Nhảy đến nội dung

Thánh Giu-se với các em thiếu nhi

THÁNH GIU-SE VỚI CÁC EM THIẾU NHI

Dù ảnh tượng nào khắc hoạ về Thánh Giu-se, chúng ta đều thấy Ngài đều ẳm bồng Hài nhi Giê-su trên tay, nâng niu, che chở. Chắc hẳn, lúc sinh thời, Thánh Cả Giu-se hằng gìn giữ, đỡ nâng, dạy bảo trẻ Giê-su; vì vậy, Ngài cũng được mệnh danh là Đấng bầu chữa các em thiếu nhi!

Nhớ lại cung cách, thái độ đón nhận, chúc lành cho các em nhỏ của Đức Giê-su như các sách Tin Mừng thuật lại, chúng ta không khỏi liên tưởng đến cách nuôi dạy, gần gũi con trẻ của Thánh Giu-se khi còn ở làng Na-da-rét. Ngoài bản tính Thiên Chúa, Đức Giê-su là con người thật, Ngài giống chúng ta mọi đàng, chỉ trừ tội lỗi. Cho nên, mối gắn kết, cách tiếp xúc của Thánh Giu-se đối với Hài nhi Giê-su lúc thời thơ ấu ít nhiều cũng ảnh hưởng và khắc sâu trong tâm trí của Đức Giê-su, mãi đến khi Ngài ra đi rao truyền Nước Trời, bắt đầu đời sống công khai.

Vì vậy, Thánh Giu-se yêu mến các em thiếu nhi cách lạ lùng, như Ngài đã từng bao bọc, chở che Đức Giê-su nơi gia đình Thánh thất. Thoạt nhớ đến những năm đầu thế kỷ XIX, tại một giáo xứ nọ, cha quản nhiệm đang chuẩn bị cho các em sắp được Rước lễ lần đầu. Cha đang say sưa giảng dạy trong Thánh đường, bỗng dưng một người đàn ông xông vào, hớt hơ hớt hải, với khuôn mặt giận dữ, mắt liếc ngang liếc dọc như đang tìm ai đó. Cha xứ thấy thế liền hỏi ông ấy:

  • Phải chăng anh đang tìm ai?
  • Đúng vậy, tôi đang tìm thằng con trai tôi ở đây…
  • Anh có thể chờ cho đến khi tôi kết thúc, rồi đưa con trai anh về được không?

Anh liền cáu gắt, quát tháo:

  • Không đời nào, tôi vô thần, chẳng tin ai cả. Tôi đến đây để lôi thằng con trai tôi về nhà, vì bao lâu nay nó theo đạo của mẹ nó, và mẹ nó giấu tôi…

Nói thế, ông ấy choàng đến, túm cổ áo con trai, rồi kéo lê ra khỏi nhà thờ, trong sự chứng kiến đầy ngạc nhiên, sửng sốt, nhưng đầy hốt hoảng, sợ hãi hiện rõ trên khuôn mặt của các em. Cha xứ thấy vậy, không thể đứng yên được, can ngăn và thúc giục ông ấy bình tĩnh, nhưng mặc cho con trai khóc lóc gào thét, mồ hôi đầm đìa ướt đẫm chiếc áo, ông vẫn lôi về. Tuy nhiên, trước khi về, cha quản nhiệm xin ông ấy nói đôi lời với cậu con trai bé bỏng:

  • Con à, đừng sợ hãi, cứ về với bố con. Cha và các bạn sẽ ở bên con, sẽ cầu nguyện cho con, và nhất là khấn xin Thánh Giu-se, cũng như dâng gia đình con, đặc biệt con cho Ngài…

Thật ra, trong lúc cáu giận, bố của cậu bé cũng đã xác nhận với cha xứ: trước kia, ông ấy đã đồng ý cho phép nó được Rửa tội; còn đứng tham dự bên canh vợ con trong Thánh đường này. Tuy nhiên, vì cuộc sống đổi thay, tính nết ương ngạnh, nên có thái độ ngăn cản con trai đến nhà thờ. Với tình cảnh ấy, cha xứ vẫn tiếp tục việc chuẩn bị cho các em sắp được Rước lễ lần đầu; đồng thời cũng dò hỏi những người xung quanh, hỏi thăm về cậu bé, thì mọi người cho biết: bố cậu bé chỉ không cho cậu đến nhà thờ thôi, còn những nơi khác thì vẫn cho phép, nhưng hầu hết, ông đều đưa đến nơi công sở để dễ bề quản lý…Được nghe vậy, cha và các em chuẩn bị Rước lễ lần đầu ngày càng tha thiết cầu khẩn Thánh Giu-se hơn nữa. Nhớ lại biến cố ngàn cân treo sợi tóc, khi Thánh Cả vâng phục lời Thiên thần truyền đưa con trẻ Giê-su và Mẹ Ma-ri-a lánh nạn qua Ai-cập trong đêm, hòng tránh cơn trút giận giết hại trẻ em nam sơ sinh của bạo chúa Hê-rê-đô, thì nay Ngài cũng thương trợ giúp, gìn giữ cậu bé mà bố cậu vốn ngăn cấm không cho đến nhà thờ, cũng như thực hành đời sống đạo.

Thời gian vùn vụt trôi, chẳng nhắn gửi hay dừng lại chờ đợi ai bao giờ, mặc dù cha quản nhiệm và các em chuẩn bị Rước lễ lần đầu đang háo hức, nóng lòng trông mong cậu bé được trở lại để cùng lãnh nhận Bí tích Thánh Thể lần đầu tiên trong đời. Giây phút không thể nào quên, được rước lấy chính Mình Máu Thánh Chúa Giê-su hiện diện đơn sơ qua hình bánh miến và rượu nho! Thời khắc như ngừng trôi, chứng kiến trời với đất kết giao, Con Thiên Chúa uy nghiêm hạ mình trở nên lương thực giản đơn nuôi dưỡng xác hồn nhân loại! Ôi giây phút quá huy hoàng cao cả dường nào, nhưng lại gần gũi, thiết thân làm sao! Thế rồi, ngày ấn định Rước lễ lần đầu cũng đã đến, và đúng vào dịp lễ kính trọng thể Thánh Cả Giu-se. Mọi việc diễn ra như dự kiến, Thánh lễ bắt đầu. Tuy nhiên, đến phần quan trọng cho các em Rước lễ lần đầu, thì cha quản xứ nhìn thấy bóng dáng lờ mờ của cậu bé, mà đã từng bị người bố vô thần lôi cổ về nhà. Tuy nhiên, cha không tin vào mắt mình, chỉ nghĩ chắc suy tưởng thôi! Nhưng hình dáng thư sinh, hơi gầy gò của cậu bé thật sự đang hiện diện trước mặt cha khi cha cho em Rước Mình Máu Thánh Chúa lần đầu. Mặc dù, Thánh lễ chưa kết thúc, nhưng chao ôi, lòng cha rạo rực hân hoan, sung sướng, thầm nguyện tạ ơn Thánh Cả Giu-se đã thương chuyển cầu cùng Chúa, và đưa em tới Bàn tiệc Thánh Thể tình yêu này.

Khi mọi việc kết thúc, ai nấy đều nhộn nhịp chụp hình lưu niệm, còn cha quản xứ thì chạy tìm cậu bé, cũng như mong gặp lại người bố của em. Liền lúc ấy, hình ảnh ông ấy lờ mờ đứng bẻn lẻn xa xa, cùng với dáng dấp hai người nữa, một cao và một thấp. Tiến lại gần, cha nhận ra đây là gia đình của cậu bé. Ngài hết sức vui mừng được nói chuyện thân tình với cậu bé, đặc biệt với người bố đã từng lớn tiếng to giọng trong chính ngôi Thánh đường, mà mười mấy phút trước đó, con trai của ông được diễm phúc lãnh nhận Mình Máu Thánh Chúa Giê-su lần đầu, còn ông vui mừng tham dự, chứng kiến giây phút hạnh phúc nhất của đứa con trai bé bỏng của mình.

Lạy Thánh Cả Giu-se, Đấng gìn giữ các em thiếu nhi,

Xin cầu cho các em và hết thảy chúng con nữa. Amen!

Lm. Xuân Hy Vọng

Tác giả: