Nhảy đến nội dung

Thơ Thứ Tư Tuần IV Mùa TN Năm chẵn

PHÚC ÂM: Mc 6, 1-6

31/01/2018

Thứ Tư Tuần IV Mùa Thường Niên Năm chẵn

Giê-su trở về quê nhà,

Các môn đệ Chúa thiết tha theo Người.

Đến ngày Sa-ba (Sabbat) thắm tươi.

Hội đường đông đúc đầy người đến đây.

Ngài vào hết thảy trong này,

Giảng dạy kinh thánh mấy ngày vừa qua.

Giáo lý giảng giải rõ ra,

Thính giả sửng sốt đậm đà làm sao?

Thông suốt không chê chỗ nào,

Họ luôn tự hỏi sao Ngài khôn ngoan?

Bàn tay nhân ái, thiện toàn,

Ở đâu Ngài có khôn ngoan thế nầy?

Phải chăng thợ mộc chân tay,

Con bà Ma-ri làng này hay sao?

Anh em Gia-cô (Giacôbê) hôm nào,

Giuse, Giuđa dạt dào yêu thương.?

Simon cũng ở đây thường,

Chị em ông ấy sở trường giống ta?

Nhưng Ngài bảo họ thật thà,

Không ai vinh dự quê nhà của ta!

Ở đây dân chẳng thiết tha,

Những lời Ngài nói để qua cho rồi.

Chỉ vài phép lạ mà thôi,

Đặt tay chữa bịnh nói gì nữa đây?

Lòng họ cứng tin tràn đầy,

Ngài qua làng khác chuyện nầy bỏ qua!

Amen

PHS

====

PHÚC ÂM: Mc 6, 1-6

"Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương".

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Marcô.

Khi ấy, Chúa Giêsu trở về quê nhà và các môn đệ cùng theo Người. Đến ngày Sabbat, Người vào giảng trong hội đường, và nhiều thính giả sửng sốt về giáo lý của Người, nên nói rằng: "Bởi đâu ông này được như vậy? Sao ông được khôn ngoan như vậy? Bởi đâu tay Người làm được những sự lạ thể ấy? Ông này chẳng phải bác thợ mộc con bà Maria, anh em với Giacôbê, Giuse, Giuđa và Simon sao? Chị em ông không ở với chúng ta đây sao?" Và họ vấp phạm vì Người. Chúa Giêsu liền bảo họ: "Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương, gia đình họ hàng mình". Ở đó Người không làm được phép lạ nào, ngoại trừ đặt tay chữa vài bệnh nhân, và Người ngạc nhiên vì họ cứng lòng tin. Người đi rảo qua các làng chung quanh và giảng dạy.

Đó là lời Chúa.

====

Tác giả: