Thơ Thứ Hai Tuần I Mùa Chay Năm chẵn
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Phạm Hùng Sơn
PHÚC ÂM: Mt 25, 31-46
19/02/2018
Thứ Hai Tuần I Mùa Chay Năm chẵn
Trong ngày Thiên Chúa quang lâm,
Thiên Thần tất cả vây quần chung quanh.
Con Người ngự đến vinh quang,
Uy linh Thiên Chúa chứa chan vô ngần.
Muôn dân tập họp vây quần,
Công minh sáng láng phân chia loài người.
Như người mục tử tươi cười,
Chiên, dê tách khỏi dưới bầu trời xanh.
Chiên thì bên phải đã đành,
Còn dê bên trái cạnh Người ngang hông.
Bấy giờ Vua phán mặn nồng,
Những người bên hữu có công nước trời.
Hãy nghe Thiên Chúa gọi mời,
Lãnh phần gia nghiệp đời đời Thiên Cung.
Lửa trời ánh sáng bập bùng,
Hãy lên trên đó ở cùng Chúa Cha.
Ngày xưa ngươi đã cho Ta,
Thức ăn, nước uống mặn mà làm sao!
Khách lạ ngươi biết tiếp chào,
Áo quần không có ra vào lạnh căm.
Ngươi cho có chỗ ăn nằm,
Áo quần mặc đủ, ấm lòng anh em.
Ngươi thăm Ta ốm êm đềm,
Giúp Ta đau khổ thêm lòng cứng tin.
Mặc dù Ta sống một mình,
Qua cơn đau khổ, bịnh tình khá hơn.
Ta tù đang bị cô đơn,
Ngươi luôn để ý chọn ngày đến thăm.
Kẻ lành xin đáp lại rằng,
Bao giờ thấy Chúa đặng mà cho ăn?
Con không thấy Chúa nước cần,
Làm sao con biết dâng Ngài nước trong?
Bao giờ thấy Chúa lạnh lòng,
Để con lấy áo lông dài dâng cho?
Bao giờ thấy Chúa gầy gò,
Để đem thuốc đến cho Thầy ốm đau.
Bao giờ thấy Chúa âu sầu,
Bị tù đâu đó lâu ngày con thăm?
Vua kia đáp lại âm thầm,
Ngươi làm tất cả tận tâm một người.
Bé mọn nhỏ nhất trong đời,
Chính ngươi thật đã phơi bày cho Ta.
Rồi Người cũng phải nói ra,
Những người bên trái đã là xấu ghê.
Ngươi bị mọi người ghét chê,
Phải bị chúc dữ để vào âm ti!
Đời ngươi sẽ nghĩa lý gì,
Sẽ bị ma quỷ dí vào lửa to,
Vì xưa Ta đói không có người cho.
Ăn thử một chút đỡ no,
Hoặc khi ta khát chớ cho uống gì!
Ta là khách lạ bị khi!
Ngươi chẳng tiếp rước bị lôi ra ngoài,
Mình trần không áo run hoài,
Thế mà người chẳng đoái hoài tới Ta!
Ta đang đau yếu tối đa,
Và tù Ta ở, chả ai viếng dùm!
Tương tự họ đáp lạnh lùng,
Bao giờ con thấy lưng trần Chúa đâu?
Con đâu thấy Chúa âu sầu?
Hay đang đói khát cầu mong hồi nào?
Con đâu thấy Chúa ra vào,
Tù đầy, đau yếu hồi nào viếng thăm?
Nhưng Người đáp lại hờn căm,
Những người bé nhỏ bao năm đợi chờ.
Nếu mà ngươi biết bỏ giờ,
Đem tình thân mến đỡ đần họ luôn.
Bao năm ngươi sống điên cuồng,
Bây giờ đã quá muộn màng lập công.
Đời ngươi như vậy phập phồng,
Từ nay sắp tới tống vào âm ti!
Vì ngươi không làm được gì,
Đề người phúc thiện đi vào Thiên cung.
Amen
PHS
====
PHÚC ÂM: Mt 25, 31-46
"Những gì các ngươi làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Khi Con Người đến trong vinh quang, có hết thảy mọi thiên thần hầu cận, Người sẽ ngự trên ngai uy linh của Người. Muôn dân sẽ được tập họp lại trước mặt Người, và Người sẽ phân chia họ ra, như mục tử tách chiên ra khỏi dê. Chiên thì Người cho đứng bên phải, còn dê ở bên trái. Bấy giờ Vua sẽ phán với những người bên hữu rằng: 'Hãy đến, hỡi những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy lãnh lấy phần gia nghiệp là Nước Trời đã chuẩn bị cho các ngươi từ khi tạo dựng vũ trụ. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã viếng thăm; Ta bị tù đày, các ngươi đã đến với Ta'. Khi ấy người lành đáp lại rằng: 'Lạy Chúa, có bao giờ chúng con thấy Chúa đói mà cho ăn, khát mà cho uống; có bao giờ chúng con thấy Chúa là lữ khách mà tiếp rước, mình trần mà cho mặc; có khi nào chúng con thấy Chúa yếu đau hay bị tù đày mà chúng con đến viếng Chúa đâu?' Vua đáp lại: 'Quả thật, Ta bảo các ngươi: Những gì các ngươi đã làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta'.
"Rồi Người cũng sẽ nói với những kẻ bên trái rằng: 'Hỡi phường bị chúc dữ, hãy lui khỏi mặt Ta mà vào lửa muôn đời đã đốt sẵn cho ma quỷ và kẻ theo chúng. Vì xưa Ta đói, các ngươi không cho ăn; Ta khát, các ngươi không cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi chẳng tiếp rước; Ta mình trần, các ngươi không cho đồ mặc; Ta đau yếu và ở tù, các ngươi đâu có viếng thăm Ta!' Bấy giờ họ cũng đáp lại rằng: 'Lạy Chúa, có bao giờ chúng con đã thấy Chúa đói khát, khách lạ hay mình trần, yếu đau hay ở tù, mà chúng con chẳng giúp đỡ Chúa đâu?' Khi ấy Người đáp lại: 'Quả thật, Ta bảo cho các ngươi biết, những gì các ngươi đã không làm cho một trong các anh em bé mọn nhất của Ta đây, là các ngươi đã không làm cho chính Ta'. Những kẻ ấy sẽ phải tống vào chốn cực hình muôn thuở, còn các người lành thì được vào cõi sống ngàn thu".
Đó là lời Chúa.