Từ bỏ để theo Chúa
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Huệ Minh
TỪ BỎ ĐỂ THEO CHÚA
Người môn đệ theo Chúa Giêsu đặt tình yêu Chúa lên trên mọi thứ tình cảm khác, chấp nhận vác thập giá vì họ cảm nhận được “niềm vui theo Chúa”.
Trình thuật Tin mừng hôm nay nối tiếp trình thuật về dụ ngôn ‘Những người khách được mời dự tiệc cưới’ (Lc 14, 16 – 24). Những người khách này từ chối vinh hạnh được dự tiệc với nhiều lý do: “Tôi mới cưới vợ”, “Tôi mới mua thửa đất phải đi thăm”, “Tôi mới tậu năm cặp bò phải đi thử” – Họ đã coi trọng những lợi ích bản thân, những giá trị vật chất hơn tình thân mà chủ dành cho họ, và do đó họ không bao giờ được dự bữa tiệc trọng đại mà họ đã được mời ấy nữa. Lời Chúa Giêsu dạy là một đòi hỏi triệt để: bước theo Chúa là phải hy sinh, phải từ bỏ! Không một từ bỏ nào mà không có sự lựa chọn.
Chúa Giêsu đưa ra lời mời gọi những kẻ theo Ngài hãy suy nghĩ đắn đo, tính toán kỹ lưỡng để xem có đủ nghị lực theo Ngài hay không: Ngài đòi buộc những kẻ muốn theo Ngài, hãy để cho Ngài chiếm chỗ đứng quan trọng nhất trong cuộc sống của mình: "Ai theo Tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình thì không thể làm môn đệ tôi được".
Đó là niềm vui vượt lên trên mọi niềm vui thế gian, là niềm vui thánh thiện được gặp gỡ Chúa, được cảm nhận tình yêu Chúa trong cuộc đời. Niềm vui này được tạo ra từ sự nhiệt tâm phục vụ Chúa và tha nhân. Mặc dù thập giá trên vai người môn đệ nặng nề, nhưng tình yêu Chúa đỡ nâng, che chở, tạo nên sức mạnh và niềm vui giúp người môn đệ trung tín bước theo Chúa. Niềm vui theo Chúa là niềm vui chia sẻ. Người môn đệ hạnh phúc gặp được Chúa trong cuộc đời, nên họ khao khát đem tin vui này đến cho mọi người bằng tình yêu thương, sự quan tâm, sự giúp đỡ và sự sẻ chia.
Theo Chúa phải từ bỏ mọi sự và phải vác Thập giá của mình. Từ bỏ nào cũng là thập giá. Tuy nhiên, có những thập giá ngoài sự chọn lựa: Thập giá của bệnh tật, thập giá của tai họa, thập giá về những khiếm khuyết, những hạn chế của bản thân… là những thập giá dù muốn hay không ta cũng buộc phải vác. Nếu ta vác trong niềm tin, trong tự do và trong tình yêu, thì thập giá sẽ thăng hoa thành thánh giá trui rèn đức tin và nhân đức của chúng ta, giúp ta trưởng thành trong đời sống nhân linh và giúp chúng ta nên giống Chúa Giêsu hơn, trở thành môn đệ thực thụ của Người. Còn nếu chúng ta bất nhẫn, kéo lê thập giá, thập giá sẽ làm ta thất vọng, sẽ trở nên một ách nặng nề và sẽ đè bẹp chúng ta.
Từ bỏ là gỡ bỏ những rào cản, những lệ thuộc để trái tim hoàn toàn tự do đi vào Nước Trời, là cách diễn tả một tình yêu. Có những điều xấu phải từ bỏ. Cũng có những điều tốt phải bỏ, để chọn một điều tốt hơn. Tin Mừng hôm nay Đức Giêsu mời gọi: “Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14, 33).
Từ bỏ cũng chính là điều kiện mà Đức Giêsu đặt ra cho người môn đệ: “Ai đến với tôi mà không dứt bỏ cha mẹ, vợ con, anh em, chị em, và cả mạng sống mình nữa, thì không thể làm môn đệ tôi được” (Lc 14, 26). Từ bỏ là một cuộc chiến lâu dài và gian khổ. Người môn đệ được mời gọi đáp trả không phải một lần hay một ngày, mà là liên tục nhiều lần và trải dài suốt cuộc đời, bởi lẽ con người dễ chọn cái tầm thường hơn cái cao cả, chọn lợi ích cá nhân hơn là cho tập thể và thích chọn cái dễ dãi hơn. Người môn đệ chọn theo Đức Giêsu là chọn đi vào con đường hẹp, cửa hẹp; là yêu Người trên hết mọi sự. Như vậy, từ bỏ là việc đặt lại trật tự hạnh phúc, trật tự chọn lựa mà vị trí hàng đầu là Thiên Chúa.
Và Đức Giêsu là Thầy và là Chúa đã trở nên mẫu gương tuyệt hảo cho chúng ta: “Đức Giêsu Kitô vốn dĩ là Thiên Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy trì địa vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đã hoàn toàn trút bỏ vinh quang mặc lấy thân nô lệ, trở nên giống phàm nhân sống như người trần thế. Người lại còn hạ mình, vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự. Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người và tặng ban danh hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi vừa nghe danh thánh Giêsu, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ; và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở miệng tuyên xưng rằng: “Đức Giêsu Kitô là Chúa”(Pl 2,6-11).
Hành trình đáp lại lời mời gọi bước theo Chúa Giê-su để trở nên môn đệ của Người là một hành trình hết sức tự do: Thiên Chúa mời gọi, con người tự do đáp trả và con người có thể nói tiếng không với Người. Tuy nhiên, Đức Giê-su cho biết: nếu chấp nhận bước theo tiếng gọi của Chúa, con người phải từ bỏ cách triệt để, hy hiến tất cả những gì có thể là thân thương, yêu quí nhất của mình, kể cả mạng sống mình để trở nên môn đệ thực thụ của Chúa. (c.26). Và dĩ nhiên, phần thưởng của người biết hy sinh từ bỏ để sống cho Chúa thì không gì ở trần gian này có thể sánh được hay mua lấy được (Mc 10, 29 – 30).
Chúng ta lựa chọn theo Chúa hay theo thế tục? Ở đây không có sự bắt cá hai tay, không có thỏa hiệp giữa thiện và ác, không có sự dung túng cho những thói hư tật xấu và việc bước theo con đường hẹp của Chúa Giêsu. Chúa mời gọi chúng ta phải cân nhắc cẩn trọng, có những quyết định dứt khoát và khôn ngoan trong việc chọn lựa theo Chúa hay tinh thần thế tục. (x. c 28 – 32); bởi vì trong suốt hành trình cuộc đời, không phải chúng ta chỉ lựa chọn và quyết định một lần để ‘về phe’ với Chúa, làm môn đệ của Người mà hằng ngày, hằng giờ, trong mỗi thời khắc, chúng ta đều có những lựa chọn và quyết định. Có những lựa chọn bình thường, nhẹ nhàng không cần đắn đo suy nghĩ nhiều, nhưng cũng có những lựa chọn và quyết định đòi sự cân nhắc khôn ngoan, hay những lựa chọn đòi ý chí chiến đấu, khiến người ta đớn đau, day dứt….
Câu kết Đức Giêsu nói: “Ai trong anh em không từ bỏ hết những gì mình có, thì không thể làm môn đệ tôi được” (c. 33). ‘những gì mình có ở đây có thể là của cải vật chất, nhưng cũng có thể là thì giờ, tài năng, sức khỏe, năng lực….Sự từ bỏ ở đây Đức Giê-su nhắm tới thái độ tinh thần của chúng ta qui phục Thiên Chúa; chúng ta không được để cho bất cứ sự vật gì có thể ngăn cản bước đường chúng ta thực thi thánh ý Chúa; ngăn cản chúng ta làm môn đệ của Người; hay nói như thánh Phao-lô: “Không gì có thể tách tôi ra khỏi lòng mến của Thiên Chúa trong Đức Kitô.
Theo Chúa là một việc khó nhọc, tiêu tốn nhiều sức lực như khi xây cất hay đánh giặc, do đó người môn đệ phải sẵn sàng dấn thân. Việc theo Chúa không thể tính toán bao nhiêu, bao lâu, hay bằng những việc gì, nhưng là thái độ quyết liệt, gạt ra một bên tất cả để bước theo Chúa, nghĩa là đi xây dựng Nước Trời, đi giao chiến với sự dữ và và cái chết để được chiến thắng hiển vinh. Người đi theo Chúa phải từ bỏ mọi của cải mình có. Từ bỏ ở đây không có nghĩa là chôn dấu đi hay sử dụng nó theo sở thích của mình, nhưng là làm ích cho người khác, nhất là cho những người nhỏ bé, nghèo hèn.