Suy Niệm Chúa Nhật và Thứ 2 Tuần 3PS
- T2, 05/05/2025 - 14:09
- Lm Giuse THÁNH GIÁ
CN 3 PHỤC SINH năm C
Suy niệm chủ đề: Phêrô và lộ trình mục tử được phục hồi trong ánh sáng Phục Sinh
(Ga 21,1-19)
Trang Tin Mừng Gioan 21,1-19 không chỉ là một ghi chép cảm động về cuộc gặp gỡ giữa Đức Giêsu Phục Sinh và các môn đệ bên bờ hồ Tiberia. Đó còn là một bản lộ trình mục vụ mang chiều sâu thần học, qua đó Đức Kitô mạc khải một phương pháp giáo dục tâm linh đầy nhân bản: đưa con người ra khỏi đổ vỡ, để thiết lập lại căn tính và sứ mạng trong một mối tương quan phục hồi.
1. Một Đức Giêsu tôn trọng tiến trình phục hồi của con người
Đức Giêsu không đến với Phêrô như một vị Thầy bị xúc phạm đang chờ phục thù. Người đến như một mục tử đi tìm chiên lạc, chờ đợi kẻ phản bội trong kiên nhẫn và yêu thương. Việc Ngài xuất hiện vào lúc bình minh, không kèm theo quở trách hay phép lạ ồn ào, cho thấy đường lối sư phạm đầy tế nhị: để cho người sa ngã có cơ hội nhìn lại chính mình trong ánh sáng của ân sủng, chứ không trong bóng tối của mặc cảm.
Chính việc để các môn đệ vật lộn suốt đêm mà không bắt được gì, rồi chỉ đường cho họ thả lưới một lần nữa, là hình ảnh ẩn dụ sâu sắc về một linh đạo mục vụ: không thành quả nào đến từ nỗ lực thuần túy của con người nếu không có sự hướng dẫn của Thầy.
2. Một Phêrô được đào luyện qua kinh nghiệm thất bại
Phêrô không được chọn vì ông hoàn hảo, mà vì ông đã đi đến tận cùng yếu đuối của chính mình. Phép lạ mẻ cá lạ là sự khơi dậy ký ức ơn gọi ban đầu, nhưng trong khung cảnh mới: không còn là người anh hùng hăng hái bước theo Thầy, mà là một người từng thất bại, từng chối bỏ, nay được gọi lại để bắt đầu từ lòng mến.
Đức Giêsu không đặt lại vấn đề năng lực, mà chỉ hỏi: “Con có yêu Thầy không?” Câu hỏi được lặp lại ba lần – không để khơi lại vết thương, mà để tái lập lòng tin và chữa lành tận gốc vết nứt trong mối tương quan.
Điều này cho thấy nền tảng của sứ vụ mục tử trong Giáo hội không phải là sự vượt trội về tài năng, mà là chiều sâu của tình yêu – một tình yêu trưởng thành sau khi đã đi qua thử thách của sa ngã và được tha thứ.
3. Mục tử theo hình ảnh Đức Kitô: chăn chiên bằng tình yêu, không phải quyền lực
“Con hãy chăn dắt chiên của Thầy” – lệnh truyền này được trao sau khi Phêrô xác nhận tình yêu của mình. Điều này xác tín một chân lý mục vụ cốt lõi: việc lãnh đạo trong Giáo hội không thể được đặt trên nền tảng chức vụ hay quyền bính xã hội, mà phải phát xuất từ một tình yêu sâu sắc dành cho Đức Kitô và – qua Ngài – cho đoàn chiên của Người.
Sự trao phó này diễn ra trong không gian phục hồi, không phải trong vinh quang của một lễ phong chức, mà trong khiêm tốn của một bữa ăn sáng thân mật bên bếp lửa – nơi Thầy và trò cùng chia sẻ sự sống, như dấu chỉ của hiệp thông và phục vụ.
4. Hướng đến một linh đạo mục vụ của lòng thương xót và nhân bản
Bài học từ cuộc đối thoại Phêrô – Đức Giêsu là một mô hình thần học sống động về linh đạo mục vụ: không ai bị loại trừ khỏi sứ vụ vì quá khứ đổ vỡ, nếu họ sẵn lòng đáp lại tình yêu của Thiên Chúa. Sự phục hồi không đơn thuần là một cơ hội thứ hai, mà là một sự tái tạo căn tính từ bên trong – nơi mà chính vết thương được biến đổi thành nơi ban ơn.
Giáo hội hôm nay, giữa bao thách đố, cần những mục tử như thế – những người không chỉ hiểu lý thuyết về lòng thương xót, mà đã được chạm đến tận đáy linh hồn bởi chính lòng thương xót đó. Họ không dẫn dắt bằng sự vượt trội, mà bằng sự đồng cảm. Không cai trị đoàn chiên, mà đồng hành và chăm sóc như Đức Kitô đã làm.
Kết luận: Hành trình Phêrô – lộ trình của mọi nhà lãnh đạo Kitô giáo
Từ một người đánh cá trở thành mục tử, từ một kẻ phản bội trở thành đá tảng, Phêrô là biểu tượng sống động cho bất kỳ ai được mời gọi phục vụ trong Hội Thánh. Qua biến cố này, Đức Giêsu Phục Sinh mạc khải một học thuyết về nhân vị sâu xa: con người được phục hồi không phải bằng trừng phạt, mà bằng mối tương quan được chữa lành trong yêu thương.
Lạy Thầy Giêsu, Xin dạy chúng con biết mục vụ không phải là điều chúng con làm, mà là ai chúng con trở thành – khi để mình được yêu, được tha thứ, và được sai đi.
Xin cho Giáo hội có những mục tử không sợ hãi vết thương của mình, vì biết rằng chính từ đó, họ có thể trở nên khí cụ của lòng thương xót.
+++++++++++++
Thứ hai tuần 3 phục sinh
SUY NIỆM LỜI CHÚA – THỨ HAI TUẦN III PHỤC SINH
Cv 6,8-15; Tv 118; Ga 6,22-29
⸻
1. Ê-tiên – Chứng nhân của Thần Khí
Trong bài đọc thứ nhất, thánh Luca ghi lại hình ảnh Ê-tiên như một tấm gương rực sáng về người môn đệ sống kết hiệp sâu xa với Đức Kitô Phục Sinh. Giữa những thử thách và chống đối, ông không dựa vào sức riêng nhưng được đầy tràn Thánh Thần. Chính Thần Khí làm cho khuôn mặt ông “rạng rỡ như thiên thần” và lời ông nói “đầy khôn ngoan”, khiến những kẻ chống đối không thể chống trả.
Ê-tiên không phải là anh hùng đơn độc, nhưng là chứng nhân của một Đấng đang sống trong ông – Đấng Phục Sinh. Sự khôn ngoan và can đảm không đến từ lý trí tự nhiên hay lập luận trần gian, mà là hoa trái của đời sống nội tâm kết hiệp mật thiết với Thiên Chúa. Chính Thánh Thần biến đổi một người thường trở thành khí cụ quyền năng của Tin Mừng.
Người tín hữu hôm nay cũng được mời gọi trở nên chứng nhân như Ê-tiên: không phải bằng những lời hoa mỹ hay những hành động vĩ đại, nhưng bằng sự hiện diện thấm nhuần Thần Khí – với ánh mắt, lời nói, và cả sự im lặng mang chiều sâu của lòng mến Chúa.
⸻
2. Lề Luật – Con đường dẫn tới sự sống
Thánh vịnh 118 là lời nguyện của một tâm hồn khao khát Thiên Chúa, tìm thấy niềm vui và ánh sáng nơi Lề Luật của Người. Trong cái nhìn đức tin, Lề Luật không phải là chuỗi những điều răn cứng nhắc, nhưng là ánh sáng soi bước, là đường dẫn đến sự sống. Người tín hữu thực sự không giữ luật cách máy móc, nhưng để cho Lời Chúa trở nên máu thịt, thấm vào từng nhịp sống.
Sống theo Lời Chúa không chỉ là một bổn phận đạo đức, mà là đáp trả tình yêu. Chỉ khi yêu mến Lời, người tín hữu mới có thể sống Lời. Và chỉ khi suy niệm trong cầu nguyện, Lời mới có sức hoán cải, chữa lành và nâng đỡ giữa những xao động của đời sống.
Hôm nay, trong một thế giới đầy tiếng ồn và phân tâm, có lẽ điều cấp thiết nhất là khơi dậy nơi tâm hồn người tín hữu một tình yêu nồng nàn với Lời Chúa. Tình yêu ấy sẽ dẫn họ qua thử thách, mở ra những lối đi mới trong cuộc sống.
⸻
3. Tin vào Đức Kitô – Đón nhận Bánh ban sự sống
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu dẫn người Do Thái từ sự ngỡ ngàng trước phép lạ bánh hóa nhiều đến chiều sâu mầu nhiệm Thánh Thể. Họ tìm Ngài vì đã được ăn no, nhưng Ngài mời gọi họ tìm kiếm “lương thực tồn tại và đem lại sự sống đời đời”.
Đức tin là hành trình vượt qua những điều mắt thấy tai nghe để đón nhận điều mắt không thấy mà lòng tin hiểu được. Tin không chỉ là chấp nhận một mớ tín điều, mà là gắn bó mật thiết với Đức Kitô – Đấng là Bánh ban sự sống. Chỉ nơi Người, con người mới tìm thấy no thỏa đích thực.
Mỗi Thánh Lễ là một cuộc gặp gỡ nhiệm mầu với Bánh Hằng Sống – là lúc ta đón lấy chính Đức Giêsu, để Người thấm vào linh hồn, chữa lành, biến đổi, và sai ta đi trở thành tấm bánh bẻ ra cho anh chị em.
⸻
Lời nguyện kết thúc
Lạy Chúa Giêsu, trong một thế giới dễ bị cuốn hút bởi của ăn mau qua, xin cho chúng con biết khao khát lương thực không hư nát – chính là Chúa. Xin ban cho chúng con Thánh Thần Chúa, để can đảm sống đức tin cách sáng ngời như thánh Ê-tiên, và luôn biết yêu mến, suy niệm Lời Chúa trong mọi hoàn cảnh. Xin cho cuộc sống chúng con trở thành bằng chứng sống động của Tin Mừng sự sống. Amen.