Nhảy đến nội dung

THƠ Mùa Vọng

CỘI TÍM
 

Gốc đời cằn cỗi tội khiên
Tháng ngày lầm lũi truân chuyên kiếp người
Môi đời quên nở nụ cười
Vì còn lo sợ lạc loài trần gian
Đêm ngày thao thức chưa yên
Mong mưa Ơn Thánh gội hồn cằn khô
Cầu xin Thiên Chúa nhân từ
Ban ơn biến đổi giữa Mùa Hồng Ân
Cội đời nảy lộc tươi non
Biếc xanh nhân đức, vươn lên giữa đời
Vinh danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm


TRẦM THIÊN THU

CHIÊN LẠC MÙA ĐÔNG
 

Con chiên lạc giữa mùa đông
Cô đơn, lạnh lẽo giữa rừng trần gian
Tháng ngày lầm lũi gian nan
Vướng gai tục lụy, dây chằng tội khiên
Nhọc nhằn khốn khổ ngày đêm
Giằng co hồn xác, lụy phiền, băn khoăn
Đam mê lạc lõng quanh năm
Giật mình Mùa Vọng, bần thần lắng lo
Bồi hồi ngày tháng sắt se
Chân chùn gối mỏi khi mùa đông sang
Ngoài kia chiếc lá cuối cùng
Cô đơn rụng xuống giữa vùng giá băng
Con chiên lạc chốn hoang đàng
Thảng thốt tìm đường về lại chốn xưa
Quay đầu thấy Chúa Giê-su
Đi tìm chiên lạc bước xa lâu rồi
Tạ ơn Thiên Chúa muôn đời
Đưa con chiên lạc về nơi an bình
Mùa đông chợt ấm áp tình
Tạ ơn Con Chúa giáng sinh làm người
Vinh danh Chúa cả đất trời
Hạnh phúc cho người tin Chúa Giê-su


TRẦM THIÊN THU

Tác giả: