Nhảy đến nội dung

Danh thủ Lleyton Hewitt, người của gia đình

Tại giải Australian Open (quần vợt) năm nay tại Melbourne, danh thủ Úc Lleyton Hewitt đã bị loại ở vòng thứ hai bởi danh thủ David Ferrer của Tây Ban Nha. Ai cũng đoán trước Lleyton sẽ thua, vì anh được xếp hạng 308 trên bảng xếp hạng quốc tế, trong khi David Ferrer được xếp hạng 8 trên cùng bảng này.


Nhưng anh lại là cái đinh trong cuộc thi đấu vì trận đấu lần này là trận đấu cuối cùng trước khi màn hạ xuống trên một trong các tay nghề sáng chói nhất của quần vợt hiện đại Úc.


Dù khởi đầu, anh chia rẽ các người ái mộ, nhưng anh mãi mãi được tưởng nhớ như một trong những danh thủ thắng nhiều giải nhất của Úc. Năm 2001, sau khi đánh bại người 14 lần thắng các giải lớn là Pete Sampras trong trận chung kết US Open, anh trở thành người số 1 trẻ nhất trong lịch sử quần vợt chuyên nghiệp, lúc 20 tuổi 8 tháng.


Nhờ thế, anh nhập hàng ngũ với John Newcombe, Pat Rafter, và Evonne Goolagong Cawley, tức những người Úc duy nhất đạt tới tuyệt đỉnh kể từ lúc việc xếp hạng này được du nhập năm 1973.


Anh đoạt giải “grand slam” lần thứ hai và là lần chót vào năm sau, đánh bi danh thủ Á Căn Đình David Nalbandian ở giải chung kết Wimbledon.


Tổng kết, năm nay anh gần 35 tuổi, giữ địa vị số 1 được 80 tuần lễ giữa tháng Muời Môt năm 2001 và tháng Sáu năm 2003. Anh vào chung kết giải “grand slam” hai lần nữa nhưng đều thua: thua Roger Federer ở New York năm 2004 và thua Marat Safin trong giải chung kết Australian Open năm 2005.


Hewitt cũng đã 4 lần vào vòng bán kết và 6 lần vào vòng tứ kết trong suốt lịch sử tham dự 66 giải grand slam của anh, bắt đầu từ năm 1997, lúc mới 15 tuổi 11 tháng, từ một thiếu niên soát đường ranh (baseliner) trở thành cầu thủ trẻ tuổi nhất đủ tư cách dự đấu giải Australian Open.


Năm sau, chưa đầy 17 tuổi, anh làm Andre Agassi ngỡ ngàng trên đường dự thi giải đơn nam ATP tại Adelaide và trở thành người thắng giải trẻ tuổi nhất kể từ Michael Chang năm 1988 và mới chỉ được xếp hạng 550 trên thế giới, thấp nhất trong lịch sử.


Anh nhận được tất cả 30 cúp ATP đánh đơn, kể cả hai cúp cuối cùng năm 2014 lúc anh phải trao danh dự ấy cho Federer.


Hewitt sống vì các giải “grand slam” và Davis Cup và đã giúp Úc thắng giải này hai lần: lúc còn là thiếu niên năm 1999 và lần thứ hai năm 2003.


Lúc cao điểm nhất trong nghề nghiệp của Hewitt, Úc 4 lần vào chung kết trong 5 năm và anh về hưu trong tư cách người thắng giải đơn nhiều nhất trong lịch sử Davis Cup.


Điều đáng nói ở đây là tình yêu nồng nàn Lleyton Hewitt dành cho vợ con.  Đối với anh, gia đình là tất cả. Chính vì thế, cuối trận đấu sau cùng, chớp mắt gạt nước mắt và mồ hôi, anh đã kéo 3 đứa con lại gần để chuẩn bị nói lời tạm biệt giới ái mộ từng hoan hô anh suốt 20 năm qua.


Sau khi cám ơn các huấn luyện viên và người ủng hộ, Lleyton lấy hết gân sức ngỏ lời với người đàn bà quan trọng nhất đời anh, người vợ 11 năm qua, Bec Hewitt.


Trong cuộc phỏng vấn của Bruce McAvaney, Đài Số 7, Lleyton dõi mắt tìm vợ trong dẫy dành cho các cầu thủ, rồi tuyên bố “Bec, nàng thật tuyệt vời. Nàng là đá tảng của tôi, hiển nhiên là thế”.


Quả là khía cạnh xúc cảm hiếm thấy nơi danh thủ sắp 35 tuổi này, một người được người ta biết đến nhiều hơn với những cú hét “come on!” trên sân đấu và thỉnh thoảng những cơn thịnh nộ nửa chừng (ngay trận sau cùng vừa nói, anh gọi một trong những trọng tài biên là “moron” [đồ thoái hoá])


Lời ca tụng vợ anh đã làm xúc động rất nhiều khán giả khắp cầu trường Melbourne, dĩ nhiên cả Bec nữa. Nhưng người cựu minh tinh của Home and Away 32 tuổi này đã tươi hẳn lên lúc nàng khúc khích cười khi nghe câu nhận định sau của chồng: “Tôi yêu nàng rất nhiều, chúng tôi có cuộc sống chung thật tốt đẹp, và nàng đã sinh hạ 3 đứa con tuyệt diệu, thành thử, xin cám ơn em…” anh bẽn lẽn nói thế.


Ba đứa con anh đã chạy xuống sân gặp bố: Mia 10 tuổi, Ava 5 tuổi và cậu con trai 7 tuổi được coi là “Mini-me” của anh, tên Cruz, người được coi là sẽ nối chân bố trên đường trở thành “siêu sao” quần vợt. Lúc 4 bố con cùng sánh bước trở lại phòng thay quần áo, khách ái mộ nghe văng vẳng lời anh nói với các con “Mình đi tìm má đi”.


Trong buổi họp báo sau cùng trong tư cách cầu thủ chuyên nghiệp đánh đơn, Lleyton luôn nhắc tới gia đình anh: “Đối với tôi, suốt trong 10 năm qua, gia đình thật hết sức đặc biệt vì họ đã có khả năng cùng đồng hành với chúng tôi”. 


Dù Bec không cùng anh đối diện với giới truyền thông, nhưng người ta cũng nhận ra nàng đứng ở một bên, mặt dàn dụa nước mắt.

Tác giả: