Nhảy đến nội dung

Trầm nguyện cuối năm

TRẦM NGUYỆN CUỐI NĂM
 

Trăng rằm sáng mượt vô thường
Đêm quê Mẹ ngỡ thiên đường quanh đây
Gió hiu hiu, mắt sè cay
Nghe lòng luyến nhớ những ngày xa xưa
Bao người thân khuất bóng xa
Bùi ngùi đơn độc – Giấc mơ bàng hoàng
Bồi hồi thắp mấy nén nhang
Cầu mong Xuân đến thênh thang diệu kỳ
Nguyện xin Thiên Chúa từ bi
Thương xót Ông Bà, Cha Mẹ chúng con
Dẫn đưa họ tới Thiên Đường
Hưởng Tôn Nhan Chúa Yêu Thương muôn đời

TRẦM THIÊN THU

HỎI XUÂN THĂM TẾT
 

Cùng chung giàn, bí với bầu
Phải nhường nhịn, chớ giành nhau, giành phần
Cuối năm nên Tết nhìn Xuân
Xuân xanh, Tết đỏ, luôn cần có nhau
Mặc dù khác sắc, khác màu
Nhưng chung mùa đẹp cùng nhau tô đời
Hỏi thăm nhau một chút thôi
Dù có khác loài cũng chớ ghét nhau
Đừng như mèo – chuột, chó – mèo
Thấy nhau thì ghét, ngó nhau thì lườm
Còn gì là Tết, là Xuân
Cả năm có được mấy lần gặp nhau?
Đời người cũng chẳng bao lâu
Thương nhau chưa kịp, tiễn nhau mất rồi!
Xuân buồn thì Tết chẳng vui
Tết buồn, Xuân lặng đơn côi một mình
Bây giờ cần có nghĩa tình
Mai chỉ thấy hình, có nghĩa gì đâu!


TRẦM THIÊN THU

CHÂN DUNG QUÝ MÃO

Mèo nhìn mình trong gương
Tạo chân dung tự họa
Mèo vẽ mình giống hổ
Cho lẫm liệt oai phong

“Cái tôi” rất kiêu căng
Không chịu nhận mình yếu
Sợ người biết mình thiếu
Nên ra vẻ ung dung

Mèo nhìn mình trong gương
Nhưng vẽ mình rất khác
Tự họa mình thành cọp
Rõ ràng thói tự kiêu

Nhưng mèo vẫn là mèo
Không thể nào khác được
Người hiền không làm ác
Kẻ ác chẳng từ nhân

TRẦM THIÊN THU

Tác giả: