Thánh Đa-Minh và lòng nhiệt thành tông đồ
- T6, 08/08/2025 - 00:17
- Phạm Hùng Sơn
Thánh Đa-Minh và lòng nhiệt thành tông đồ
Trần gian lạc lối mịt mờ,
Chân lý Thiên Chúa ai ngờ phai phôi?
Giữa cơn lạc giáo khắp nơi,
Đa-minh đứng dậy, sáng soi tâm hồn.
Ngài không giữ ánh sáng riêng,
Mà mong chiếu rạng khắp miền trần gian.
Tình yêu Thiên Chúa cháy lan,
Đốt lên nhiệt huyết ngập tràn trong tim.
Không danh vọng, chẳng kiếm tìm,
Một đời rao giảng, trái tim nguyện dâng.
Chân trần qua lối gai chông,
Lời rao chân lý vang lồng khắp nơi.
Cùng anh em sống đơn sơ,
Khó nghèo, khiêm hạ, hằng chờ Thánh ân.
Học sâu để hiểu chân thần,
Cầu kinh thắp lửa góp phần cứu ai.
Ngài yêu Khôn Ngoan miệt mài,
Hơn vàng với ngọc, hơn tài thế gian.
Một khi tim đã bừng than,
Làm sao ngồi yên giữa ngàn linh hồn?
Từ Pháp quốc đến muôn phương,
Đa-minh sải bước, đoạn trường không lui.
Lời chân lý, giọng ngọt bùi,
Xua tan bóng tối, dựng xây đức tin.
Dòng Thuyết Giáo được khai sinh,
Là nơi ngài gởi tâm tình truyền rao.
Tu sĩ sống chẳng tự cao,
Mà đem Lời Chúa rắc vào thế nhân.
Chúa rằng: “Ai đã cầm cày,
Thì đừng ngoái lại – hãy quay hướng Trời!”
Đa-minh chẳng phút đổi dời,
Một lòng theo Chúa, trọn đời hy sinh.
Nhiệt tâm không chỉ là tình,
Mà là sứ mạng tận tình dấn thân.
Không ngại chông gai xa gần,
Không màng lầm lỗi, cản ngăn đoạn đường.
Ngày nay thế giới nhiễu nhương,
Niềm tin nguội lạnh, lạc đường nhiều nơi.
Xin cho lòng cháy sáng ngời,
Như gương Đa-minh một đời xả thân.
Học nơi ngài sống chuyên cần,
Cầu nguyện, học hỏi, ân cần rao giảng.
Dù cho thời thế ngỡ ngàng,
Tin vào Thánh Thần – chẳng màng gian truân.
Xin cho chúng con đồng tâm,
Thắp lên lửa mến âm thầm cháy cao.
Rao truyền chân lý ngọt ngào,
Để muôn linh hồn cùng vào Quê Hương.
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==
Sau giông gió, ai còn bên ta?
Đi qua giông tố phong ba,
Mới hay ai đã, ai là thật thân.
Lúc vui người ghé bao lần,
Đến khi gục ngã… mấy phần còn ai?
Ta từng khát khao đúng sai,
Để rồi chỉ nhận những ngày đắng cay.
Lời đau chẳng đợi thẳng ngay,
Hành vi chính nghĩa cũng gây hận lòng.
Trưởng thành sau những long đong,
Biết yêu thương quý hơn vòng tranh hơn.
Tình kia giữ vững keo sơn,
Là khi giông gió vẫn còn nắm tay.
Vợ chồng không phải hơn thua,
Một lời dịu nhẹ – ngàn mùa an yên.
Bạn bè đâu hẳn lời hiền,
Mà là hiểu được nỗi phiền của nhau.
Người thân máu chảy một màu,
Nhưng đâu chắc hiểu nỗi đau trong lòng.
Phải cần lắng nghe, cảm thông,
Mới mong giữ được ấm nồng gia viên.
Cuộc đời chẳng thiếu người hiền,
Khi ta vui vẻ, đủ tiền, đủ ăn.
Nhưng khi đáy mắt lệ dâng,
Ai vì ta khóc, ai cần ta hơn?
Thắng thua giữ được chi hơn,
Nếu bên mâm lạnh không còn tiếng thân?
Giữ cái tôi giữa gian truân,
Để rồi lạc mất nghĩa ân một thời…
Quý thay người chọn ở nơi,
Chẳng vì đúng/sai – mà vì thương nhau.
Sau mưa, tay vẫn tìm nhau,
Yêu thêm lần nữa, bạc đầu vẫn yêu
Phạm Hùng Sơn
(John Pham)
==