Nhảy đến nội dung

Nước ta không thuộc về thế gian

NƯỚC TA KHÔNG THUỘC THẾ GIAN

 “Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước” (c18). Đây là một sự thật mà người môn đệ phải can đảm đón nhận trong thực tế. Đón nhận với niềm tin tưởng và hân hoan vì nghĩ mình được thuộc về Thầy và được nên giống Thầy. Nếu người môn đệ tránh né sự ghét bỏ này, thì hóa ra họ lại muốn thuộc về thế gian ư?

            Ca dao Việt Nam có câu:

Yêu nhau yêu cả đường đi,

Ghét nhau ghét nhau ghét cả tông ti họ hàng.

            Thật đúng với hoàn cảnh cuộc đời của các môn đệ khi các ngài đã được Chúa Giêsu Phục sinh trao ban một sứ vụ đặc biệt: rao giảng Tin Mừng cho khắp mọi loài thụ tạo trên thế giới này. Hành trình rao giảng đó đã gặp không ít những khó khăn, thế nhưng các môn đệ vẫn kiên tâm để Tin Mừng của Chúa được loan truyền cho đến ngày nay, thuộc mọi nước, mọi dân.

Thánh Gioan, khi ghi lại đoạn Tin mừng hôm nay, chắc chắn cũng đã nhìn thấy cảnh tàn sát dã man mà các tín hữu  tiên khởi đã trải qua dưới thời hoàng đế Néron. Có lẽ, khi nhìn cảnh tượng này, Gioan nhớ lại lời Thầy: “Nếu thế gian ghét anh em, anh em hãy biết rằng nó đã ghét Thầy trước”.

Sứ mạng của Thầy Giêsu là loan báo sự thật, tình thương và công lý của Vương Quốc Nước Trời. Sứ điệp ấy đã bị thế gian chối từ và bắt bớ: “ Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em . . . họ sẽ làm tất cả những điều ấy chống lại anh em” (c.20.21).

Thân phận của Thầy thế nào, thì người môn đệ cũng rập theo số phận ấy. Nhưng đây lại là một vinh dự lớn lao cho người môn đệ đích thật của Tôn Sư Giêsu, vì đã được Thầy chọn và tách biệt ra khỏi thế gian (x.c.19).

Lý do duy nhất có thể giải thích việc các Kitô hữu bị bách hại chính là vì thế gian đã ghét Đức Giêsu. Vì ghét và ‘loại bỏ’ Chúa Giêsu, thế gian cũng ghét và loại trừ người Kitô hữu; Thật đúng như câu tục ngữ: “Thương nhau thương cả lối đi; ghét nhau ghét cả tông chi họ hàng”.

Chính Chúa Giêsu đã đến thế gian, Ngài đã bị thế gian lên án và giết chết. Do đó, tất cả những ai là môn đệ của Ngài cũng phải chịu đồng số phận. Bị thế gian thù ghét không phải là điều bất thường đối với người kitô hữu; cái bất thường của Kitô hữu chính là cuộc sống dễ dãi, thỏa hiệp, buông theo dòng thác của thế tục.

Điều này thật dễ hiểu vì Kitô hữu thuộc về Chúa Giêsu, sống giáo huấn Chúa Giêsu dạy, là bước đi trong ánh sáng, tình yêu và sự thật. Trong khi đó, ‘thế gian’ thuộc về satan, thuộc về sự gian dối, bóng tối và thù hận.

Người Kitô hữu chọn Chúa và chọn cách sống khác hẳn lối sống của thế gian; mà thế gian lại ghét những gì không thuộc về nó. Do đó, Kitô hữu đích thực là chấp nhận lội ngược dòng đời.

Thánh Grêgorio nói : “Ta là người công chính khi bắt đầu làm mất lòng kẻ không làm đẹp lòng Thiên Chúa”.

Thánh Augustinô nói: “Ta phải lấy làm  buồn vì  không được thế gian ghen ghét mới phải ! Vì như vậy, ta sẽ không giống Thầy!”

Thánh Phaolo bảo ta “Nếu ta cùng lao khổ với Người, thì cũng được vinh hiển với Người” (Rm 8,17).

Đó cũng là tâm tình, là ý lực sống của các tông đồ, cũng là của người Kitô hữu chúng ta, được diễn tả qua sách Công vụ Tông đồ: “Các tông đồ hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giêsu” (Cv 5, 41).

           Tin Mừng hôm nay, thánh Gioan tường thuật lại lời dạy dỗ, an ủi của Chúa đối với các môn đệ khi các ngài bị những kẻ thuộc thế giới của bóng tối ghét bỏ. Nghĩ lại cũng đúng thôi vì Chúa mà họ còn sỉ nhục, giết chết thì huống gì là các tông đồ. Thế nhưng, Chúa vẫn khuyên các tông đồ đừng sợ, đừng nản lòng khi đi rao giảng Lời Chúa vì biết bao nhiêu người còn đang khao khát, đang mong chờ được giải thoát khỏi bóng tối của lầm lạc, tội lỗi để được sống và bước đi trong ánh sáng phục sinh.

Thế gian ghét Chúa Giêsu vì những lời nói và hành động của Chúa đã vạch trần bộ mặt xấu xa, giả dối và tội ác của họ. Họ cảm thấy xấu hổ và tìm cách loại trừ, chống đối lại Ngài. Giờ đây, các tông đồ cũng là đối tượng bị ghét bỏ, chống đối của họ, vì đã sống và rao giảng những lời của Chúa Giêsu. Thế nhưng, những kẻ yêu mến và khao khát kiếm tìm chân lý thì luôn mong chờ ơn cứu độ đến với họ để họ cũng được sống trong ánh sáng của chân lý, chứ không còn lần mò trong đêm tối và lầm lạc nữa.

            Tin Mừng này được đọc trong mùa Phục sinh đề nói lên rằng sứ mệnh rao giảng và đem Tin Mừng Phục sinh đến với muôn dân là điều cấp bách dù biết rằng những khó khăn luôn sẵn chờ phía trước, nhưng ánh sáng phục sinh sẽ chiếu tỏa trên tất cả những ai đón nhận và ban cho họ sức mạnh, ân sủng, để họ cũng trở thành những nhân chứng về tình yêu và niềm vui của Chúa Phục sinh.

Thầy muốn chúng ta sống giữa thế gian nhưng không thuộc thế gian, vì đã được Thầy kén chọn để thuộc về Vương Quốc Nước Trời. Như thế chúng con sẽ bị người đời cho là thiếu thực tế và ảo tưởng, vì mọi người đang chạy theo lối sống duy vật chất và hưởng thụ.

Thầy dạy chúng ta theo Thầy trong nếp sống từ bỏ, để dấn thân phục vụ anh em và cho Danh Cha cả sáng. Còn thế gian thì đua chen nhau để dành lợi ích cho bản thân, sẵn sàng chà đạp người khác để tiến thân.

Vâng, lạy Thầy kính mến, chúng ta biết mình sẽ bị thua thiệt, bị khinh khi, bị hạ nhục, bị lên án . . . Nhưng lạy Thầy, chúng ta vẫn muốn được nên giống Thầy, dành cả cuộc đời cho vinh danh Cha và lợi ích cho anh em.

Lạy Chúa ! Xin cho mỗi người chúng con luôn vững tâm can đảm theo Thầy trong mọi bước đường Thầy đã đi qua, vì chúng con đã được Thầy yêu thương và tuyển chọn, chúng con thuộc về Thầy chứ không thuộc về thế gian.

Tác giả: