Nên một với Chúa - Hiệp nhất để yêu thương
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Huệ Minh
24.5 Thứ Tư trong tuần thứ Bảy Mùa Phục Sinh
Cv 20:28-38; Tv 68:29-30,33-35,35-36; Ga 17:11-19
NÊN MỘT VỚI CHÚA
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã cầu nguyện với Chúa Cha 3 điều: gìn giữ các môn đệ trong đức tin, che chở các ông khỏi thế gian, và thánh hiến các ông theo sự thật.
Chúa Giêsu tỏ lòng yêu thương các môn đệ, một tình yêu đặc biệt, như tình của thầy đối với trò, như tình của cha đối với các con cái. Thật vậy, bản thân Chúa phải đối diện với những giờ phút đau thương của thập giá, tử nạn và phục sinh; Ngài muốn lôi kéo các môn đệ vào hoàn cảnh cụ thể của mình, để cùng chung số phận của ngài.
Khi cầu xin cho các môn đệ được ơn gìn giữ, Ngài biết trước những khó khăn thử thách đời tông đồ của họ; Ngài cũng nhìn thấy trước những đau buồn, chán nản nơi các ông, và sợ các ông ngã lòng, nên Ngài đã xin Chúa Cha luôn gìn giữ họ, để họ được nâng đỡ trong đức tin, và luôn trung thành với sứ mạng Chúa trao phó cho họ.
Khi cầu xin cho các môn đệ được che chở các ông khỏi thế gian, Chúa Giêsu nhìn thấy trước những cám dỗ của thế gian, dễ lôi cuốn các ông, dễ làm cho các ông bị hư mất. Vì thế, Ngài muốn giải thoát các ông khỏi những cạm bẫy của thế gian, bằng sự bảo vệ, che chở của Chúa Cha: “Xin gìn giữ họ trong Danh Cha”, bằng sự che chở của Chúa Giêsu: “Con đã canh giữ để không một ai trong họ phải hư mất”, và nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần: “Đấng Bầu chữa sẽ ở với và ở trong các môn đệ luôn mãi” (Ga 14,16-17).
Khi cầu xin Chúa Cha thánh hiến các môn đệ, Chúa Giêsu tỏ cho các môn đệ hiểu rằng: các ông được thánh hiến, có nghĩa là các ông được Chúa tách ra khỏi thế gian tội lỗi, nhiều cạm bẫy, để từ nay các ông thuộc trọn về Chúa. Đồng thời, chính bản thân các môn đệ là những được Chúa chọn gọi làm tông đồ, thi hành sứ vụ Loan báo Tin Mừng.
Khi suy niệm bài Tin Mừng này, mỗi người chúng ta cảm nghiệm tình thương của Chúa dành cho chúng ta. Dù trong cuộc sống có nhiều cạm bẫy, nhiều thử thách gian nan, chúng ta tin vào ơn của Chúa luôn nâng đỡ, bảo vệ chúng ta nhờ ơn của Chúa. Vì thế, chúng ta hãy luôn kết hiệp với Chúa, và năng cầu nguyện với Chúa: “Xin chớ để chúng con sa chước cám dỗ, nhưng cứu chúng con cho khỏi sự dữ”.
Hơn nữa, chúng ta đã được Chúa thánh hiến qua Bí tích Rửa tội, chúng ta trở nên con cái của Chúa, thuộc trọn về Chúa. Để giữ mãi hình ảnh và vẻ đẹp này, chúng ta phải không ngừng xin ơn đổi mới và canh tân bản thân, để gột bỏ con người tội lỗi, yếu đuối, và những thói xấu thế gian.
Cuối cùng, được thánh hiến, chúng ta cũng trở nên những chứng nhân cho Tin Mừng của Chúa. Chúng ta phải làm gì để cho Tin Mừng của Chúa được gieo vãi? Muốn làm chứng, chúng ta phải là ánh sáng, là men, là muối cho thế gian. Làm chứng cho Chúa là làm chứng về sự thật: Thiên Chúa yêu thương và muốn cứu độ hết mọi người. Chính nhờ Chúa Thánh Thần, tác nhân chính cho công cuộc tông đồ của Giáo Hội và của mỗi người chúng ta.
Chúa Giêsu cầu xin cho các môn đệ của mình được thánh hiến, tức là được “tách ra” để thuộc trọn về Chúa Cha như Đức Giêsu đã thuộc về Người. Thuộc về Chúa Cha, tức là thuộc về Chân Lý. Thuộc về Chúa Cha cũng là phó thác, tin tưởng vào tình thương của Người. Thuộc về Chúa Cha cũng là vâng nghe lời Đức Giêsu dạy dỗ.
Như vậy người môn đệ được hiện hữu giữa thế gian, nhưng không thuộc về thế gian. Giữa sự ác, lọc lừa, nhưng không thuộc về chúng, mà ngược lại, các ông phải làm chứng cho chân lý Tin Mừng.
Quả thật, các môn đệ đã sẵn sàng làm chứng cho chân lý Tin Mừng như lời Đức Giêsu đã phán: “Vì nếu người ta được cả thế giới mà phải thiệt mất mạng sống, thì nào có lợi gì? Hoặc người ta sẽ lấy gì mà đổi mạng sống mình?” (Mt 16, 26).
Lời Chúa hôm nay muốn nhắc cho mỗi chúng ta hãy nhớ đến Bí tích Thánh Tẩy ta đã lãnh nhận. Khi thuộc về Chúa qua Bí tích này, chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa và trở nên môn đệ của Người. Trở nên môn đệ cũng có nghĩa là trở nên chứng nhân. Vì thế, chúng ta không thể không làm chứng cho Chúa trong cuộc sống thường ngày. Làm chứng cho Chúa, tức là từ bỏ Ma Quỷ và mọi việc, mọi sự sang trọng của chúng. Làm chứng cho Chúa cũng có nghĩa là đi ngược với những điều bất chính mà con người ngày nay bày ra.
**************
25.5 Thứ Năm trong tuần thứ Bảy Mùa Phục Sinh
Cv 22:30; Tv 16:1-2,5,7-8,9-10,11; Ga 17:20-26
Hiệp nhất để yêu thương -
Hiện nay chúng ta đang chứng kiến bao nhiêu sự thay đổi trong xã hội xoay quanh vấn đề hiệp nhất. Có bao nhiêu luật lệ lan tràn khắp các thành phố, quận huyện, ủy ban giáo dục. Trong vài năm, chúng ta đã trở nên thành viên, không những của một ngôi làng nhỏ hay một trường có thế giá, mà còn là của cả một cộng dồng thành phố hay tỉnh lỵ.
Cấu trúc xã hội được sắp xếp theo các nhóm qui tụ. Sự thay đổi trong xã hội được dựa trên các ủy ban nhân dân, sự thăng tiến của Giáo hội dựa trên các cộng đoàn cơ bản, phương pháp học tập tại trường dựa trên công cuộc nghiên cứu tập thể, sức mạnh kinh tế dựa trên sự tập hợp các thương vụ. Một triết gia khẳng định rằng thế giới đã trở thành một ngôi làng, nhờ các phương tiện truyền thông đa dạng và nhanh chóng.
Vũ trụ đang tiến dần về sự hiệp nhất, thống nhất, và qua đó có vẻ đáp ứng lời mời gọi của Chúa Kitô: xin cho họ nên một, và cũng qua đó trở thành một bằng chứng về công trình của Chúa Con: xin cho họ nên một trong Chúng Ta, hầu cho thế gian tin rằng Cha đã sai Con.
Nhưng không phải bất cứ sự hiệp nhất nào cũng là một mặc khải và bằng chứng của Chúa Kitô. Chúng ta có thể thành lập một nhóm đoàn kết, thậm chí một cộng đoàn tu sĩ và vẫn qui hướng về mình chớ không phải về Chúa. Những nhóm người bàng quan với kẻ khác, không có khả năng chia sẻ lương thực và của cải mình. Chúng ta có thể ở cùng chung một nhà mà không tạo được một gia đình.
Hiện nay, chúng ta nhận thức được những sức mạnh đang thôi thúc con người đi đến hiệp nhất; mặc khải của Chúa Kitô đang có mặt tại đấy, như trong tình trạng phôi thai. Nhưng sự hiêp nhất hoàn hảo chỉ có thể được thực hiện trong Chúa: “Xin cho họ nên một trong Chúng Ta”.
Những cộng đoàn Kitô hữu ngày hôm nay có thể trở nên những dấu chỉ cho sự hiệp nhất hoàn thiện đó bằng cách sống một sự chia sẻ thực sự về đức tin, về tình cảm và hoạt động. Đấy là một trong những vai trò của Giáo hội đối với xã hội: giúp xã hội đạt được điều vô cùng qua nỗ lực của mình để qui hướng về Chúa.
"Xin cho chúng nên một".Đây là lời nguyện khẩn thiết của Đức Giêsu dâng lên Chúa Cha cho các môn đệ của mình. Đức Giêsu cũng nêu lên mẫu gương hiệp nhất giữa Chúa Cha và Ngài. Và như thế, Đức Giêsu cũng mời gọi các môn đệ cũng hiệp nhất với nhau như Chúa Cha và Chúa Con là một. Qua đó, mọi người sẽ nhận ra chúng ta là môn đệ của Thầy, đó là chúng ta yêu thương nhau.
Ngày nay, người Kitô hữu chúng ta sống sự hiệp nhất ấy qua lời cầu nguyện, bằng hành vi đức tin và sự liên đới. Sự hiệp nhất chỉ có thể có khi chúng ta chấp nhận “hiệp nhất trong đa dạng”. Biết lắng nghe, thông cảm và tôn trọng mọi người.
Lời cầu nguyện và mong muốn của Đức Giêsu khi xưa cho các môn đệ được hiệp nhất, cũng chính là lời cầu nguyện và mời gọi của Ngài dành cho chúng ta hôm nay.
Chúa Giêsu chẳng những cầu nguyện cho các tông đồ, mà còn cầu cho tất cả chúng ta là những kẻ đã nghe lời giảng dạy của các tông đồ và của Giáo hội mà tin theo Chúa. Chúng ta có thể nhận ra diều đó trong Tin mừng hôm nay;
Chúa Giêsu cầu xin cho tất cả được sống trong tình yêu thương của Chúa: Cha ở trong Con và Con ở trong Cha, để họ cũng ở trong chúng ta . Thiên Chúa đã ra điều luật: hãy yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết sức, hết linh hồn, hết trí khôn thì bây giờ, Chúa Giêsu cầu nguyện để Thiên Chúa ban ơn cho chúng ta sống trọn vẹn điều luật ấy.
Chúa Giêsu cầu cho tất ca chúng ta được kết hợp với nhau và yêu thương nhau. Thật ra, đây chỉ là kết quả của lời cầu nguyện trước, vì nếu chúng ta kết hợp và yêu mến Thiên Chúa, thì chúng ta cũng phải kết hợp và yêu thương nhau. Mến Chúa, yêu người, không phải là một lề luật dựa trên lý luận, nhưng là một thực tại thiết yếu. Chúng ta không thế nói mình yêu mến Thiên Chúa mà lại không yêu thương lo lắng cho người khác, nhất là nhưng người nghèo khổ, bất hạnh. Nói như thánh Gioan Tông đồ: Nếu ai nói mình yêu mến Thiên Chúa, mà lại ghét anh em, thì người ấy là kẻ nói dối, vì ai không yêu thương người anh em mà họ trông thấy, thì không thể yêu mến Thiên Chúa mà họ không trông thấy. Đây làđiều răn chúng ta nhận dược từ Ngài: ai yêu mến Thiên Chúa, thì cũng yêu thương anh em mình .
Chúa Giêsu cầu cho Giáo hội được hiệp nhất. Chúng ta cũng được nhắc nhở cầu nguyện cho sự hiệp nhất trong Giáo hội và cho sự hiệp nhất giữa các khô hữu, nhất là chúng ta cầu xin để có thái độ đối thoại và tôn trọng những giá trị của các tôn giáo khác.
Ước gì lời Chúa hôm nay giúp chúng ta kết hợp với Chúa và với nhau trong tình thương. ước gì chúng ta có tâm hồn cởi mở để đón nhận sự hiện diện của Chúa trong cuộc sống và trong mọi sinh hoạt cuộc sống.