Yêu Chúa – Phục vụ anh em
- CN, 26/01/2025 - 16:13
- Huệ Minh
25.8 Thứ Sáu trong tuần thứ Hai Mươi Mùa Quanh Năm
R 1:1,3-6,14-16,22; Tv 146:5-6,7,8-9,9,10; Mt 22:34-40
Yêu Chúa – Phục vụ anh em
Tin Mừng hôm nay thuật lại sự việc một người thông luật đến hỏi thử Chúa Giêsu rằng: “Thưa Thầy, trong sách luật Môi sê điều răn nào là điều răn lớn nhất?” Chúa Giê su liền trả lời: “ Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi, đó là điều răn lớn nhất và là điều răn đứng đầu. Còn điều răn thứ hai cũng giống điều răn ấy, là: Ngươi phải yêu thương người thân cận như chính mình.”
Tất cả chúng ta đều được Thiên Chúa tạo dựng nên giống hình ảnh của Ngài. Và Ngài còn cho phép chúng ta được gọi Ngài bằng một danh từ rất thân yêu là: Cha; “ Abba” Cha ơi. Vậy thì với lòng biết ơn, với lòng kính trọng và hiếu thảo thì lẽ đương nhiên là chúng ta phải yêu mến, phụng sự Chúa mới là điều phải lẽ. Kế đến mọi người cùng được Ngài sinh ra thì chúng ta cùng là con một Cha vì thế, lẽ đương nhiên là chúng ta phải yêu thương nhau rồi. Lại nữa việc chúng ta thương yêu mọi người như chính mình cũng là lệnh truyền của Người Cha cho nên, để thể hiện là người con hiếu thảo với Đấng đã dựng nên, nuôi dưỡng và chăm sóc mình thì trách nhiệm và bổn phận của người con là phải thực hiện ý muốn của Cha mình.
Sau nhiều lần những người Pharisêu vì ghen ghét mà bới móc, chất vấn Chúa Giêsu và đã bị Người làm cho phải “câm miệng”. Hôm nay họ lại “họp nhau lại, rồi một người thông luật trong nhóm hỏi Chúa Giêsu để thử Người: “Thưa Thầy, trong sách luật Môsê, điều răn nào là điều răn trọng nhất?”. Một cơ hội Chúa dạy cho họ và cũng làm cho họ phải “câm miệng” nữa, Người đã trích dẫn điều thứ nhất trong mười điều răn Thiên Chúa đã truyền cho ông Môsê trên núi Xinai, trước đó cả nghìn năm: “Ngươi phải yêu mến Đức Chúa Thiên Chúa của ngươi hết lòng, hết linh hồn và hết trí khôn ngươi”. Chúa Giêsu đã khẳng định: “Đó là điều răn quan trọng nhất và điều răn thứ nhất”. Nhưng chưa hết, Chúa Giêsu tiếp tục:“Còn điều răn thứ hai cũng giống điều răn ấy là: ngươi phải yêu người thân cận như chính mình”. Thật là kỳ diệu và khôn ngoan, Chúa Giêsu đã nhấn mạnh và khẳng định diều răn một là “quan trọng nhất”, nhưng điều răn hai “cũng giống điều răn ấy”. Vậy là hai giới răn này đã nên một điều răn quan trọng nhất của đạo Chúa là: “Mến Chúa và Yêu Người”.
Con người phải kính mến Thiên Chúa mà Chúa Giêsu nhắc lại trên, thực ra đó là luật tự nhiên mà khi tạo dựng loài người Thiên Chúa đã khắc ghi vào tâm hồn họ. Vì thế giáo lý Công giáo đã dạy: “Con người có khả năng nhận biết Thiên Chúa… Họ nhìn xem trời đất muôn vật và trật tự lạ lùng trong vũ trụ, liền nhận biết có Thiên Chúa là Đấng tạo dựng và an bài mọi sự”. Điều ấy cũng có thể nói: người chưa nhận biết Thiên Chúa là họ chưa được hưởng dồi dào cái ơn huệ làm người đó. Từ nhận biết ấy con người biết tôn phục kính sợ Đấng Tạo Hóa là sức mạnh, là nguyên nhân của mọi hiện tượng, vật chất trong vũ trụ này mà họ đang phải nương nhờ. Từ niềm tin đến cậy nhờ rồi người ta kính mến và cả khao khát Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa của họ nữa.
Dân tộc Việt Nam, khi chưa được biết đạo Chúa họ đã biết thờ Trời, đó là nhận xét của các nhà truyền giáo. Ngày nay còn để lại những câu ca dao, những phương ngôn đầy lòng tôn sợ, tin tưởng, cậy nhờ, kính mến Đấng Trời của họ cũng là Thiên Chúa của chúng ta hôm nay: “Trời sinh voi Trời sinh cỏ”, “không có Trời ai ở với ai”, “Khởi sự tại nhân, thành sự tại Thiên”, “Ơn Trời mưa nắng phải thì”, “Ông Trời có mắt”, “Khôn đâu có lọi với Trời”, “Lưới Trời lồng lộng tuy thưa mà khó thoát”…
Còn Chúa Giêsu, Con Một Thiên Chúa đến cứu chuộc nhân loại, Người chỉ rõ cho ta cách thức yêu mến Thiên Chúa và yêu thương con người: Người dạy ta gọi Thiên Chúa là Cha khi cầu nguyện: “Lạy Cha chúng con ở trên trời”, chỉ cho ta thấy rõ nhất tình yêu của Thiên Chúa là người cha, người bố mẹ của nhân loại. Đồng thời chỉ cho ta bổn phận phải kính mến của những người con đối với người Cha ấy. Người còn dạy: “Nếu anh em yêu mến Thầy, anh em sẽ giữ các điều răn của Thầy… mà ai yêu mến Thầy sẽ được Cha của Thầy yêu mến… Cha của Thầy sẽ yêu mến người ấy. Cha của Thầy và Thầy sẽ đến và ở lại với người ấy.”(Ga 14 15-23).
Về yêu tha nhân: Chúa muốn ta yêu tất cả mọi người vì đều là tạo vật, là hình ảnh của Thiên Chúa, đều là những người con, những anh em đang cùng sống trong một ngôi nhà là trái đất này mà Thiên Chúa đã tạo dựng. Lẽ nào ta lại không phải yêu thương nhau? Lẽ nào không yêu thương mà chúng ta còn cùng tồn tại được chăng? Vậy hãy yêu thương nhau theo khuôn vàng thước ngọc Chúa đã dạy: “Những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em hãy làm cho người ta”. (Mt 7, 12), “Anh em hãy yêu thương nhau như Thầy đã yêu thương anh em.”(Ga 15, 12-13), “đã hiến mạng sống vì anh em”.
Thánh Phanxicô Assisi, ngài được chọn là “con người của thiên niên kỷ thứ hai”, thánh giáo hoàng Gioan Phaolô II đã chọn quê hương và ngày lễ kính Ngài để quy tụ các nhà lãnh đạo các tôn giáo. Vì ngài có lòng yêu thương phi thường. Lòng yêu thương không chỉ đối với con người mà còn đối với tất cả mọi loài thụ tạo. Ngài thường chuyện trò với những thú vật, gọi chúng là bạn và mời gọi hãy cùng ta ca tụng Chúa.
Qua bài Tin Mừng hôm nay, một lần nữa Thiên Chúa muốn nhắc nhở chúng ta trong cuộc đời trần thế này phải thực thi trọn vẹn hai điều răn quan trọng nhất. Nếu chúng ta chỉ kính mến Chúa mà ghét bỏ anh em mình thì như thánh Gioan nói: “Kẻ nào nói kính Chúa mà không yêu người thì đó là kẻ nói láo”. Vậy thì lòng kính mến Thiên Chúa và yêu người anh em phải luôn được thực thi cách song hành, có như thế chúng ta mới trở thành những người con có hiếu vì biết thực thi ý muốn của Người Cha.
ĐAU KHỔ !
Đang sống chẳng ai muốn tìm đến cái chết ! Thế nhưng có những hoàn cảnh bế tắt cũng như không có lối thoát nên họ tìm đến cái chết
Sáng sớm, Thầy gửi tin nhắn về vụ việc mới xảy ra cho 1 gia đình gần nhà của Thầy : 4 mẹ con chết và ông chồng được cứu. Báo chí đăng là gia đình hiền lành. Thầy cũng nói như thế. Thầy nói họ dính nợ 7, 8 tỷ gì đó. Họ là chủ trang trại heo. Báo nói có đứa con gái đi học ở Huế, về nhà chơi vài ngày và cũng qua đời. Có lẽ họ uống thuốc để giải thoát khỏi cuộc đời này.
Người chồng được cứu sống. Báo đưa tin là anh không nói gì với ai. Nói gì bây giờ khi nỗi đau quá lớn và khôn nguôi. Anh giờ còn sống nhưng làm sao bình an thanh thản khi sống mà 4 mẹ con qua đời như thế. Anh sống như không bằng chết vậy. Nỗi đau và mất mát này ám ảnh anh suốt quãng đời còn lại.
Khi đọc tin như vậy, mình chia sẻ với Thầy rằng thương và cầu nguyện cho họ. Chả biết Chúa nghĩ gì về họ ? Luật thì tự tử không được mang vào Nhà Thờ nhưng minh tin Chúa thương xót họ. Họ không cỏn đường nào thoát nên họ tự vẫn. Mình còn thương họ, chắc gì Chúa bỏ rơi họ. Mình nghĩ Chúa rộng lòng thương xót họ thôi.
Cảnh của gia đình này chắc không cá biệt. Nhiều gia đinh khác cũng rơi vào cảnh túng quẫn và cũng đang tìm cách để thoát nợ.
Một người đến sửa bàn ghế cho cộng đoàn kể là nhà anh có mấy mẫu cà phê. Cà rớt giá và anh phải bù lỗ 250 triệu đồng cho 1 héc ta cà. Của anh 4 mẫu và cứ nhân lên thì sẽ thấy.
Chả phải chỉ có gia đình anh này phải bù lỗ nhưng chắc chắn còn nhiều gia đình khác cũng rơi vào cảnh ngộ như anh.
Nhìn dàn xe 2 bánh chạy grab thấy mà thương cho cuộc đời. Chả ai muốn mình phải rơi vào cảnh có bằng đại học mà phải chạy grab bao giờ. Thê nhưng hoàn cảnh không thể nào thay đổi.
Bữa đi grab, hỏi thăm tài xế thì anh nói mỗi ngày thu được 250 đến 300 ngàn. Ngạc nhiên khi lên xe thấy khác biển số app báo thì anh cho biết xe kia đem đi sửa rồi. Anh nói mỗi ngày chạy như thế thì xe nào chịu nỗi. Phải sữa chữa nữa nên tính ra không còn bao nhiêu.
Thật thế ! Nhìn thế không phải thế ! Không đơn giản để mưu sinh trong hoàn cảnh hiện tại. Nển kinh tế hiện tại và tương lai gần đây chưa thấy có gì là sáng lắm.
Nọ đi xe đò về Sài Gòn. Vé xe là như thế nhưng thấy tài xế, phụ xe và nhân viên của nhà xe thật là khủng khiếp. Nhiều trạm và nhiều nhân viên như thế thì phải nói chi phí không hề thấp chút nào cả. Để bám trụ thương trường và đấu tranh sinh tồn cho 1 nhà xe không phải là chuyện đơn giản. Nhiều nhà xe danh tiếng nhưng cũng đã “khuất bóng” vì không thể nào bám trụ nổi.
Cuộc đời là vậy đó ! Quá vất vả với kiếp phù sinh như thế này. Lòng chỉ mong và thầm nguyện cho mọi người vượt qua được khó khăn mà cuộc sống đang vây phủ.
Dâng Lễ và không quên cầu nguyện cho 4 linh hồn của gia đình vừa tạ thế. Cũng mong đừng có ai nghĩ quẫn để tìm đến cái chết như họ.
Huệ Minh