Thơ CN XIII TN-A
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Trầm Thiên Thu
NỮ LỚN NỮ NHỎ
[Niệm ý Mc 5:21-43 ≈ Mt 9:18-26; Lc 8:40-56]
Người nữ lớn mười hai năm băng huyết
Khổ vô cùng, tiền mất tật vẫn mang
Bà cố gắng chen vào giữa đám đông
Mong có thể sờ được vào áo Chúa
Mười hai tuổi là bệnh nhân nữ nhỏ
Con gái cưng của ông trưởng hội đường
Ông sụp lạy và cầu xin Chúa thương
Con gái ông bị bệnh nặng sắp chết
Vạt áo Chúa, người nữ lớn sờ được
Chứng băng huyết ngay lập tức dứt liền
Bà đã được cứu chữa nhờ lòng tin
Chính lòng tin tạo nên sự khác biệt
Người nữ nhỏ được khỏi bệnh, khỏi chết
Nhờ lòng tin vững mạnh của người cha
Bàn tay Chúa chỉ nhẹ nhàng sờ vô
Con bé liền đứng dậy, đi lại được
Chúa nhân lành không làm ra cái chết
Ngài không vui khi sinh mệnh tiêu vong
Mọi thụ tạo đều hữu ích vô cùng
Chẳng loài nào mang trong mình chất độc [1]
Quỷ ganh tị nên mới có sự chết
Phải tiêu vong bất cứ ai cùng phe [2]
Vốn nhân lành, Chúa không hề khắt khe
Khuyên nhà giàu chia sẻ cho người khác [3]
Xin cho con vững vàng niềm tín thác
Bởi vì Chúa Giê-su có toàn quyền
Phải run sợ dù ma quỷ, tử thần
Và Ngài là Đấng Cứu Độ duy nhất
TRẦM THIÊN THU
[1] Kn 1:13-14. [2] Kn 2:24. [3] 2 Cr 8:13.
************
ĐIỀU ƯỚC
[Niệm ý Mc 5:21-43 ≈ Mt 9:18-26; Lc 8:40-56]
Ước gì chạm vạt áo Ngài
Bệnh gì cũng sẽ khỏi ngay thôi mà
Bệnh như bị ám quỷ ma
Khổ khôn xiết kể, thật là buồn thay!
Ước gì Thầy đến nhà ngay
Đứa con gái bị bệnh đày đọa thân
Ước gì Thầy đến chữa liền
Chỉ mình Thầy mới có quyền tử – sinh
Ước gì con được an bình
Ước gì con biết bỏ mình, dấn thân
Ước gì nhận biết mọn hèn
Ước gì trọn mến trọn tin suốt đời
TRẦM THIÊN THU
***************
CHUYỆN BÀ HAI
[Niệm ý Mc 5:25-34 ≈ Lc 8:43-48]
Mười hai năm khổ lắm rồi
Cuộc đời bệnh hoạn, tơi bời tấm thân
Chứng băng huyết khổ vô ngần
Đàn bà rắc rối phận buồn lắm thôi!
Ước gì chạm được áo Người
Chắc mình khỏi bệnh, cuộc đời vui ngay
Hôm nay, Người Ấy qua đây
Rán sao sờ tới áo Ai thỏa lòng
Đúng rồi, Người giữa đám đông
Cố lách lòng vòng, chạm chút xíu thôi
Mèn ơi, máu đã cầm rồi
Ước mơ hiện thực, mừng ơi là mừng!
Nhìn qua, ngó lại, xem chừng
Chúa tìm người mới vừa xong làm gì
Bởi vì mãnh lực diệu kỳ
Sức này rất lạ tỏa ra khác thường
Bà Hai khép nép đứng rung
Nên đành lòng thú thật nguồn cơn
Chúa cười trông thật là hiền:
“Bà Hai khỏi bệnh nhờ tin đó bà
Đừng có sợ, chớ có lo
Từ nay khỏi hẳn, cứ về bình an!”
Đức tin quả thật rất cần
Mạnh tin nên đã phải làm gấp ngay
Ước gì cũng giống bà Hai
Được Người thương xót nhờ đầy lòng tin
TRẦM THIÊN THU
***********
TỈNH GIẤC BUỒN
[Niệm ý Mc 5:35-43 ≈ Mt 9:23-26; Lc 8:49-56]
Năm nay bé tuổi mười hai
Thanh xuân sớm úa nên say giấc buồn
Người cha thương xót con ngoan
Cầu xin Chúa đến chữa con gái mình
Chạnh lòng Chúa đã dủ tình
Thương người cha tốt hy sinh đã nhiều
Người ta khóc lóc, u sầu
Chúa cho họ được thoát đau khổ liền
Đáng thương vì bé ngoan hiền
Chúa nhẹ nhàng cầm tay bé gọi mau:
“Bé ơi, mau dậy đi nào!
Thôi, đừng ngủ nữa, bé yêu của Thầy”
Giấc buồn thức tỉnh lại ngay
Bé cười, nhìn Chúa: “Con đây tỉnh rồi”
TRẦM THIÊN THU