Truyện Đức Gioan 23 và bức thư
- CN, 26/01/2025 - 08:13
- Lm Đỗ Văn Thụy
Bài giảng Chúa Nhật 14 A
Truyện Đức Gioan 23 và bức thư.
Lúc được phong chức Tổng Giám Mục,Đức cha Roncalli khâm sứ Tòa thánh kiêm đại diện tông tòa quản trị các giáo phận ở Bungari và Thổ Nhĩ Kỳ. Công việc của ngài rất khó khăn, vì phải trông coi một vùng rộng lớn đang sôi động về mặt chính trị, chia rẽ về măỵ tôn giáo: Công giáo với Tin lành, Chính thống, hồi giáo, các linh mục triều lại chia rẽ với các tu sĩ.
Trong lúc thi hành công việc mục vụ, Đức Tổng giám mục Roncalli nhận được bức thư nặng lời chê bai, chỉ trích ngài về mọi mặt của một linh mục trong giáo phận.
Đọc xong, Đức cha không buồn, không giận, vẫn một lòng yêu thương vị linh mục ấy.
Thời gian trôi qua, ngài được thăng chức sứ thần tòa thánh tại Paris, rồi Hồng y giáo chủ Vênêcia và cuối cùng đắc cử Giáo Hoàng với danh hiệu Gioan 23 năm 1958,
Một ngày kia, vị linh mục này sang Rôma và xin được yết kiến Đức Giáo Hoàng. Linh mục này đã thuật lại cuộc tiếp kiến với ĐGH như sau:
Trong lúc đứng ở phòng khách trên lầu cao Vatican, đầu óc tôi cứ nghĩ tới bức thư bất mãn năm xưa mà lòng tôi vô cùng hối hận. Tôi trộm nghĩ, đã mấy chục năm rồi, giờ đây chắc hằn Đức Thánh Cha không còn nhớ nữa… Nhưng ai ngờ, sau khi tiếp chuyện thân mật, ĐTC đã mở cuốn Thánh Kinh và lôi ra trước mặt tôi bức thư khốn nạn ấy.
Đang khi tôi lo âu lung túng, ĐTC đã cầm lấy tay tôi và dịu dàng bảo: “Con đừng sợ, Cha không bao giờ giận con đâu. Cha cám ơn con, cha cũng là con người, cũng có những yếu đuối, cha ngăn bức thư con viết vào cuốn thánh kinh, để hàng ngày cha đọc mà xét mình, hầu có thể dứt khoát với những khuyết điểm còn tồn tại, hoặc xa tránh những lầm lỡ có thể xảy đến trong tương lai. Mỗi lần như thế cha lại nhớ đến con và cầu nguyện cho con”. (Lm. Giuse Đinh Lập Liễm)
Đức Gioan 23 đã thể hiện sự hiền lành của Chúa Giêsu trong bài Tin Mừng hôm nay “Hãy học cùng Ta vì Ta hiền lành và khiêm nhường trong lòng”.
Chúa Giêsu không có thành kiến với những người tội lỗi. Ngài luôn nghĩ tốt cho người khác. Ngài luôn yêu thương chúng ta, nhất là đối với những người bé mọn.
Nhưng ai là những kẻ bé mọn?
Theo Tin mừng Thánh Matthêu. Những kẻ bé mọn là những người nghèo khó, những người yếu thế, những kẻ đang vất vả và phải mang gánh nặng.
Trong Do Thái Giáo, cái ách hay gánh nặng thường là hình ảnh của những luật lệ. Các thầy thông luật tự cho mình là khôn ngoan thông thái, thường hay bày vẽ ra đủ thứ luật lệ mà những kẻ đơn sơ, bé mọn dù cố gắng đến đâu cũng chẳng thể nào tuân giữ tron vẹn được.
Làm sao đầu óc đơn sơ chất phác của họ có thể phân biệt được cái gì là chính yếu, cái gì là thứ yếu trong những luật lệ chi li lắt léo mà các Luật sĩ, Biệt phái lập ra, khiến cho những kẻ đơn sơ chất phác không thể nào lọt vào được bên trong cái thế giới mà họ cho là cái thế giới thánh thiêng cao cả của họ.
Chúa Giêsu không thể nào chấp nhận một thứ vương quốc của Thiên Chúa chỉ dành cho những kẻ khôn ngoan, thông thái mà đạo đức giả. Những kẻ này chỉ biết cậy vào thành tích giữ luật của mình.
Ngài đã đến như một người nghèo khó, sống` giữa những người nghèo hèn tội lỗi “ Hỡi những ai đang gồng gánh nặng, hãy đến với Ta, Ta sẽ bổ sức cho, vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thật nhẹ nhàng”.
Chúa không hứa với chúng ta sẽ cất khỏi chúng ta những cái ách mà chúng ta phải mang, nghĩa là khi theo Chúa chúng ta không còn đau khổ nữa, Chúng ta không còn vác thánh giá nữa. Nhưng Chúa sẽ làm cho những cái ách của chúng ta ra nhẹ nhàng, nghĩa là Chúa mang đến một ý nghĩa cho những cái ách mà chúng ta phải mang. Những ách đó giúp chúng ta tham dự vào những đau khổ của Chúa và để cứu chuộc chính chúng ta.
Đây là một vấn đề vô cùng quan trọng đối với Kitô hữu chúng ta, nó mang đến cho chúng ta một ý nghĩa vô cùng lớn, để chúng ta sống một cuộc sống Kitô hữu chúng ta.
Huyền thoại Sisyphe kể rằng: Sisyphe bị Thượng Đế đẩy xuống trần gian và phải chịu một hình phạt là mỗi ngày phải đẩy một tảng đá lên đỉnh núi. Khi đẩy lên đỉnh núi rồi, Sisyphe lại thả tảng đá đó lăn xuống chân núi. Công việc cứ tiếp tục đẩy lên, thả xuống cho đến suốt đời.
Cái hình khổ nặng nề của Sisyphe không phải là việc lăn tảng đá lên núi, mà là cái sự vô lý của công việc: lăn lên, thả xuống. Một công việc chẳng giúp ích cho ai và cũng chẳng mang lại cho Sisyphe điều gì.
Một sự vô cùng phi lý mà cứ phải lập đi lập lại, cuộc đời của Sysiphe cũng thật vô lý.
Cuộc đời của chúng ta không phi lý, bởi vì những vất vả, lao nhọc của chúng ta là một phương thế để cứu rỗi chúng ta.
Ách của Chúa thì êm ái, gánh của Chúa thì nhẹ nhàng là như vậy.
Chúng ta hãy nhớ và thực hiện Lời Chúa hôm nay:
“Hãy mang lấy ách của Ta vì ách của Ta thì êm ái và gánh của Ta thật nhẹ nhàng. Amen.
Lm. Giuse Đỗ Văn Thụy