với Lời Chúa là “Tám Mối Phúc Thật” hay còn gọi là bản “Hiến Chương Nước Trời”, để mời gọi mỗi người, mỗi nhà luôn chuẩn bị cho phút giao thừa thiêng liêng giữa sự sống trần gian và sự sống thiên quốc, để cả nhà còn hội ngộ, cùng hưởng mùa xuân bất diệt.
Đừng nặng lòng bận tâm đến sự giàu có của cải danh lợi và lạc thú thế gian, nhưng hãy sống tinh thần nghèo khó của Tin Mừng. Là hãy tín thác vào Chúa. Hãy để cho linh hồn, thân xác, sự sống này hoàn toàn thuộc về Chúa, không mảy may thuộc về thế gian chóng vánh và hay hư nát này!
Đừng sầu buồn thất vọng, hãy vững niềm trông cậy. Hãy nhận ra sự đau khổ của con người trong đời sống này chính là hồng ân của Chúa, vì chính nhờ những đau khổ ấy, mà Thiên Chúa cho chúng ta ngộ ra tính tạm bợ của cõi đời này, và thắp lên trong chúng ta niềm hy vọng vĩnh cửu ở đời sau.
Đừng hung hãn, hãy luôn hiền lành khiêm nhượng, vì Thiên Chúa hiền lành khiêm nhượng, vì Chúa Giê-su hiền lành khiêm nhượng. Ai hiền lành khiêm nhượng là nên giống Chúa, và được Chúa yêu thương.
Đừng mơ màng chuyện bất chính, hãy khát khao điều công chính, vì Thiên Chúa là Đấng thánh thiện, công chính. Ai sống trong sự công chính là sống theo đường lối Chúa.
Đừng vô cảm, hãy xót thương, vì Chúa là Đấng Giàu Lòng Xót Thương. Ai có lòng xót thương người, ấy là người biết cách đáp đền lòng Chúa xót thương mình.
Đừng lâm luỵ điều nhơ nhớp, hãy giữ lòng tinh sạch. Hãy luôn nhớ là tâm hồn và thân xác chúng ta là đền thờ Thiên Chúa ngự trị. Phải giữ cho tâm hồn thân xác chúng ta tinh tuyền, không vương bụi bặm trần gian, không rác rưởi ô nhơ thế tục, để xứng đáng đền thờ Thiên Chúa ngự trị.
Đừng ganh tỵ ghét ghen, hãy ăn ở thuận hoà, vì Ba Ngôi Thiên Chúa yêu thương hiệp nhất nên một là chuẩn mực cho đời sống chung của chúng ta. Ai ăn ở thuận hoà, ấy là người sống chung với nhau, và với mọi người theo chuẩn mực sống của Ba Ngôi Thiên Chúa.
Và đừng sợ chết vì công lý, nhưng hãy anh dũng làm chứng cho Tin Mừng. Hãy sống như Chúa Giê-su đã sống. Hãy yêu như Chúa Giê-su đã yêu. Người dám sống là người người dám chết để người khác được sống. Người yêu người, là người dám chết vì người mình yêu.
Có thể tóm lại, trong phút giao thừa thiêng liêng này,
-Giáo Hội muốn chúng ta nhìn nhận Thiên Chúa là cội nguồn và là cùng đích của vạn vật, của mỗi người
-Giáo Hội muốn chúng ta hãy luôn hướng lòng tới Thiên Chúa, trong mọi lúc, ở mọi nơi
-Và Giáo Hội muốn chúng ta hãy chuẩn bị cho một mùa xuân mới, mùa xuân vĩnh cửu trong Nước Thiên Chúa bằng việc sống trọn vẹn “Tám mối Phúc Thật” mà Chúa Giê-su đã dạy
Nguyện chúc mọi người năm mới bình an, và ra công gắng sức thực hiện “Tám Mối Phúc Thật”, để luôn sống đẹp ý Chúa và luôn sẵn sàng cho Mùa Xuân Vĩnh Cửu trong Nước Chúa. Amen.
PM. Cao Huy Hoàng
24-1-2022
THỰC LÒNG THẢO KÍNH CHA MẸ
Có người nói: “Niềm vui lớn nhất ngày đầu xuân là tạ ơn Chúa cho chúng ta còn sống bên nhau sum họp nơi cõi đất này, để còn được yêu nhau, còn được giúp nhau nên thánh, còn hy vọng cùng nhau sum họp trong Nước Trời mai sau với ông bà cha mẹ”.
Vâng, bình an hạnh phúc của chúng ta không đến từ tiền bạc, vật chất, cơ ngơi, nhà cửa phương tiện, càng không đến từ danh lợi dục trần gian, nhưng bình an hạnh phúc thực, đến từ lòng yêu Chúa, yêu nhau, và yêu mọi người.
Gia đình là chiếc nôi êm ấm tình Chúa, tình nhau, và tình người.
Vậy xin hãy chúc mừng các gia đình sum họp yêu thương hoà thuận trong ngày xuân.
Xin hãy chúc mừng mọi người đang đứng trước phần mộ của ông bà cha mẹ, để làm sống lại tình yêu thương của mỗi gia đình, nhờ lòng biết ơn và thảo kính cha mẹ.
Và nguyện xin Chúa cho ông bà cha mẹ được Chúa ban thưởng Nước Thiên Chúa, để từ nơi vĩnh phúc ấy, ông bà cha mẹ cầu bầu, phù hộ cho con cháu ở đời này, để con cháu vui sống và hy vọng sẽ được trùng phùng sum họp với ông bà cha mẹ trong Nước Thiên Chúa.
Vâng, hôm nay mùng hai tết, Phụng Vụ Giáo Hội mời gọi chúng ta kính nhớ ông bà tổ tiên, thảo hiếu với cha mẹ, khi còn sống cũng như lúc đã qua đời.
Sách huấn ca dạy: “Chúng ta hãy ca ngợi những vị danh nhân, cũng là cha ông của chúng ta qua các thế hệ.”
Thư Thánh Phao-lo gửi Giáo đoàn Êphêsô viết: “Hãy tôn kính cha mẹ. Ðể ngươi được hạnh phúc và hưởng thọ trên mặt đất này”.
Và Lời Chúa Giê-su nhắc lại điều răn thứ tư: “Hãy thảo kính cha mẹ”, và hơn nữa, hãy thảo kính cha mẹ thật lòng, chứ đừng giả hình, đừng môi miệng, đừng cung cách bên ngoài mà trong lòng thì rỗng tuếch.
Hẳn là Chúa Giê-su biết rõ con người, thời nào cũng vậy, “Nước chảy xuống” chứ “Nước không chảy ngược lên”. Tình thương của cha mẹ luôn tuôn xuống cho các con dạt dào, lai láng, thế nhưng, tình thương các con dành cho cha mẹ thì chẳng đáng vào đâu so với công ơn trời bể. Bởi vậy mới có câu: “Cha mẹ nuôi con bằng trời bằng bể. Con nuôi cha mẹ kể tháng kể ngày”.
Cha mẹ nuôi con bằng tình thương và trách nhiệm. Con cái nuôi cha mẹ có thể là bằng trách nhiệm mà thiếu tình thương! Bất cứ việc làm nào mà thiếu chữ tâm, hay đúng hơn thiếu cái tình, thiếu lòng thương, thì hẳn nhiên là giá trị thấp, nếu không nói là chẳng có giá trị gì!
Không biết có phải do ảnh hưởng của tư tưởng chủ nghĩa vô thần duy vật không, mà có cả những cha mẹ và người trẻ thời nay suy nghĩ rằng: Cho cha mẹ ít đồng là thảo kính cha mẹ. Hoặc đứa nào cho cha mẹ nhiều tiền hơn là thảo kính cha mẹ nhiều hơn. Ước gì tất cả chúng ta bỏ ngay lối nghĩ suy ấy.
Bởi, nếu cha mẹ có suy nghĩ ấy, thì chẳng khác gì cha mẹ cổ xuý cho con cái mình bất hoà bất thuận với nhau. Nếu con cái có suy nghĩ ấy, thì con cái đang đánh giá công ơn cha mẹ quá thấp, quá kém.
Lời Chúa hôm nay muốn nhắc nhớ chúng ta, hãy dành cho cha mẹ một tình thương và một lòng thảo hiếu phát xuất tự tình thương sâu thẳm ấy.
Hãy kính tặng cha mẹ mình lòng biết ơn, lòng thảo hiếu, bằng cách anh chị em chu toàn đời sống đức tin cậy mến Chúa, bằng cách anh chị em sống với nhau trong tình huynh đệ hiệp nhất, yêu thương, và bằng cách anh chị em sống chan hoà yêu thương, khoan dung, quảng đại với mọi người.
Khi các con có lòng tin cậy mến Chúa, thì tất cả các việc làm cho cha mẹ, từ nhỏ đến lớn, đều có giá trị thiêng thánh và trở nên phần phúc cho các con. Một chén nước cho cha, một muỗng cháo cho mẹ, một sự nhịn nhục cha mẹ già lú lẫn, những nụ cười sum họp ấm êm hoà thuận, một lời kinh nguyện chung, một cái ôm thân mình ghẻ lở, một nụ hôn trên đôi má nhăn nheo…nếu với lòng tin cậy mến Chúa và tình hiệp nhất huynh đệ, thì có giá trị hơn đống tiền, đống vàng nhuộm đủ sắc màu ganh tỵ kia!
Bấy giờ, cha mẹ thực sự hạnh phúc, vì còn hy vọng được sum họp với các con các cháu nơi cõi sống đời đời trong Nước Thiên Chúa. Bởi, có ít con hay đông con, thì không có cha mẹ nào muốn mất đi một đứa con. Dẫu nó có trăm ngàn lần hư đốn, lòng cha mẹ cũng vẫn mãi khát khao mong mỏi nó hồi tâm trở về với đường chính nẻo ngay. Mỗi đứa con là quà tặng, là hồng ân của Chúa ban cho, và cha mẹ có bổn phận nuôi dạy sao cho nên người và nên người con của Chúa. Vì thế, khi các con cái tin cậy mến Chúa, yêu thương nhau, yêu thương cả những anh chị em đang tội lỗi, hư đốn, nghèo khổ thấp kém, và yêu thương hết mọi người, đó là tỏ bày lòng hiếu thảo với cha mẹ, là giúp cha mẹ chu toàn bổn phận trước mặt Chúa, là lời nguyện xin chân thành dâng Thiên Chúa cho cha mẹ được ơn sống lại và ơn sống đời đời trong Nước Chúa.
Ngược lại, cha mẹ sẽ đau lòng biết bao khi nhìn thấy con cái quá nặng lòng với của cải vật chất thế gian, mà quên Chúa, quên Giáo Hội, quên nhà thờ, quên kinh lễ, chẳng màng đến Lời Chúa, bỏ xưng tội rước lễ…
Cha mẹ sẽ đau lòng biết bao khi thấy vợ chồng con lúc nắng lúc mưa, lúc êm đềm hồi xào xáo bát nháo, âu yếm đó, rồi chửi rủa, rồi bạt tai nhau đó, nay đòi ly dị, mai kêu ra toà, và còn bao nhiêu cách sống vô thần khác nữa!
Cha mẹ sẽ đau lòng biết bao khi nhìn thấy anh chị em trong nhà hơn thua ganh tỵ với nhau, tranh giành từng mét đất, ghim gút từng lời nói, nói xấu bôi nhọ nhau, anh chị em từ nhau không nhìn mặt ruột thịt, đã không giúp đỡ nhau còn đạp nhau xuống hố, và còn bao nhiêu cách sống, cách đối xử với nhau tàn tệ hơn nữa!
Cha mẹ sẽ đau lòng biết bao khi nhìn thấy con cái không sống tốt với mọi người, bị mọi người chê bai ghét bỏ vì cách sống kiêu căng, ích kỷ, không biết yêu thương người lại còn gây thù chuốc oán với người, không sống đời sống chứng nhân cho Chúa, lại còn sống cách phản Tin Mừng, bôi tro mặt Chúa, trác trấu mặt Giáo Hội, làm xấu mặt gia đình, làm hổ danh gia tộc!
Và khi cha mẹ mất đi, cha mẹ được Chúa gọi về, thì đừng tưởng là cha mẹ vắng mặt. Lời dạy của cha mẹ, và gương sống của cha mẹ vẫn hãy còn đây, trong lòng mỗi đứa con của cha mẹ.
Có câu chuyện rằng: Một người mẹ sắp qua đời, gọi con trai lớn đến và nói: “Khi mẹ chết đi, con nhớ trồng sau vườn mấy cây chuối, mấy cây đu đủ”. Con trai trả lời: “Dạ, con nghe lời mẹ. Nhưng tại sao phải trồng mấy cây đó vậy mẹ?” Mẹ trả lời: “Để có trái đu đủ, có trái chuối mà cúng cho cha cho mẹ, chứ cúng chuối nhựa, đu đủ nhựa thì răng đâu nữa mà nhai”.
Có lời di chúc của cha rằng: “Các con hãy sống đẹp lòng Chúa, vui lòng cha mẹ, và hoà thuận với nhau”. Hoá ra, lời di chúc ấy có ý nói: “Anh em có yêu thương hoà thuận với nhau, thì mới làm vui lòng cha mẹ, thì mới làm đẹp lòng Chúa được!
Vậy, nếu có ai đó cứ mãi bôi bác anh mình, nói xấu chị mình, trách móc em mình trong nhà, thì người ấy có thảo hiếu với cha mẹ mình không?
Lời bôi bác, lời nói xấu, lời trách móc, lời than vãn về thân phận mình thấp hèn nghèo khó thua kém anh chị em mình, lời phàn nàn về chuyện di sản, của cải, đất đai cha mẹ chia chác không đồng đều, đều thấm vào lòng đất, đều thấm tận mồ sâu, đều vọng tới hồn thiêng của cha mẹ, và còn làm đau lòng cha mẹ biết bao nhiêu.
Cha mẹ sinh ra con, đều mong con nên người, đều dạy con nên người! Có cha mẹ nào muốn hoặc dạy cho con cái mình hư đốn đâu! Trách móc anh em mình chưa tốt, nói xấu anh chị em mình, còn có cả những câu sỉ nhục “anh chị em mình mất dạy”, thì thử hỏi, có xúc phạm đến cha mẹ mình không?
Khi đã chôn cất cha mẹ rồi, thì có ai muốn người ta động mồ, động mã, hay đào mồ cuốc mã cha mẹ mình lên đâu! Vậy mà, khi hơn thua, ganh tỵ, bôi bác, nói xấu, làm sỉ nhục anh em mình, chính những đứa con của cha mẹ, lại đào mồ cuốc mã cha mẹ mình lên! Để làm gì? Để đòi cha mẹ chia đất lại cho đều chăng? Để đòi chia của cải tài sản lại cho đều chăng? Hay để cha mẹ phải dạy lại thằng em, thằng anh, con chị mất dạy chăng?
Vậy ai nói tôi yêu mến cha mẹ mình, tôi có hiếu thảo với cha mẹ mình, mà cứ bất hoà, chửi rủa, trách móc, bôi xấu anh chị em mình, ấy là người sống giả hình, hay là người nói dối. Người ấy không bao giờ có bình an, hạnh phúc.
Nhân ngày kính nhớ tổ tiên và ông bà cha mẹ, thiết tưởng, mỗi chúng ta cũng hãy định hình lại cách sống thảo hiếu sao cho đúng với ý muốn của Thiên Chúa.
Ước gì các cha mẹ luôn mong con cái mình thảo hiếu bằng cách sống chuẩn mực của con cái Thiên Chúa, là “yêu Chúa, yêu nhau và yêu người”, và không đòi hỏi nơi con cái điều gì khác, nhất là không đòi hỏi những thứ vật chất tiền bạc của cải xoàng thường.
Ước gì các con cái yêu thương biết ơn cha mẹ, luôn bỏ qua tha thứ cho cha mẹ những lỗi lầm hẳn nhiên không tránh khỏi, luôn cầu nguyện cho cha mẹ và giúp đỡ lúc tuổi già, và nhất là luôn “yêu Chúa, yêu nhau và yêu thương mọi người” khi cha mẹ đã qua đời.
Ngày đầu xuân, trước phần mộ của ông bà cha mẹ, phút này đây, mỗi người hãy cúi đầu tạ lỗi với ông bà cha mẹ, bởi nếu theo tiêu chuẩn: “Thảo kính cha mẹ là phải mến Chúa, phải yêu nhau, phải yêu người”, thì mỗi chúng ta đây đều là những người có lỗi, và có thể đã từng có lỗi nặng.
Chúng ta cũng dâng lời cầu xin cho ông bà cha mẹ được phúc sống vĩnh cửu trong Nước Chúa, và lời cầu xin ấy, chắc chắn sẽ được Chúa nhậm lời, sẽ làm cho cha mẹ vui, nếu anh chị em trong nhà chúng ta “thực lòng mến Chúa, thực lòng yêu thương nhau, và thực lòng sống bác ái với mọi người”.
Lạy Chúa, xin giúp các gia đình luôn tin cậy mến Chúa, luôn yêu nhau, yêu người, và lưu truyền đời sống thánh thiện ấy từ đời ông bà cha mẹ sang đến các thế hệ con cháu. Amen.
PM. Cao Huy Hoàng
24-1-2022