Phụ nữ vì Hòa bình: Tiếng nói của hy vọng và nhân văn
Phụ nữ vì Hòa bình: Tiếng nói của hy vọng và nhân văn
Palazzo Farnese tại Roma mở cửa vào tối thứ Hai để tổ chức buổi hòa nhạc ý tưởng đặc biệt mang tên “Phụ nữ vì Hòa bình” do tổ chức phi lợi nhuận Opera vì Hòa bình sản xuất. Hơn cả một buổi hòa nhạc truyền thống, sự kiện này được thiết kế như một trải nghiệm nhập vai: sự kết hợp giữa âm nhạc, kể chuyện và thiết kế sân khấu, làm nổi bật tiếng nói của phụ nữ với thông điệp về sự kiên cường, hòa giải và hy vọng.
Đài Phát thanh Vatican đã tham gia buổi diễn tập trước sự kiện và được thưởng thức buổi diễn thử với sự góp mặt của những ca sỹ Serena Malfi, Pumeza Matshikiza và Forooz Razavi, được hướng dẫn và đệm dương cầm bởi Kamal Khan, đồng sáng lập kiêm Giám đốc Âm nhạc của tổ chức, và Michel El Ghoul, Giám đốc Thiết kế Nghệ thuật & Sản xuất.
“Đây không chỉ là một buổi hòa nhạc,” Julia Lagahuzère, Tổng giám đốc kiêm Đồng sáng lập Opera vì Hòa bình, chia sẻ. “Đây là thời điểm để chúng ta tôn vinh những phụ nữ trên khắp thế giới, những người đã làm nên những hành động tuyệt vời cho thế hệ tương lai. Được truyền tải thông điệp này tại một địa điểm quan trọng như vậy thực sự là một khoảnh khắc vô cùng đặc biệt.”
Một “buổi hòa nhạc ý tưởng” vì hòa bình
Nữ ca sỹ giọng soprano người Nam Phi Pumeza Matshikiza giải thích rằng chương trình Phụ nữ vì Hòa bình không phải là một buổi độc tấu thông thường: “Thông thường trong những buổi hòa nhạc, bạn đến và hát,” cô giải thích. “Nhưng buổi hòa nhạc này có một kịch bản được thiết kế riêng cho buổi biểu diễn này. Chúng ta đang nói về những người phụ nữ vì hòa bình — một vấn đề vô cùng đau lòng trong thời điểm khủng khiếp của thế giới.”
Đối với Matshikiza, opera luôn là một không gian nơi sự đa dạng văn hóa phát triển mạnh mẽ.
“Tôi nhớ có lần tôi biểu diễn vở Aida ở Đức, và chúng tôi có 34 quốc tịch khác nhau. Opera luôn có thể thu hẹp khoảng cách sắc tộc này. Và giờ đây, khi thế giới đang ở trong một thời điểm bấp bênh và nhạy cảm như vậy, đã đến lúc kêu gọi hòa bình,” cô nói.
Đóng góp của cô cho buổi tối hôm đó mang đậm dấu ấn cá nhân: “Trong ba chúng tôi, chúng tôi tôn vinh những phụ nữ từ nguồn cội của mình và những gì họ đại diện. Về phần mình, tôi đại diện cho Miriam Makeba, một nhà hoạt động và ca sỹ người Nam Phi. Chúng ta cần nhiều hơn nữa những người ủng hộ hòa bình, những người dám đứng lên khi điều đó không còn hợp thời trang nữa.”
“Đây là thông điệp chính của âm nhạc: hòa bình, hòa bình, hòa bình. Thế là đủ. Hãy hạ súng xuống, tắt nút bấm bom và tìm những cách khác.”
Trở thành một nghệ sỹ mang thông điệp
Đối với nữ ca sỹ giọng soprano người Iran Forooz Razavi, việc tham gia Opera vì Hòa bình không chỉ thay đổi sự nghiệp mà còn cả bản sắc của cô.
“Được tham gia Opera vì Hòa bình là một sự giác ngộ,” cô nhớ lại. Có lẽ trước đây tôi là ca sỹ, nhưng sau đó tôi trở thành nghệ sỹ với thông điệp riêng. Đối với tôi, đó là một thay đổi lớn trong cuộc đời — tôi đã gặp gỡ gia đình âm nhạc, những người thầy, những người thầy thanh nhạc của mình. Và tôi cố gắng truyền tải thông điệp về hòa bình, về hy vọng, điều mà tôi nghĩ là rất cần thiết, đặc biệt là trong thế giới hôm nay.”
Làm việc với các đồng nghiệp đến từ nhiều quốc gia khác nhau là một trong những khía cạnh phong phú nhất trong hành trình của cô. “Đến nay, với ca hát, tôi đã đi đến hơn 43 quốc gia. Nó đã mở mang tầm mắt và dạy tôi rất nhiều điều về nững nền văn hóa khác nhau. Rất nhiều ca sỹ từ khắp nơi trên thế giới đã đến với nhau nhờ ‘Opera for Peace’. Và nó khiến bạn nhận ra rằng, trên toàn thế giới, chúng ta thực sự là một, không hề xa cách nhau như truyền thông vẫn muốn chúng ta tin. Điều đó thật tuyệt vời.”
Thông điệp của cô gửi đến phụ nữ Iran tràn đầy sức sống: “Vẫn còn hy vọng. Chúng ta đã vượt qua rất nhiều khó khăn, và bằng cách nào đó, chúng ta vẫn luôn vượt qua. Phụ nữ Iran là những phụ nữ mạnh mẽ nhất mà tôi từng biết. Ngày đó sẽ đến khi sức mạnh, sự hy sinh, tất cả những gì họ đã chiến đấu vì nó cuối cùng sẽ được đền đáp, và những khát vọng của họ sẽ trở thành hiện thực.”
Nghệ thuật như một ngôn ngữ phổ quát
Đối với Matshikiza, nghệ thuật cũng là một cầu nối thiết yếu: “Nghệ thuật, âm nhạc, opera — chúng là một ngôn ngữ phổ quát,” cô khẳng định. “Chúng ta trở thành anh em âm nhạc, và chúng ta tìm hiểu về văn hóa của nhau. Tôi đã đi đến rất nhiều quốc gia để hát, những nơi mà nếu không có âm nhạc, tôi sẽ không bao giờ đến. Âm nhạc đã cho tôi rất nhiều — một cánh cửa sổ nhìn ra thế giới.”
Cô nhấn mạnh rằng thông điệp cốt lõi của buổi tối phải được lắng nghe rõ ràng: “Tất cả chúng ta đều có thể tìm thấy lòng nhân đạo của mình để phá bỏ những bức tường chia rẽ. Đừng nghĩ: Tôi cánh tả, tôi cánh hữu, tôi thế này hay thế kia. Mà trước hết: bạn là một con người. Chúng ta có thể tạo ra một thế giới tốt đẹp hơn bằng ngoại giao hơn là vũ khí.”
Một nền tảng cho sự đa dạng văn hóa
Phần dàn dựng và thiết kế nghệ thuật được giao cho Michel El Ghoul, người mang di sản Libăng của mình vào dự án.
“Tôi so sánh nó với mezze của người Libăng,” anh mỉm cười. “Những nền văn hóa khác nhau kết hợp thông điệp hy vọng và hòa bình của họ thông qua âm nhạc và opera. Mọi người đều nghĩ opera là một thể loại của Ý, nhưng không, nó cộng hưởng với tất cả những nghệ sỹ trên khắp thế giới. Dự án này mang đến cho những nền văn hóa này một nền tảng để nói lên rằng: chúng ta ở đây, hiện diện với những khác biệt và khó khăn của mình, truyền tải thông điệp hy vọng.”
El Ghoul mang trong mình cả niềm tự hào về quê hương lẫn nỗi đau của những xung đột: “Là người Libăng, chúng tôi đã trải qua rất nhiều thăng trầm. Tôi là một người nhập cư đến Paris và bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng tôi luôn mang trong mình quê hương. Tôi rất hạnh phúc khi có thể đại diện cho đất nước bằng những công việc mình đang làm. Tất cả chúng ta đều xứng đáng được sống trong hòa bình. Được cười, được tận hưởng cuộc sống, được nghe nhạc. Đáng buồn thay, điều này không phải ở đâu cũng có – một số người được hưởng sự xa xỉ này, số khác thì không. Nhưng tôi hy vọng có thể đóng góp một phần công sức của mình để biến nó thành hiện thực, bởi vì hòa bình không phải là một thứ xa xỉ, mà là một nhu cầu thiết yếu, một quyền lợi.”
Một cộng đồng đại sứ
“Opera vì Hòa bình” được xây dựng dựa trên niềm tin vào sức mạnh của nghệ thuật trong việc thay đổi cuộc sống và truyền cảm hứng cho xã hội. Lagahuzère giải thích: “Chúng tôi đầu tư vào những tài năng và giúp họ phát triển sự nghiệp, nhưng chúng tôi cũng mong muốn họ cống hiến trở lại, trở thành những đại sứ quốc tế không chỉ cho đất nước họ mà còn cho toàn thế giới. Họ cũng trở thành hình mẫu cho thế hệ tiếp theo, điều này vô cùng quan trọng.”
Bà nói thêm rằng Roma là một nơi phù hợp để truyền tải thông điệp này: “Chúng tôi là một tổ chức có trụ sở tại Roma, và chúng tôi có một nguồn sinh lực đặc biệt tại thành phố này. Điều khiến chúng tôi rất vui khi được trở lại.”
Nguyễn Minh Sơn