Tìm sự yên lặng trong việc cầu nguyện
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Lại Thế Lãng
Tìm sự yên lặng trong việc cầu nguyện
By: Vicky Galczynski – Lại Thế Lãng chuyển ngữ
Ngay bên cạnh chiếc ghế dài trong phòng khách của tôi là một chiếc bàn xếp chồng lên nhau một cuốn Kinh Thánh, những sách suy niệm, những bản kinh, và một cuốn nhật ký. Mỗi ngày tôi đến đó để đọc và suy niệm.
Khi bắt đầu mỗi buổi cầu nguyện, tôi tự hỏi liệu đó có phải là thời gian tĩnh lặng để suy tư mà không bị gián đoạn hoặc ồn ào hay không. Nhiều khả năng sự tập trung bị phá vỡ bắt nguồn từ một chuỗi những lời kêu lên như “Mẹ, con cần giúp đỡ. . . . Mẹ, con làm đổ nước trái cây. . . . Mẹ, mẹ đang ở đâu?”
Tôi đến từ trường lớp coi việc cầu nguyện riêng rẽ là riêng tư và cá nhân. Quan điểm này nhấn mạnh nhiều đến lời dạy của Chúa Giêsu trong Mát-thêu 6: 5- 6) “Khi cầu nguyện, anh em đừng làm như bọn đạo đức giả” - thích cầu nguyện trước mặt người khác. “Hãy vào phòng, đóng cửa lại, và cầu nguyện cùng Cha của anh, Đấng hiện diện nơi kín đáo.”
Tôi đã đi đến kết luận là mặc dù Chúa Giêsu không nói với các bà mẹ và chắc chắn không phải với bất kỳ bà mẹ nào có con còn nhỏ. Đi vào phòng và đóng cửa là điều gần như không thể, thậm chí phòng tắm dành cho mẹ cũng không được coi là thiêng liêng đối với trẻ nhỏ.
Không, tôi đã kết luận rằng Chúa Giêsu bảo chúng ta phải chân thành khi nói chuyện với Thiên Chúa. Ngài đang lên án lời cầu nguyện được thực hiện với tinh thần tự cao tự đại và để phô trương trước công chúng. Không có gì sai khi cầu nguyện với cái nhìn đơn giản của người khác miễn là nó được thực hiện một cách chân thành.
“Mẹ đang cầu nguyện”. Nhận thức này đã giúp tôi nhận ra và trả lời một số câu hỏi về thời gian cầu nguyện hàng ngày của tôi: Mục tiêu của tôi là gì? Tôi đang cố gắng đạt được điều gì trong những buổi cầu nguyện này? Thiên Chúa muốn đạt được điều gì?
Nhận thức rằng Thiên Chúa không tạo ra chúng ta trong sự vô nghĩa, tôi bắt đầu xem xét mối quan hệ cầu nguyện của tôi với Thiên Chúa ảnh hưởng đến người khác như thế nào. Chắc chắn những lời cầu xin và việc cầu cho người khác có ích lợi về mặt thiêng liêng cho những người mà tôi nêu tên; lời ngợi khen và những lời nguyện tạ ơn đang nâng cao tinh thần cho tôi, những lời cầu nguyện xin sự tha thứ và lòng thương xót đang chữa lành tâm linh. Ngoài những lợi ích này, dù sao tôi đã bắt đầu cân nhắc thời gian cầu nguyện của mình liên quan đến những người thực sự gần gũi nhất với tôi khi tôi cầu nguyện cho – như là hai đứa con trai nhỏ của tôi.
Đôi khi tôi đã tự hỏi liệu tôi có nên đòi hỏi nhiều hơn khi khăng khăng “Hãy yên lặng, mẹ đang cầu nguyện”. Nhưng thông thường tiếng ồn và câu hỏi của trẻ nhỏ phù hợp với lứa tuổi và nhu cầu của chúng. Theo cách riêng của chúng, chúng đang cố gắng để được quan tâm.
Khi tôi suy ngẫm về những điều này trong nỗ lực cầu nguyện hàng ngày sách Châm-ngôn chương 22 câu 6 đã gây ấn tượng cho tôi “Hãy dạy đứa trẻ đi con đường nó phải đi, để đến tuổi già, nó vẫn không lìa bỏ.”. Câu hỏi bản năng của tôi sau đó trở thành: Tôi đang dạy những đứa con nhỏ của mình về cách sống là gì?
Lợi ích tiềm ẩn. Sự hiểu biết sâu sắc đến khi tôi khám phá Kinh Thánh nói gì về những lần Chúa Giêsu cầu nguyện. Bằng chính tấm gương của mình về việc luôn hướng về Chúa Cha với sự tin tưởng rằng Ngài đang lắng nghe, Chúa Giêsu dạy về sự quan trọng của việc cầu nguyện. Ngài cũng dùng những câu hỏi của các môn đệ về việc cầu nguyện như một cơ hội dạy dỗ để chỉ cho họ cách tìm kiếm Chúa Cha cho chính họ.
Đối với tôi, một trong những bài học quý giá nhất của Chúa Giêsu là lúc nào cũng tốt để cầu nguyện. Chúa Giêsu cầu nguyện một mình nhưng Ngài cũng ngỏ lời với Cha Ngài ở giữa đám đông. Ngay cả trong những điều kiện tồi tệ nhất, Ngài đã cầu nguyện “Lạy Cha, xin tha cho họ, vì họ không biết việc họ làm.” (Lc 23: 34).
Suy ngẫm về tất cả những điều này, tôi thấy rõ rằng Thiên Chúa có thể đang hoạt động theo những cách ẩn sau những nỗ lực thường xuyên thất vọng của tôi khi ở một mình với Ngài. Có lẽ trong sự khôn ngoan vô hạn của mình, Ngài đang cho tôi điều gì đó còn tốt hơn cả những khoảng thời gian cầu nguyện yên tĩnh mà tôi hằng mong mỏi. Có lẽ Ngài đang sẵn sang làm việc để trả lời cho một lời cầu nguyện sốt sắng khác của tôi: mà các con tôi cũng sẽ phát triển thói quen cầu nguyện cá nhân khi chúng lớn hơn.
Chúng biết về tầm quan trọng của việc cầu nguyện với những người khác tại nhà thờ. Nhưng chúng cũng có ấn tượng với tầm quan trọng của cuộc trò chuyện hàng ngày với Chúa? Tất cả những gì tôi có thể nói là các con trai của tôi đã coi tôi cầu nguyện là ưu tiên trong những năm tháng bận rộn của “người mẹ”. Ngay tại đó trong sự náo động hàng ngày, chúng có thể thấy rằng Thiên Chúa mời gọi chúng ta nói chuyện, cầu nguyện và lắng nghe Ngài trong bất kỳ hoàn cảnh nào, trong bất kỳ môi trường nào, vào bất kỳ lúc nào.
Cầu nguyện liên lỉ. Thấy rằng cầu nguyện yên lặng không phải là mục đích cuối cùng, tôi tìm kiếm những cách khác để bổ sung thời gian của mình cho Chúa. Tôi không thể thực hiện lời khuyên dậy sớm hơn hoặc đi ngủ muộn hơn mà rất nhiều người đã khuyên. Tôi thiếu ngủ ngay cả khi các hoạt động ngoài quá trình hoạt động thường xuyên được cắt giảm đến mức tối thiểu. Thay vào đó, tôi đã học cách cầu nguyện khi thực hiện các hoạt động hàng ngày của mình.
Tôi sử dụng các công cụ trợ giúp như lịch ghi chú với những câu trích dẫn Kinh Thánh hàng ngày và những bài suy niệm có thể dễ dàng dán trong nhà bếp. Kinh Mân Côi trên băng hoặc chương trình phát thanh Kitô giáo có thể hữu ích khi đi làm, đi làm về và nơi làm việc hoặc trong các sinh hoạt khác. Một đoạn ngắn trên computer về một bài suy niệm hàng ngày được gửi qua email có thể khuyến khích suy nghĩ tâm linh. Cũng vậy, những cuốn sách suy niệm được đặt một cách chiến lược xung quanh nhà. Và, tất nhiên, ngay cả khi sự chú ý của tôi có phần bị phân rẽ, tôi vẫn kiên trì trong thời gian ngồi xuống hàng ngày với những cuốn sách của mình và với Chúa.
Vì vậy, tôi sẽ không còn mất can đảm vì không có khả năng dành hàng giờ để cầu nguyện yên tĩnh. Bất kể tôi bận rộn như thế nào, trong gia đình náo loạn của tôi hay chính xác tôi thực hiện ra sao, mục đích đầu tiên của tôi là vui mừng luôn mãi, cầu nguyện không ngừng và tạ ơn trong mọi hoàn cảnh (1 Tx 5:16-18). Đây là điều tôi hy vọng các con tôi học được từ việc nhìn thấy mẹ chúng trong buổi cầu nguyện hàng ngày của bà dù nó chưa bao giờ là hoàn hảo./.