Trả áo
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Ngô Xuân Tịnh
TRẢ ÁO
Vườn địa đàng
Một chiều vàng nhạt nắng
Thiên Chúa thăm viếng Adong Evà
Nhưng ông bà vô cùng bối rối
Hai thân thể trần truồng tội lỗi
Ước gì bóng tối phủ lấp hình ảnh xấu xa
Thôi đành che khuất phần nào nhờ chiếc lá
Chỉ dám đứng xa xa thưa với Chúa
Chính con đây Evà
Áo quần nhân đức phẩm hạnh con tội lỗi con đã lột ra
Con trần truồng xấu hổ quá
Nhưng Chúa ơi
Con rắn đã rủ rê con phạm tội
Hãy nhớ tới
Adong đã phân bua với Chúa
Con đã mắc lừa
Người đàn bà mà Chúa đã cho con
Nàng rủ rê con ăn trái cấm
Chính tội đã xâm phạm tình yêu
Làm rối tung mọi điều
Bất trung, dối lừa
Đổ thừa, chối quanh, căm hận
Bóng tối, khổ đau bao phủ thân phận
con người
Nhưng tức thời
Chương trình yêu thương vời vợi xuất hiện
Ơn cứu độ đã ló dạng ở đường biên
Rắn thù muốn cắn gót chân
Nhưng vẫn bị đạp đầu
bởi Người Nữ nhiệm mầu
Maria! Áo vô nhiễm nguyên tội khiết trinh
Áo nhân đức phẩm hạnh che phủ mình
Sẽ mặc lại cho chức danh con người
Đã được tạo dựng theo hình ảnh Chúa Trời
Ddã một thời bị tội lỗi lột bỏ
Để trần truồng xấu xa đau khổ
Và vô bất hạnh kiếp nhân sinh
Maria Mẹ là bình minh ơn cứu độ
Và mãi điểm tô cho đến viên thành
Trong bàn tay Mẹ an bình
Dẫn đưa con cái chương trình hồi hương
Phúc vinh viên mãn thiên đường
Làm sao nói hết tình thương Mẹ mình
Thôi thì con cứ làm thinh
Nép vào tim Mẹ nghe mình được yêu
Yêu cần chi phải nói nhiều
Hãy nghe tim đập muôn điều đắm say
Ngô xuân Tịnh