Vương miện của Giáo Hoàng Munich đã trở lại vị trí cũ
- T2, 12/05/2025 - 09:13
- Lm Anmai, CSsR
VƯƠNG MIỆN CỦA GIÁO HOÀNG MUNICH ĐÃ TRỞ LẠI VỊ TRÍ CŨ
Vào một buổi sáng Chúa Nhật rực rỡ ở Munich, ánh nắng xuyên qua những ô kính màu của nhà thờ Old Peter, phủ lên bàn thờ cao một thứ ánh sáng huyền ảo. Không khí tràn ngập mùi trầm hương, hòa quyện cùng giai điệu trầm bổng của bản Mariazell Mass năm 1782 do Haydn sáng tác, vang vọng từ gác đàn organ. Hôm nay không phải một ngày lễ thông thường. Hôm nay, cả cộng đoàn đổ dồn ánh mắt về một nghi thức cổ xưa, một truyền thống từ thời kỳ Baroque, được tái hiện với tất cả sự trang nghiêm và kịch tính: nghi thức đặt lại vương miện giáo hoàng lên bức tượng Thánh Phêrô, biểu tượng của đức tin và quyền uy tâm linh.
Munich, thủ phủ của vùng Isar, từ lâu đã mang trong mình linh hồn của nước Ý. Người ta gọi nơi đây là “La Mã của Đức”, không chỉ vì những con đường lát đá cuội hay những tòa nhà mang hơi hướng Phục Hưng, mà còn vì những nghi thức tôn giáo đậm chất kịch tính, gợi nhớ đến thời kỳ vàng son của Giáo hội Công giáo. Cách Tòa thị chính mới chỉ vài trăm mét về phía nam, Quảng trường Thánh Peter hiện lên với những cột trụ mang phong cách Bernini, nhưng chỉ ở bàn thờ cao của Old Peter, người ta mới thực sự cảm nhận được sự giao thoa giữa nghệ thuật, đức tin và lịch sử. Chính tại đây, mỗi khi một giáo hoàng mới được bầu ở Rome, một màn trình diễn đạo đức đầy xúc cảm lại diễn ra, thu hút hàng trăm con mắt từ những dãy ghế chật kín.
Hôm nay, mục sư Daniel Lerch, một người đam mê leo núi và may mắn không sợ độ cao, trở thành tâm điểm của sự chú ý. Với dáng người thanh thoát trong bộ áo lễ thêu vàng, ông bước đi đầy tự tin, sẵn sàng cho một thử thách không dành cho người yếu tim. Truyền thống “theatrum sacrum” – nghi thức thánh thiêng của Old Peter – đòi hỏi ông phải leo lên độ cao 20 mét, nơi bức tượng Thánh Phêrô lớn hơn người thật đang ngự trị trên ngai vàng. Tượng thánh, với ánh mắt nghiêm nghị, đã để trần đầu suốt hai tuần qua, kể từ khi giáo hoàng trước qua đời. Giờ đây, sau cuộc họp kín thành công ở Rome, đã đến lúc vị “Hoàng tử của các Tông đồ” đội lại chiếc vương miện truyền thống – một kiệt tác nặng bốn kilôgam rưỡi, làm từ đồng mạ vàng, lấp lánh dưới ánh sáng thánh đường.
Chiếc thang đơn sơ, không trang trí, được dựng lên trước bàn thờ. Không có dây an toàn, không có bảo hiểm cho chiếc vương miện quý giá. Một tay bám vào bậc thang, tay kia nâng niu vật thánh, mục sư Lerch đặt trọn niềm tin vào Chúa, như ông từng chia sẻ với nụ cười hóm hỉnh. “Niềm tin thuần khiết” đã dẫn dắt ông qua buổi lễ đầu tiên cách đây 15 ngày, khi ông lần đầu đảm nhận vai trò này. Và hôm nay, trước hàng trăm ánh mắt hồi hộp, ông lại một lần nữa bước lên hành trình đầy thử thách, nơi mỗi bước chân đều là một lời cầu nguyện.
Không khí buổi lễ như được dàn dựng bởi một đạo diễn tài hoa. Những đám khói trầm hương bốc lên, quấn quýt lấy những tia nắng mặt trời chiếu qua ô kính, tạo nên một khung cảnh huyền bí. Nhóm hợp xướng nhà thờ, với những giọng ca điêu luyện, hòa mình vào bản thánh ca, nâng tâm hồn mọi người lên một cõi thiêng liêng. Chiếc áo lễ của mục sư Lerch, dù thêu vàng lộng lẫy, lại được thiết kế ngắn hơn thường lệ, không phải vì lý do thẩm mỹ, mà để đảm bảo an toàn khi ông di chuyển trên chiếc thang lắc lư. Trước khi leo lên, vương miện được rước qua cả ba gian nhà thờ trong một đoàn rước trang trọng. Mọi người, từ những cụ già đến trẻ nhỏ, đều nín thở, dõi theo từng bước chân của đoàn rước, nơi chiếc vương miện lấp lánh như một biểu tượng của sự vĩnh cửu.
Trong lịch sử, vương miện giáo hoàng từng là biểu tượng của quyền lực thế gian. Nhưng thời gian đã thay đổi mọi thứ. Đức Giáo hoàng Phaolô VI, vào năm 1962, là vị giáo hoàng cuối cùng thực hiện nghi thức đội vương miện. Khi ông từ bỏ nó vào năm 1964, ông đã trao tặng chiếc vương miện cho “những người nghèo trên thế giới này”, một hành động mang tính biểu tượng sâu sắc. Chiếc vương miện ấy sau đó được đưa đến Washington, lưu giữ tại Đền thờ Quốc gia như một lời tri ân đến sự hào phóng của người Công giáo Hoa Kỳ. Ngày nay, khi nhắc đến Giáo hoàng Leo XIV – vị giáo hoàng sinh ra tại Hoa Kỳ – người ta không khỏi tự hào về sự chuyển mình của Giáo hội, từ một thế lực thế tục trở thành một thẩm quyền tâm linh, dẫn dắt nhân loại bằng tình yêu và lòng trắc ẩn.
Mục sư Lerch, trong bài giảng của mình, đã nhấn mạnh ý nghĩa của sự thay đổi này. “Kể từ khi Nhà nước Giáo hoàng bị mất vào năm 1870, giáo hoàng đã tái khẳng định vai trò của mình như một thẩm quyền tâm linh, không còn bị ràng buộc bởi quyền lực thế gian,” ông nói. Lời giảng của ông vang vọng trong thánh đường, chạm đến trái tim của những người hiện diện. Vương miện, dù không còn được đội lên đầu các giáo hoàng, vẫn hiện diện như một biểu tượng mạnh mẽ. Nó xuất hiện trên quốc huy của Vatican, trên tem bưu chính, trên các văn bản chính thức, nhắc nhở rằng di sản của Giáo hội không nằm ở vàng bạc, mà ở sứ mệnh thiêng liêng của mình.
Ba vòng vàng trên huy hiệu giáo hoàng ngày nay là biểu tượng của ba chức năng tâm linh: giảng dạy, lãnh đạo, và thánh hóa. Như mục sư Lerch chia sẻ, trong một thế giới đầy biến động, một thẩm quyền đạo đức được cả những người không có niềm tin tôn trọng là điều cần thiết hơn bao giờ hết. Nó không chỉ gắn kết gia đình nhân loại, mà còn là ngọn lửa soi đường cho những tâm hồn lạc lối. Tại Old Peter, nghi thức đặt vương miện không chỉ là một truyền thống, mà còn là một lời nhắc nhở về sự trường tồn của đức tin, về sức mạnh của sự khiêm nhường, và về vẻ đẹp của những giá trị vượt thời gian.
Khi mục sư Lerch hoàn thành nhiệm vụ, đặt chiếc vương miện lên đầu bức tượng Thánh Phêrô, cả thánh đường như vỡ òa trong niềm vui. Tiếng vỗ tay vang lên, hòa cùng giai điệu organ trầm bổng. Ánh sáng mặt trời, như được sắp đặt bởi bàn tay thần thánh, chiếu rọi lên vương miện, khiến nó lấp lánh như một vì sao giữa lòng thánh đường. Trong khoảnh khắc ấy, Munich không chỉ là một thành phố, mà là một ngọn lửa đức tin, cháy sáng giữa lòng châu Âu.
Nghi thức tại Old Peter không chỉ là một sự kiện tôn giáo, mà còn là một câu chuyện về con người, về lòng dũng cảm, và về sự kết nối với quá khứ. Mỗi bậc thang mà mục sư Lerch bước lên là một bước tiến vào lịch sử, mỗi ánh mắt dõi theo là một lời cầu nguyện cho tương lai. Vương miện giáo hoàng, dù chỉ là một vật thể, lại mang trong mình sức nặng của hàng thế kỷ, của những giấc mơ và hy vọng. Và tại Munich, trong lòng nhà thờ Old Peter, nó đã tìm thấy ngôi nhà của mình, nơi nó sẽ tiếp tục kể câu chuyện về đức tin, về tình yêu, và về sự bất diệt của tâm hồn con người.
Lm. Anmai, CSsR tổng hợp