Trở nên như trẻ thơ
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Huệ Minh
TRỞ NÊN NHƯ TRẺ THƠ
Trang Tin Mừng hôm nay đã họa lại cảnh Chúa Giêsu và các trẻ em. Đang khi danh tiếng của Thầy Giêsu nổi bật, Thầy trở thành nhân vật quan trọng trong mắt mọi người. Vì thế, việc để các trẻ em đến quấy rầy, làm mất thời gian của Thầy là điều các môn đệ không thể chấp nhận được! Với suy nghĩ đó, các môn đệ đã ngăn cản các trẻ nhỏ đến gần Đức Giêsu, nhưng Chúa Giêsu lại phản ứng ngược lại: “Cứ để trẻ em đến với Thầy, đừng ngăn cấm chúng, vì Nước Trời thuộc về những ai giống như chúng.”
Chúa Giêsu muốn các môn đệ thấu hiểu điều kiện thiết yếu để thuộc về Nước Thiên Chúa và được cứu độ, Chúa đã nói với các ông: "Thầy bảo thật anh em: nếu anh em không trở lại mà nên như trẻ em, thì sẽ chẳng được vào Nước Trời. Vậy ai tự hạ, coi mình như em nhỏ này, người ấy sẽ là người lớn nhất Nước Trời”.
Ta nên nhớ chi tiết đặt tay và cầu nguyện cho một người là nghi thức tôn giáo quen thuộc trong Do Thái giáo thời Chúa Giêsu. Những vị lãnh đạo tôn giáo và các Rabbi thường đặt tay và cầu nguyện cho những ai đến xin được chúc lành, họ cũng đặt tay trên trẻ nhỏ và cầu nguyện cho chúng, mặc dù do phong tục người Do Thái thời đó, những trẻ nhỏ không có địa vị, không có giá trị gì, chỉ khi nào trẻ đến tuổi 12, nó mới được nhìn nhận có chỗ đứng trong cộng đoàn. Các môn đệ Chúa Giêsu lúc đó chưa thay đổi tâm thức, họ còn ngăn cản không cho người ta đem các trẻ nhỏ đến với Chúa.
Các tông đồ la rầy các trẻ em đang khi Chúa Giêsu giảng dạy dân chúng có lẽ do chúng đùa nghịch, hò la, nói năng gây ồn ào làm mất bầu khí trang nghiêm. Trẻ em thường rất vô tư, đơn sơ, hồn nhiên, ngay thẳng và không hề tính toán. Tận dụng cơ hội ấy, Chúa Giêsu mời gọi mọi người hãy trở nên giống trẻ thơ. Chúa không đòi người lớn trở lại làm trẻ em vì đó là điều bất khả kháng nhưng mời gọi họ mang lấy tinh thần đơn sơ, hiền lành, tín thác như trẻ em. Chúng ta còn có thể học đòi nơi các trẻ em một điều khác nữa: luôn tìm đặt câu hỏi khi không hiểu.
Một đứa trẻ thường nêu vấn đề của em cho cha mẹ, anh chị và những người lớn hơn mà chúng tin là biết được câu trả lời. Trong cuộc sống, tại sao chúng ta lại không hỏi Chúa về những gì đang xảy đến cho bản thân và những người xung quanh? Thiên Chúa là “Đấng thấu suốt những gì kín đáo” (Mt 6, 4) chắc chắn sẽ cho chúng ta câu trả lời thoả đáng. Điều quan trọng là chúng ta có đủ can đảm, tự tin và sẵn sàng vâng nghe điều Chúa chỉ dạy.
Nước Thiên Chúa là một hồng ân ban một cách nhưng không, phải đón nhận với lòng đơn sơ, biết ơn và cảm phục của các trẻ thơ. Quan sát tâm hồn và cách hiện diện của các trẻ em chúng ta dễ nhận ra rằng:
Trẻ em thì không quan tâm gì về thứ hạng. Chúng chẳng cần biết đến những người quanh chúng ai lớn hơn - ai nhỏ hơn, ai lớn nhất - ai nhỏ nhất.
Trẻ em thì tin trọn vẹn và nhanh chóng. Khi chúng ta nói với đứa trẻ rằng chúng ta sẽ làm điều gì đó cho nó, và nó sẽ hy vọng cho đến khi thấy được điều chúng ta nói là thật.
Trẻ em chỉ nói những gì có ý nghĩa với chúng. Chúng thường có thói quen nói chính xác những gì chúng nghĩ. Không có vấn đề xấu hổ hoặc sợ xúc phạm khi chúng phải nói. Và chúng không nói có ẩn ý bao giờ.
Trẻ em có một tâm hồn vui tươi. Chúng cười một cách tự do ngay cả khi chỉ có một mình. Chúng cũng dễ quên và không bao giờ để bụng hoặc nhắc hoài về một lỗi lầm của một ai đó gây ra cho chúng.
Trẻ em biết làm thế nào để có niềm vui. Hãy xem chúng chơi với những thứ rất thường như lá cây, que kem, hay tờ giấy. Chúng dạy chúng ta rằng, niềm vui có thể được tìm ngay trong những điều đơn giản nhất.
Ta đang sống trong một thế giới mà con người dường như không còn nghe thấy và đang làm điều ngược lại với câu nói “Hãy để trẻ nhỏ đến cùng Ta” của chúa Giêsu. Thật vậy,“để trẻ nhỏ” đến với mình nghe có vẻ xa xỉ với những ông bố và những bà mẹ đang đành tâm chối bỏ món quà tặng cao quý mà Thiên Chúa tặng ban cho họ.
Thay vì chăm sóc bảo vệ cho sinh linh nhỏ bé trong bào thai thì họ lại tìm mọi cách để ngăn chặn sự sống và không cho một con người được quyền cất tiếng khóc chào đời. Cũng như từ xưa đến nay đã có không ít người biến những trẻ thơ thành nạn nhân của họ như khinh miệt, bóc lột sức lao động, bạo hành, và nhất là lạm dụng các em về tinh thần cũng như thể xác…rồi đẩy các em vào bước đường cùng không còn chỗ trong xã hội và thậm chí ngay trong gia đình thân yêu của mình. Các em không có được một tình thương yêu, sự chăm sóc giáo dục cũng như cho các em tất cả những quyền lợi mà các em có quyền hưởng. Họ chẳng bao giờ “để trẻ nhỏ” có cơ hội đến gần họ mà yêu thương chúng như Chúa Giêsu.
Với trang Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu nêu gương cho chúng ta về cách sống hiền lành, khiêm tốn đón nhận mọi người. Chúa cũng dạy chúng ta hãy nên như trẻ thơ để dễ đến với Chúa. Chúng ta tự hỏi, đều gì ngăn cản chúng ta chưa đến với Chúa trong tâm tình của trẻ thơ ? Chúng ta hãy sống Lời Chúa như trẻ thơ, hãy đặt trọn niềm tin nơi Chúa và thân thưa cùng Ngài với lời Thánh Vịnh 130: “Lòng con chẳng dám tự cao, mắt con chẳng dám tự hào Chúa ơi... Như trẻ thơ nép mình lòng mẹ, trong con, hồn lặng lẽ an vui” (Tv 130).
Chỉ những ai có tấm lòng như Chúa Giêsu mới cảm nhận được giá trị cao quý của sự sống và những phẩm chất tốt đẹp nơi tâm hồn những trẻ thơ. Do đó, Những đức tính của trẻ thơ đang rất cần thiết cho con người thời nay bởi vì có rất nhiều người đang sống trong lo âu sợ hãi, gian dối lừa lọc, chạy theo những đam mê lạc thú, không còn biết tin tưởng vào ai cũng như không tin có sự hiện diện của Thiên Chúa để cậy trông vào Ngài.
Hãy để các trẻ nhỏ đến với Chúa Giêsu, đừng ngăn cản chúng. Xin Chúa giúp chúng ta chu toàn trách nhiệm cao cả này, với ý thức rằng ân sủng và chúc lành của Chúa là kho tàng quí giá mà chúng ta có thể trao lại cho con cái chúng ta. Ước gì đời sống của mỗi Kitô hữu chúng ta cũng đơn sơ trong sáng như trẻ nhỏ, để đáng được Chúa đặt tay và chúc lành cho chúng ta mỗi ngày.